Thứ bảy tuần 5 thường niên
Phép lạ hóa bánh lần
thứ hai
(Mc
8,1-10)
1. Đã ba ngày đám dân chúng đi nghe Chúa giảng mà không có
gì ăn, Đức Giêsu động lòng thương xót họ nên bảo các môn đệ lo cho họ ăn, vì sợ
họ về mệt lả dọc đường. Các môn đệ thưa ở nơi hẻo lánh này không thể tìm đâu đủ
bánh cho họ ăn vì các ông chỉ có bảy chiếc bánh và mấy con cá. Chúa liền bảo
dân chúng ngồi xuống, rồi Người cầm lấy bánh và cá của các ông, tạ ơn, rồi trao
cho các ông phân phát cho dân chúng ăn. Mọi người đều ăn no nê và còn dư bảy thúng.
Số người ăn độ bốn ngàn.
2. Bài Tin Mừng hôm nay
nêu bật lòng thương và quyền năng của Đức Giêsu. Người tỏ lòng
thương những người dân đơn sơ, chất phác
đi theo Người không kể gian nan, không nghĩ đến việc phải tìm đâu ra của ăn. Sở
dĩ Đức Giêsu đã có thể nuôi sống được đám đông dân chúng, dù chỉ bắt đầu với bảy
chiếc bánh và mấy con cá nhỏ, là vì Người đã chạnh lòng thương xót họ. Vì thế, mọi sáng kiến bác ái từ thiện và mọi chính sách
phân phối đều phải được khởi đi từ tấm lòng yêu thương, nếu không chúng ta sẽ dễ
bỏ cuộc khi gặp khó khăn, trở ngại, hoặc không sớm thì muộn, những công việc ấy
cũng bị chen vào ý đồ ích kỷ, vụ lợi.
3. Chúa Giêsu làm phép bánh xong, Người không đích thân
phân phát mà trao cho các môn đệ để các ông phân phát. Nghĩa là tuy Chúa có thể ban bánh cho lương dân, nhưng Người muốn
chúng ta góp phần mình vào đó. Chính
Chúa Giêsu đã bảo các ông hãy dọn ra cho đám dân chứ không nhờ ai khác. Như vậy,
Chúa cũng bảo chúng ta phải có liên đới với những người chung quanh (nơi giáo xứ,
trường học, nơi làm việc) cả tinh thần lẫn vật chất :
- Về tinh thần :
có trách nhiệm về đức tin với cận nhân. Đó không phải là chuyện chỉ dành cho
cha xứ, dành cho các giáo lý viên, mà là mọi người con Chúa đều mang trên mình
sứ mạng phải truyền bá và làm chứng đời sống đức tin và đạo đức cho anh em.
- Về vật chất :
biết chia sẻ cơm áo cho người thiếu thốn hơn mình. Đó không phải chỉ là việc những
nhà từ thiện, những tổ chức cứu trợ, mà là trong khả năng chung tay đóng góp của
mình.
4. Nhiều nhà chú giải còn gọi phép lạ hóa bánh ra nhiều là phép lạ của tình thương. Vì thế mà phép lạ hóa bánh ra nhiều được coi
như là hình ảnh của Bí tích Thánh Thể. Vì yêu thương mà Chúa đã lấy thịt máu
mình để nuôi con người. Với lương thực này, Người tin chắc mọi người sẽ được no thỏa để phát triển đến mức
tối đa.
Tuy nhiên, để lương thực ấy đủ cho mọi người thuộc mọi thế
hệ, Đức Giêsu cần đến sự cộng tác của con người, đặc biệt của Giáo hội, bằng
cách phân phát, chia sẻ. Đám đông sẽ vẫn tiếp tục đói khát, nếu hôm ấy, các
Tông đồ không phân phát bánh và cá cho người khác, vì sợ thiếu hay sợ không còn
phần cho mình. Nếu vậy, cảnh đói khát ngày nay vẫn còn, là vì người ta từ chối
phân phát và chia sẻ cho người khác, mà chỉ bo bo giữ lấy cho mình.
5. Truyện : Một nồi cháo đá tuyệt vời.
Một người lạ mặt đến gõ cửa nhà một bà góa nghèo để xin ăn.
Nhưng bà góa nghèo này biết, trong nhà bà không có gì để ăn cả.
Người lạ mặt nói :
- Không sao, tôi có mang theo một hòn đá. Hòn đá này có thể
biến nước lã thành một thứ cháo tuyệt vời. Vậy xin bà cho tôi mượn một cái nồi
lớn.
Thấy người là mặt này có vẻ thành thật, bà góa kia đi lấy một
cái nồi lớn, bắc lên bếp, rồi đổ nước đầy nồi. Nhóm bếp lên để nấu nồi nước
xong, bà chạy qua các nhà hàng xóm báo cho họ biết về hòn đá lạ lùng của người lạ mặt đang ở nhà
bà. Thế là người này truyền miệng người kia. Một lát sau, người ta kéo đầy đến
nhà bà... đông quá đến nỗi không còn chỗ chứa. Trước những đôi mắt mở to vì tò
mò, người lạ mắt lấy ra từ trong bị của
ông một hòn đá, rồi trịnh trọng bỏ vào nồi nước lúc này đang sôi. Ông ta lấy
chiếc đũa giá lớn, quậy nồi nước lên. Một lát sau, ông lấy một muỗm nhỏ, múc nước
ở trong nồi, đưa lên miệng thổi cho nguội
đi rồi nếm, vừa nếm ông vừa hít hà nói :
- Thật là tuyệt vời.
Nhưng nếu giá có thêm một ít khoai bỏ vào nữa, thì còn tuyệt hơn nhiều
Nghe người lạ mặt nói thế, một người đàn bà có mặt lên tiếng
:
- Nhà tôi có khoai.
Nói xong, bà vội chạy về nhà, đem đến một rổ khoai. Người lạ
mặt cho những miếng khoai đã được gọt rửa, rồi xắt nhỏ, bỏ vào nồi cháo. Ông ngồi
đó để quậy nồi cháo.
Một lát sau, ông lại lấy muỗm múc ra để nếm thử, rồi nói :
- Tuyệt lắm rồi. Nhưng giá có thêm một chút thịt thì ngon
hơn nhiều.
Nghe nói thế, một bà có mặt ở đó, nhà làm thịt heo, chạy về
nhà lấy ngay mấy miếng xương và mấy miếng thịt heo
chưa bán hết đem tới.
Người lạ mắt bỏ những miếng xương và mấy miệng thịt kia vào
nồi, rồi lại ngồi đó quậy nồi cháo một hồi lâu.
Trước những con mắt chờ đợi để xem sự lạ, người lạ mặt lại
múc cháo nếm thử, rồi nói :
- Bây giờ thì chúng ta có thể thưởng thức nồi cháo này được
rồi. Nhưng giá có thêm một ít hành ngò
và một chút tiêu nữa thì tuyệt hảo.
Thế rồi người ta đã đem hành, ngò và tiêu đến. Sau khi đã bỏ
những thứ này vào nồi cháo, người lạ mặt bảo bà góa chủ nhà :
- Hãy lấy bát múc cho mọi người ăn thử.
Trong khi mọi người đang vui vẻ nếm thử cháo đá, thì người
lạ mặt đã lén đi mất. Vậy là nhờ mỗi người đóng góp một tí mà hôm đó mọi người
đã có một món cháo ngon lạ lùng.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
Đà
Lạt