Thứ năm tuần 17 thường niên
Dụ ngôn về chiếc lưới
(Mt
13,47-53)
1. Dụ ngôn chiếc lưới này gần giống như dụ ngôn cỏ lùng. Cả
hai dụ ngôn đều nói tới vần để kẻ tốt và kẻ xấu sống chung với nhau, và sự phân
biệt rõ ràng dứt khoát, mỗi kẻ một nơi,
chỉ xẩy ra vào ngày tận thế, ngày phán xét cuối cùng.
Như chiếc lưới quăng xuống biển bắt được mọi thứ cá, Thiên
Chúa cũng căng lưới tình yêu ra và chụp vào
mọi người, không ai bị loại ra khỏi vòng tay yêu thương của Thiên Chúa.
Thế nhưng, Chúa chỉ lựa cá tốt. Thiên Chúa chỉ đón nhận những ai muốn được Ngài biến đổi và làm cho tốt,
còn những ai chối bỏ, thì sẽ bị loại ra khỏi vòng tay yêu thương và sẽ chịu
hình phạt muôn đời.
2. Dụ ngôn lưới cá thời Chúa Giêsu không giống cách đánh cá
công nghiệp thời nay. Cách đánh cá này giống như cách đánh cá của người dân quê
miền bể chúng ta. Đây là thứ lưới vét
(lưới giùng) dài và rộng. Dân chài chia thành hai nhóm kéo hai đầu lưới, bao
vây cả một vùng biển mà dân chài tưởng là có đàn cá, từ từ vòng vào bờ, kéo lưới
lên bãi, xum nhau lại nhặt cá.
Theo giải thích của nhiều giáo phụ thì biển là thế gian, cá
là nhân loại, dân chài là các tông đồ, lưới là Hội thánh và là việc rao giảng
Tin Mừng, nhặt cá tốt và cá xấu là phân biệt kẻ lành kẻ dữ trong ngày phán xét.
3. Theo cánh đánh cá ở trên, các ngư phủ sau khi kéo lưới
vào bờ, họ thường ngồi lựa cá tốt và cá xấu. Cá tốt thì thu gom lại còn cá xấu
thì loại bỏ đi. Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh lưới cá này để chỉ Nước Chúa, tức là
Hội thánh của Chúa, có nhiều thành phần khác nhau, tốt xấu khác nhau. Ai cũng
có thể ở trong Giáo hội, không phân biệt, không kỳ thị chủng tộc, mầu da, tiếng
nói, văn minh, giầu nghèo. Tuy nhiên sẽ có ngày Chúa phân xử là lựa chọn kỹ
càng, lúc ấy Thiên Chúa sẽ quyết định ai là người tốt, ai là người xấu, ai là
con cái thật của Chúa, ai là thứ giả
hình giả mạo. Chúa Giêsu còn nói rõ : các thiên thần sẽ tách biệt kẻ xấu và người công chính. Kẻ xấu sẽ bị ném
vào lò lửa không hề tắt, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng, còn người công
chính sẽ chói sáng như mặt trời.
4. Dụ ngôn cái lưới có mục đích diễn tả lòng kiên nhẫn của
Thiên Chúa, Ngài chấp nhận tốt xấu pha trộn, đợi đến ngày cuối cùng Chúa mới lấy
quyền xét xử. Trong trần gian cũng như trong Giáo hội luôn có những người xấu sống
bên cạnh những người tốt, cái thiện và cái ác lẫn lộn. Ánh sáng và bóng tối
trong thế giới ta đang sống, thiện và ác trong lòng mọi người. Thiên Chúa cho kẻ
lành người dữ sống chung với nhau, cũng như để cho các tốt cá xấu sống chung
trong biển cả, đến ngày tận thế Thiên Chúa mới phân xử, mới tách biệt cá tốt ra
khỏi cá xấu, người lành khỏi kẻ dữ.
Trong Hội thánh và nơi mỗi người có một sự pha trộn thánh
thiện và tội lỗi, thiện và ác đó là điều không tránh được . Hội thánh là thánh thiện tự bản chất,
nhưng Hội thánh cũng có những con người yếu đuối và tội lỗi, và chúng ta, mặc dầu
đã nhận nhiều ân sủng qua phép Rửa tội cũng có khuynh hướng phạm tội.
5. Một lần nữa chúng ta được nghe Chúa Giêsu mạc khải về
ngày tận thế qua dụ ngôn chiếc lưới đầy cá và sự lựa chọn của ngư dân. Trong
ngày sau hết cũng vậy, Thiên Chúa sẽ tách biệt người công chính ra khỏi kẻ gian ác. Kẻ gian ác thì chịu án phạt,
còn người công chính được ân thưởng trong Nước Trời.
Vì thế, Hội thánh ở trần gian giống như chiếc lưới, mời gọi
mọi người không trừ ai. Thế nhưng, trong Hội thánh, mọi tín hữu đều hướng tới mục
tiêu là nên thánh, nên công chính để được Chúa tuyển chọn vào hưởng hạnh phúc vĩnh cửu trong ngày sau hết.
Trở nên người công chính, đó là ước mong của mọi người chúng ta khi làm môn đệ Chúa Kitô. Và chính điều mong
ước này là động lực thúc đẩy chúng ta sống công chính theo gương Ngài để được
chọn vào trong Nhà Chúa. Lời Chúa mời gọi “nên
hoàn thiện như Cha trên trời là Đấng hoàn thiện” (Mt 5,48). Nhờ bí tích Rửa
tội chúng ta trở nên con cái Thiên Chúa. “Con
nhà tông không giống lông cũng giống cánh”, chúng ta nên sống công chính
thánh thiện để mỗi ngày một nên giống Chúa hơn (5 phút Lời Chúa).
6. Truyện : Xin
rời bỏ Giáo hội.
Một bác sĩ nọ tìm đến với một vị Giám mục và tuyên bố :
- Con đến
cho Đức Cha hay con muốn rời khỏi Giáo hội. Đức Cha nghĩ sao ?
Vị Giám mục xin ông cho biết lý do.
Ông nói :
- Đức
Cha nghĩ coi : Giáo hội có mặt trên trần gian này hơn 2000 năm rồi, thế mà con
người có khá hơn không ?
Vị Giám mục bình tĩnh trả lời :
- Bác sĩ nói chí lý. Nhưng bác sĩ cũng hãy nghĩ coi : nước
đã xuất hiện trên mặt đất này bao nhiêu triệu năm rồi. Vậy mà sao ngày nào bác
sĩ cũng như tôi cứ phải rửa tay ?
Nghe thế, vị bác sĩ thinh lặng ra về, không còn nghĩ tới
chuyện rời bỏ Giáo hội nữa.
Vâng ! Hãy biết sống kiên trì, nhẫn nại và nhiệt thành để
tâm hồn luôn được thanh thản
và bình an.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
Đà
Lạt