Thứ tư tuần 26 thường niên
Những điều kiện để
theo Chúa
(Lc
9,57-62)
1. Lúc này danh tiếng Đức Giêsu đã lừng lẫy khắp nơi về những
lời giảng và phép lạ Ngài làm, vì thế có nhiều người đến xin làm môn đệ Chúa.
Trong tiểu đoạn này gồm ba chuyện nhỏ về ba người muốn đi làm môn đệ Chúa
Giêsu. Điều quan trọng trong những chuyện này không phải là những nhân vật (vì
không chi tiết nào mô tả các nhân vật ra sao), mà là giáo huấn của Đức Giêsu về
những điều kiện để làm môn đệ Ngài.
2. Chúng ta hãy nghe Linh mục Carôlô Hồ Bạc Xái cắt nghĩa
cho chúng ta ba câu chuyện này.
Người thứ nhất muốn theo Chúa Giêsu đến bất cứ nơi nào. Trường
hợp này thường xẩy ra trong xã hội thời đó : có những người vì ngưỡng mộ một rabbi nào đó nên bỏ gia đình và xin theo ở
với rabbi đó trong một thời gian vài ba năm (xem Ga 1,37-49).
- Câu trả lời của Chúa Giêsu cho thấy Ngài không giống như
các rabbi : cuộc sống của Ngài là cuộc sống lang thang rầy đây mai đó, vì Ngài
là một con người bị từ chối (x. Chuyện trên, một làng Samaria không tiếp rước
Ngài). Vậy điều kiện thứ nhất để làm môn đệ Chúa Giêsu là phải giống Ngài ở chỗ
chấp nhận một cuộc sống vật chất không ổn định,
có thể bị từ chối và có thể bị giết chết nữa.
3. Người thứ hai : không phải cha người này vừa chết, nhưng
ông ta vẫn còn sống. Ý người này là tuy
cũng muốn theo Chúa, nhưng xin một thời hạn chờ cho tới khi cha anh chết và được
chôn cất xong xuôi rồi anh mới theo Ngài. Trong đầu anh đã có sẵn một ưu tiên :
ưu tiên cho bổn phận hiếu thảo.
- “Mặc cho kẻ chết chôn người chết” :
tiếng Pháp rõ nghĩa hơn “mặc cho les mortels chôn les morts”. Điều kiện thứ hai
là phải dành ưu tiên cho bổn phận đối với
Nước Thiên Chúa, trên cả những bổn phận đối với thân nhân. Không phải Chúa
Giêsu coi nhẹ những bổn phận đối với gia đình (x.Mt 15,3-9) nhưng Ngài dạy rằng
trong trường hợp có xung đột giữa hai
bên thì môn đệ phải coi trọng Nước Thiên Chúa hơn.
4. Lời xin của người thứ ba cũng giống lời xin của Êlisê
(1V19,19-21). Lời đáp của Chúa Giêsu
cũng khiến ta nhớ đó là Êlisê đang kéo cầy “đầu ngoái lại sau” : còn luyến tiếc
quá khứ. Như vậy, điều kiện thứ ba là phải dứt khoát với quá khứ (của cải, địa
vị...), hơn nữa phải có một con tim không san sẻ để chỉ còn lo cho Nước Thiên
Chúa mà thôi.
Theo văn mạch : Chúa Giêsu sắp đi vào giai đoạn quyết liệt
là chịu chết, sống lại và lên trời. Ngài muốn các môn đệ mình phải đi cùng một
hành trình như Ngài. Thế nhưng người ta có thể từ chối lời mời gọi của Ngài bằng
nhiều cách : hoặc vì những thành kiến tôn giáo như dân làng Samaria; hoặc vì
quá cậy dựa vào những bảo đảm vật chất, những quyến luyến gia đình và quyến luyến
quá khứ (Lm Carôlô, Hạt giống nảy
mầm, tuần 26, tr 213-214).
5. Một linh sư Ấn độ đang ngồi tịnh niệm bên bờ sông. Có một
người đàn ông nọ muốn xin làm đệ tử. Ông rón rén đến bên vị linh sư và đặt dưới
chân vị tu hành hai viên ngọc quí như của lễ ra mắt. Vị linh sư cầm lấy một
viên và ném xuống sông. Tiếc của, người đàn ông giầu có liền nhảy xuống sông để
cố tìm viên ngọc. Nhưng mất một ngày mà không tài nào tìm lại được. Chiều đến, người đàn ông đến xin vị linh sư chỉ rõ nơi
ông đã ném viên ngọc quý. Vị linh sư cầm viên ngọc còn lại ném luôn xuống sông
và nói :”Ta đã ném vào chỗ đó. Ngươi hãy lặn xuống mà tìm”.
Chúa Giêsu cùng đòi hỏi môn đệ Ngài một thái độ từ bỏ dứt khoát như thế .
6. Sứ
điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta : một khi đã đi theo. Là môn đệ của Chúa
thì phải từ bỏ mọi tham vọng, mọi ràng buộc, nhất là về của cải vật chất, danh
vọng, địa vị và thỏa mãn cá nhân để tự do hiến thân mình cho Chúa, trọn vẹn thuộc
về Chúa để làm công việc cho Chúa. Không có chuyện lừng khừng, do dự, tính
toán. Sống phó thác và tin tưởng nơi Chúa trọn vẹn. Chấp nhận sự bấp bênh do
con người gây nên cho mình. Ngay cả mối liên hệ tình cảm là gia đình, nếu vì đó
mà ảnh hưởng và có nguy cơ làm cho chúng ta xa Chúa, thì buộc phải khước từ (Ngọc
Biển).
7. Truyện : Phải
dứt khoát từ bỏ.
Một nhà buôn ở Francfurt muốn tìm một em bé trai để lo việc
giao hàng. Có một người anh trưởng trong một gia đình gồm 07 người anh em 16 tuổi
đến xin việc. Nhân viên tiếp tân ở phòng khách gật đầu nói :”Cậu không có nhiều
may mắn lắm đâu. Trước cậu đã có 52 người đến xin việc rồi. Tuy nhiên, cậu có
thể thử thời vận”.
Nhân viên này dẫn cậu vào phòng ông chủ. Ông chủ tiếp chuyện
thân mật với ứng viên, đặt nhiều câu hỏi với chàng trai.
- Mời cậu một điếu.
- Cám ơn ông, nhưng cháu không hút thuốc.
- Thế nào ? Cậu không hút thuốc ư ? Nhưng anh bạn của tôi
ơi, để làm một người lớn, cần phải biết hút thuốc. Đừng rồ dại nữa !
- Không. Cháu cám ơn bác. Cho đến nay cháu vẫn không hút
thuốc và cháu cũng không muốn bắt đầu.
Thế rồi ông chủ chìa tay ra cho anh.
- Tôi nhận cậu vào làm việc. Cậu là người thứ 53 đến gặp tôi xin việc, nhưng cậu lại là người
đầu tiên không nhận điếu thuốc. Cậu thích hợp với tôi.
Và ném điếu thuốc đi, ông nói thêm :
- Tôi cũng vậy, tôi không hút thuốc.
Sau đó,
chàng trai được biết rằng người làm công trước đã bị sa thải vì anh ta hút thuốc
quá nhiều và đã thâm hụt thụt quỹ để mua thuốc.
Vâng ! Điếu thuốc không phải là nguyên nhân nhưng làm chủ
được bản thân mới chính là điểm son của chàng trai. Ông chủ đã phải nể phục trước
sự can đảm chống trả với cơn cám dỗ và thái độ dứt khoát của anh.
Lm Giuse Đinh Lập Liễm
Đà Lạt