Đường
về Emmaus
( Lc 24, 35-48 )
Hai môn đệ cô đơn, buồn bã trên đường về
Emmaus .
Nơi cõi lòng trống vắng mà thế gian
không vào được,
Thiên Chúa đã dành chỗ cho sự hiện diện của Ngài ,
dù cho con người chưa hiểu, chưa thấy.
Hành trình Emmaus : chúng ta như chỉ
nhận biết Ngài khi « bước đi ».
Chúa
đến đồng hành với họ, Ngài không nói rằng : « Chính là Ta
»,
không hào quang, không phép lạ, và dùng
lối giáo dục thật diệu kỳ :
Ngài chào hỏi, tế nhị gợi ý, lắng nghe,
rồi viện dẫn Kinh Thánh…
Ngài đi từ tâm tình, từ sự hiểu biết của
họ, không ép buộc, dậy đời.
Điều
quan trọng và cảm động nhất là : Chính Ngài đã đến gặp họ,
Ngài
đã mở lời, chính Ngài đã « đi » bước trước.
Đường về Emmaus có giống chăng : Phụng
vụ đang cử hành.
Lời chào hỏi đón tiếp, lắng nghe lời Chúa,
đối thoại, bẻ bánh
cùng chia sẻ bữa tiệc Thánh Thể, được chúc
phúc, ra đi loan báo.
Con đường phụng vụ nuôi dưỡng Giáo Hội và
từng người chúng ta
giúp chúng ta đi từ thất vọng đến cậy trông,
từ buồn bã đến vui tươi
từ chán nản thoái lui đến hăng hái đảm
nhận sứ vụ.
Hãy
lắng nghe Lời Chúa, rồi nhận ra Ngài lúc bẻ bánh,
và
ra đi loan báo niềm hi vọng, Tin Mừng Phục Sinh
cho
nhân loại trên mọi nẻo đường.
Ân Linh