BÀI ĐỌC THÊM
GƯƠNG NHẪN NẠI
LẮNG NGHE CỦA QUAN HUYỆN VƯƠNG HÃN
Vào đời nhà Tống (năm 960-1279 SCN) có một ông quan tên
VƯƠNG HÃN. Khi còn là Tri huyện Tân Châu, một phụ nữ bị điên đã đến đánh trống
kêu oan. Trước đây, do trình bày thiếu rõ ràng, bà đã nhiều lần bị các quan
huyện la mắng và đuổi khỏi công đường khiến bà tức giận trở thành điên khùng.
Nhưng lần này, quan Vương Hãn đã sẵn sàng nghe trình bày sự việc. Ông nhẫn
nại lắng nghe và tra hỏi để biết thêm nhiều tình tiết. Câu chuyện oan ức của bà
đã được sáng tỏ như sau :
Trước đây bà đã kết hôn trở thành vợ của một ông bá hộ
giàu có, nhưng do nhiều năm không sinh con nối dõi. Ông bá hộ đã lấy thêm vợ lẽ
và người này lại sinh cho ông một đứa con trai. Sau khi người chồng bị bệnh
chết, bà vợ lẽ dựa vào con đã tìm cách chiếm đoạt toàn bộ gia sản của chồng và
đuổi vợ cả ra khỏi nhà. Bà vợ cả đã nhiều lần đến đánh trống kêu oan nơi công
đường, nhưng không được giải quyết. Do quá thất vọng và đau khổ nên bà đã dần
trở thành một kẻ khùng điên.
Khi Vương Hãn đến nhậm chức tri huyện và có thái độ khác
hẳn các quan trước đó. Ông làm việc có trách nhiệm. Khi bà đến đánh trống kêu
oan, ông đã kiên nhẫn lắng nghe và đã giải quyết ổn thoả : Ông truyền chia đôi
tài sản của chồng để lại và cho bà được hưởng phân nửa. Nhờ được xét xử công
minh, bà vợ cả đã bình phục rất nhanh khiến mọi người đều bỡ ngỡ. Sau đó câu
chuyện đến tai triều đình, Hoàng thượng đã khen ngợi quan Vương Hãn và còn ban
thưởng cho ông 300 súc vải lụa.
BÀI HỌC RÚT RA : SỰ CẦN THIẾT
CỦA SỰ NHẪN NẠI LẮNG NGHE :
Một người bị oan ức bất công lâu ngày đã trở thành khùng
điên. Nhưng khi được giải quyết công minh, đã sớm hồi phục. Chính nhờ quan
Vương Hãn kiên nhẫn lắng nghe và tìm hiểu thấu đáo trước khi phán quyết lấy lại
công bằng cho người bị hại.