Tiếp
Kiến Chung Của Đức Thánh Cha: Người Cao Niên Phải Được Yêu Mến Và Kính Trọng
G. Trần Đức
Anh, O.P. | RVA 20/04/2022
Lúc 9
giờ sáng, thứ Tư Tuần bát nhật Phục sinh, 20 tháng Tư năm 2022, Đức Thánh cha Phanxicô
đã tiếp kiến hàng chục ngàn tín hữu hành hương, tại Quảng trường thánh Phêrô.
Ngài đi
xe mui trần tiến qua các lối đi để chào thăm các tín hữu trước khi tiến lên lễ
đài, mở đầu buổi tiếp kiến với dấu thánh giá và lời chào phụng vụ của ngài, rồi
mọi người nghe đoạn sách Huấn Ca (Sr 3,3-6.12-13.16) bằng tám thứ tiếng:
“Ai thờ
cha thì bù đắp lỗi lầm, ai kính mẹ thì tích trữ kho báu. Ai thờ cha sẽ được vui
mừng vì con cái, khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe. Ai tôn vinh cha sẽ được
trường thọ, ai vâng lệnh Đức Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng (..) Con ơi, hãy săn
sóc cha con, khi người đến tuổi già; bao lâu người còn sống, chớ làm người buồn
tủi. Người có lú lẫn, con cũng phải cảm thông, chớ cậy mình sung sức mà khinh
dể người”.
Bài giáo lý
Trong
bài huấn giáo tiếp đó, Đức Thánh cha tiếp tục loạt bài giáo lý về tuổi già. Bài
thứ sáu này có tựa đề là: “Hãy tôn kính cha mẹ”: lòng yêu mến đối với tuổi già.
Mở đầu
bài huấn dụ, Đức Thánh cha nói: Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Hôm
nay, với sự giúp đỡ của lời Chúa, chúng ta bàn đến sự mong manh của tuổi già,
với những cảm nghiệm đặc về sự hoang mang và suy nhược, mất mát và bỏ rơi, thất
vọng và nghi ngờ. Dĩ nhiên, những cảm nghiệm về sự giòn mỏng của chúng ta, đứng
trước những tình trạng bi thảm - đôi khi thê thảm - của cuộc sống, có thể xảy
ra mọi lúc trong cuộc đời. Nhưng trong tuổi già, những tình trạng ấy có thể ít
gây ấn tượng hơn và làm cho những người khác chán ngán và thậm chí khó chịu.
Những vết thương trầm trọng hơn mà tuổi thơ và tuổi trẻ phải chịu, có lý mà tạo
nên một cảm thức bất công và nổi loạn, một sức mạnh phản ứng và tranh đấu. Trái
lại những vết thương, cả những vết trầm trọng, của tuổi già chắc chắn làm cho
người ta có cảm tưởng đó là điều bình thường vì ở trong tuổi già.
Trong
kinh nghiệm chung của con người, người ta nói, tình yêu giảm dần: trở lại cuộc
sống đã trải qua với cùng sức mạnh đối với cuộc sống ta đang có trước mặt. Sự
nhưng không của tình thương cũng diễn ra trong điều này: các cha mẹ vẫn luôn
biết điều đó, những người già sớm học được điều đó. Dầu vậy, nhận thức về sự
kiện đó mở đường cho một sự phục hồi tình thương: đó là con đường tôn kính
người đã đi trước chúng ta.
Tình
yêu đặc biệt này mở ra con đường dưới hình thức tôn kính - sự dịu dàng và đồng
thời là tôn trọng, dành cho tuổi già được giới răn của Thiên Chúa củng cố. “Hãy
tôn kính cha mẹ”, là một nghĩa vụ long trọng, giới răn đầu tiên trong phần thứ
hai của Mười Giới Răn. Đây không phải chỉ là cha mẹ của chúng ta. Đó còn là thế
hệ và những thế hệ đi trước chúng ta, sự giã từ các thế hệ ấy cũng có thể chậm
rãi và kéo dài, tạo nên một thời gian và không gian sống chung lâu dài với
những lứa tuổi khác nhau của cuộc sống. Nói khác đi, vấn đề ở đây là tuổi già
trong cuộc đời.
Tôn
kính là một từ đẹp đẽ để diễn tả lòng yêu mến đối với tuổi già. Ngày nay, chúng
ta phải tái khám phá từ “phẩm giá” để chỉ giá trị của sự tôn trọng và chăm sóc
sự sống của bất kỳ người nào. Ở đây phẩm giá có nghĩa là tôn kính.
Chúng
ta hãy suy nghĩ kỹ về sự xác định tình thương là tôn kính. Sự chăm sóc bệnh
nhân, nâng đỡ người không tự lập được, bảo đảm lương bổng, có thể thiếu sự tôn
kính. Sự tôn kính bị thiếu khi có thái độ quá tự tin, thay vì hành động tế nhị
và yêu thương, dịu dàng và tôn trọng, thì nó biến thành một sự thô lỗ và hư
hỏng. Khi sự yếu nhược của người già bị trách cứ và thậm chí bị trừng phạt, như
thể đó là một lỗi. Khi sự hoang mang và lầm lẫn của người già mở đường cho sự
chế nhạo và trách mắng. Điều đó có thể xảy ra thậm chí giữa bốn bức tường gia
đình, trong các nhà thương, và cả trong các văn phòng và môi trường công cộng
của thành phố. Khuyến khích nơi người trẻ, kể cả một cách gián tiếp, một thái
độ tự mãn - và thậm chí khinh rẻ, đối với tuổi già, những yếu nhược và bấp bênh
của họ, sẽ tạo ra những điều đáng kinh tởm. Nó mở đường cho những thái quá
không thể tưởng tượng được. Những thiếu niên đốt chăn đắp của một người vô gia
cư, vì chúng coi ông ta như một đồ phế thải của con người, thì đó là một đỉnh
băng sơn, nghĩa là coi rẻ đối với một cuộc sống, không còn những thu hút và những
động lực của giới trẻ, đã mở đường như một cuộc sống gạt bỏ.
Sự
khinh rẻ này, làm mất danh dự của người già, trong thực tế nó làm cho tất cả
chúng ta bị mất danh dự. Đoạn sách Huấn Ca chúng ta đã nghe lúc nãy có lý mà tỏ
ra nghiêm khắc đối với sự làm mất danh dự ấy, kêu báo oán trước mặt Chúa. Có
một đoạn, trong chuyện ông Noê, biểu lộ rất rõ về điều này. Cụ già Noê, anh
hùng trong Đại hồng thủy, và vẫn còn là một người làm việc nhiều, nằm hở hang
sau khi uống quá vài ly. Con cái của ông, để khỏi đánh thức cha trong tình
trạng tế nhị ấy, đã ân cần lấy chăn đắp cho cha, với cái nhìn cúi xuống, trong
thái độ kính trọng. Đoạn văn này rất đẹp và nói lên tất cả sự tôn trọng phải có
đối với người già.
Mặc dù
tất cả những bảo hiểm vật chất mà xã hội giàu có và tổ chức qui củ dành cho
tuổi già, trong đó chúng ta chắc chắn có thể hãnh diện, cuộc chiến đấu để trả
lại hình thức đặc biệt về sự yêu thương chính là thái độ tôn trọng. Tôi thấy
dường như nó mong manh và chưa được đúng múc. Chúng ta phải làm tất cả những gì
có thể để nâng đỡ tuổi già và khuyến khích, cống hiến sự nâng đỡ về mặt xã hội
và văn hóa cho những người nhạy cảm đối với hình thức quan trọng này của “nền
văn minh tình thương”. Đây không phải là một vấn đề mỹ phẩm trang điểm hoặc
phẫu thuật thẩm mỹ. Đúng hơn đây là một vấn đề tôn trọng, phải biến đổi việc
giáo dục người trẻ đối với sự sống và qua các giai đoạn. Lòng yêu mến đối với
con người là điều chung, bao gồm cả sự tôn trọng tuổi già, tôn trọng người già,
đó là không là vấn đề đối với người già. Đúng hơn đó là một ước vọng làm cho
tuổi trẻ được rạng ngời, được thừa hưởng những phẩm chất tốt đẹp hơn từ đó. Ước
gì Sự Khôn ngoan của Chúa Thánh Linh ban cho chúng ta được mở ra chân trời cách
mạng văn hóa đích thực với nghị lực cần thiết.
Chào thăm và kêu gọi
Bài
huấn dụ bằng tiếng Ý trên đây của Đức Thánh cha được các thông dịch viên lần
lượt tóm lược trong các thứ tiếng khác nhau, kèm theo lời chào thăm của Đức
Thánh cha.
Ngài
chào các tín hữu nói tiếng Anh đến từ Anh quốc, Myanmar, và Mỹ; đồng thời nói
thêm rằng: trong niềm vui của Chúa Kitô phục sinh, tôi khẩn cầu trên anh chị em
và thân quyến tình yêu thương xót của Thiên Chúa là Cha Chúng ta.
Với các
tín hữu Ba Lan, Đức Thánh cha nhắc nhở: “Chúa nhật tới đây, chúng ta sẽ cử hành
lễ kính Lòng Chúa thương xót. Chúa Kitô dạy chúng ta rằng con người không chỉ
cảm nghiệm lòng thương xót của Chúa, nhưng còn được mời gọi biểu lộ lòng thương
xót ấy cho tha nhân. Tôi đặc biệt biết ơn anh chị em vì lòng thương xót đối với
bao nhiêu người tị nạn Ucraina. Họ tìm được tại Ba Lan những cánh cửa mở rộng
và những tâm hồn quảng đại. Xin Chúa thưởng công cho anh chị em vì lòng nhân
từ. Chúng ta cũng hãy tín thác cầu xin Chúa Kitô xót thương cho những người
già, các bệnh nhân và người sầu khổ. Ước gì Chúa Kitô Phục Sinh khơi lên nơi
chúng ta niềm hy vọng và tình thần đức tin.
Bằng
tiếng Ý, Đức Thánh cha đặc biệt chào thăm các linh mục thuộc giáo phận Milano,
bắc Ý, mừng kỷ niệm 40 năm linh mục, các phó tế thuộc Học viện Quốc tế của dòng
Tên, các nữ tu dòng Nữ Tỳ của Chúa và của Đức Mẹ ở Matarà, các nữ tập sinh và
khấn sinh thuộc các dòng khác nhau. Đức Thánh cha nói: “Tôi cầu nguyện cho mỗi
người, xin Chúa đồng hành và nâng đỡ hành trình của chị em trung thành và thánh
hiến cho Chúa”.
Sau
cùng như thường lệ, Đức Thánh cha chào thăm những người già, các bệnh nhân,
người trẻ và các đôi tân hôn. Ngài cầu mong rằng: “Sứ điệp phát sinh từ mầu
nhiệm Phục sinh là một nghĩa vụ của mọi người dấn thân nhận ra rằng trong biến
cố Chúa Kitô, có loan báo chân lý sâu thẳm nhất về con người và vạch ra định
mệnh của nhân loại”.