Nhân Năm Đức Tin nghĩ về đặc tính Bí
tích nơi người Kitô hữu
Trong kinh nghiệm cuộc sống dân gian,
người ta thường nói “giỏ nhà ai, quai nhà nấy” để chỉ về người đó thuộc
gia đình, tầng lớp và địa vị nào trong xã hội,… Với người Công giáo, chúng ta
mang trong mình hình ảnh Đức Kitô ngày chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, để
từ đó, chúng ta trở nên người Kitô hữu, là người thuộc về Đức Kitô, và được mời
gọi trở nên giống Ngài. Vậy tại sao lại có sự biến đổi đó? Kinh nghiệm của ta
về sự thay đổi đó như thế nào? Xin được dựa trên nền tảng thần học của Thánh
Tôma Aquino để làm sáng tỏ đặc tính Bí tích nơi người Kitô hữu.
1. Đặc tính Bí tích
Nếu nói “Bí tích là những dấu chỉ hữu
hiệu của ân sủng do Chúa Kitô thiết lập, và được trao lại cho Giáo Hội để ban
sự sống thần linh cho chúng ta”1, thì đặc tính Bí tích là một
cái gì đó sâu xa bên trong linh hồn không thể xoá nhoà. Đặc tính ấy là thường
hằng, là cái sẽ tồn tại muôn đời, sẽ không thể bị đánh mất.2 Nếu các
Bí tích là “cửa vào thánh thiêng”, thì đặc tính Bí tích chính là một sự thay
đổi sâu xa và lưu lại mãi mãi trong linh hồn người ta khi đã vào cửa thánh
thiêng đó. Như vậy, việc lãnh nhận các Bí tích nhờ sự biến đổi của Đức Kitô,
người Kitô hữu được sinh vào trong chiều kích mới, chiều kích của sự hiện hữu,
nghĩa là chiều kích của Thiên Chúa, một sự hiện hữu mà Chúa Kitô đã sống suốt
cuộc đời trần thế của Ngài.3
2. Kitô hữu là người đồng hình đồng
dạng với Đức Kitô nhờ đặc tính Bí tích
Như đã nói, đặc tính Bí tích chính là
một sự thay đổi sâu xa từ bên trong, làm cho con người đó chung phần sự sống
thần linh với Thiên Chúa thông qua Đức Giêsu. Đặc tính Bí tích còn làm cho ta
trở nên đồng hình đồng dạng với Đức Kitô nhờ được dìm vào trong một khuôn đúc
mới, để xuất hiện trong một hình ảnh mới, hình ảnh của chính Đức Kitô, Đấng đã
yêu mến và vâng phục Cha.4 Vậy hình ảnh mới là gì?
Trước khi nói đến một hình ảnh mới trong
Đức Kitô, chúng ta nói đến một hình ảnh cũ, hình ảnh của một con người thuần
tuý.
Con người của chúng ta mang nặng những
ám ảnh bởi tội lỗi do nguyên tổ gây nên (x. St 3,8-15). Mặt khác, những hệ luỵ
của tội (x. St, 3,16-24) đã làm cho con người ưa chiều theo sự tội (x. St
4,1-16) và làm nô lệ cho nó, đó là thời Cựu Ước.
Sang thời Tân Ước, khi Đức Kitô đã nhập
thể và trở nên Đấng Emmanuel (x. Lc 2,1-17) thì con người chúng ta được giao
hoà lại với Thiên Chúa và được Người canh tân, đổi mới, để trở nên giống Người
thông qua các Bí tích. Khi chúng ta được dìm vào nước thánh tẩy, để thuộc về
Đức Kitô Giêsu thì chúng ta cũng được sống một đời sống mới… Từ nay trong ta có
Thiên Chúa và trong Thiên Chúa có ta, ta và Thiên Chúa cùng chung nhau một dòng
máu thông qua Đức Giêsu5 (x. Ga 15,1-8; 17,20tt), bởi lẽ con người
cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Đức Kitô, được cùng chết và
mai táng với Ngài, thì chúng ta cũng được cùng sống lại với Ngài như Ngài đã
sống (x. Rm 6,3-11).
Như vậy, hình ảnh mới là hình ảnh tái
sinh để trở nên giống Đức Kitô, chiều kích mới là qua Đức Giêsu, nơi các Bí
tích, chúng ta được sống trong Thiên Chúa. Khi đã trở nên giống Ngài, chúng ta
noi gương để sống trọn vẹn trong Thiên Chúa như Ngài đã sống. Vậy sống như Ngài
chính là quy chiếu tất cả mọi thành công (x. Mt 11,25-27), thất bại (x. Ga
12,28) về Thiên Chúa, không dừng lại ở chính mình.
Như vậy, tuyên bố của Thánh Tôma khi nói
“đặc tính Bí tích giống như dìm mình vào trong một khuôn đúc mới, để xuất hiện
một hình ảnh mới, hình ảnh Đức Kitô” thực sự là một quan điểm mới về Bí tích.
Ngài đã sử dụng triết học của Aristote để làm nổi bật lên được sức mạnh của đặc
tính Bí tích. Đặc tính ấy chính là một ấn tín thiêng liêng bên trong linh hồn
không thể xoá nhoà, đó là một sức mạnh trường cửu. Đặc tính ấy ta không thể
thấy được, nhưng ta vẫn có thể biết được nhờ việc lãnh nhận các Bí tích. Khi
tuyên bố như thế, Thánh Tôma đã khai mở cho các nhà nghiên cứu phê bình một lối
nhìn mới về Bí tích và những đặc tính của nó, đồng thời cũng giúp cho mỗi người
chúng ta ý thức về sự biến đổi siêu nhiên từ bên trong của các Bí tích.6
Theo Tôma, hình ảnh mới là hình ảnh của Đức Kitô, Ngài luôn làm theo ý Đấng đã
sai mình, mọi vinh quang danh dự đều thuộc về Cha thì đến lượt chúng ta, khi
lãnh nhận các Bí tích, chúng ta được trao phó nhiệm vụ liêng liêng để phụng tự
Thiên Chúa, đồng thời cũng phải trao truyền cho kẻ khác những điều liên quan
đến việc thờ phượng Thiên Chúa, và đây là điều đặc biệt của ấn tích nơi các Bí
tích mà Thánh Tôma đã đề cập tới.7
3. Những áp dụng cụ thể để giữ lại hình
ảnh Đức Kitô trong mình
Trong hành trình đời tu, hay đời thường,
người ta sợ nhất 2 điều. Một là sự cô đơn và hai là sự nhàm chán trong công việc.
Nhưng nếu không cô đơn thì sự nhàm chán kia cũng khó có thể vùng vẫy trong tâm
hồn được. Chiều dài thời gian nó làm cho con người ta cảm thấy chán trường và
mệt mỏi, đồng thời nó cũng làm cho ta cảm thấy mọi chuyện trở thành bình
thường, nhất là việc đạo đức, và nó sẽ làm cho nhiều người mất niềm hy vọng,
không còn tin vào những chuyện thánh thiêng mình cử hành nữa. Sống trong tình
trạng tâm hồn trống rỗng, không có kinh nghiệm về Thiên Chúa trong cuộc đời và
qua các cử hành phụng vụ, ta sẽ cảm thấy mình cô đơn, hoang mang về niềm tin
cũng như hy vọng của mình nơi Chúa và các công việc bổn phận mình làm.
Ước gì những công việc đạo đức hằng ngày
như: tham dự Thánh lễ, cử hành các giờ kinh Phụng vụ, Bí tích và các việc đạo
đức… ta hãy làm mới lại trong cung cách cử hành, nhờ lòng mến thúc đẩy, có thế,
ta sẽ không bị rơi vào sự trống vắng ngay trong những mầu nhiệm mà ta cử hành
hằng ngày.
Mong thay, trong Năm Đức Tin này, mỗi
người hãy làm mới lại hình ảnh của Đức Kitô, một Đức Kitô luôn làm theo ý Cha,
bởi vì “lương thực của Thầy là làm theo ý Đấng đã sai Thầy”, đồng thời luôn giữ
lại hình ảnh của Đức Kitô cách sống động trong cuộc đời của ta qua các cử hành
Phụng vụ cũng như trong đời sống thường ngày như một lời chứng về sự hiện diện
của Chúa. Sống được như vậy, ta có thể nói: Cuộc đời Kitô hữu của mình như là
một Bí tích giữa Thiên Chúa và con người và đặc tính Bí tích giống như dìm mình
vào trong một khuôn đúc mới, để xuất hiện một hình ảnh mới, hình ảnh Đức Kitô
Phục Sinh.
-----------------
1 x. Giáo lý Hội thánh Công giáo,
số 1113-1130.
2 Lm. Đa Minh Nguyễn Đức Thông,
CssR. Điểm hẹn Thần linh, Biên soạn 2007, tr. 101.
3 Joseph Martos, Cửa vào Thánh thiêng,
tập 1, tr. 113.
4 x. William Bausch, Một lối nhìn
mới về Bí tích, tr. 35.
5 Khi chúng ta rước Mình và Máu
Chúa, chúng ta được thông phần bản tính Thiên Chúa nơi Bí tích Thánh Thể. Bởi
vì Bí tích Thánh Thể là chính Chúa Giêsu, mà Chúa Giêsu chính là Thiên Chúa.
Khi ta rước lấy Chúa Giêsu Thánh Thể thì cũng là đón nhận Bản Thể Thiên Chúa
trong linh hồn ta thật. Như vậy, Thiên Chúa ở trong ta và ta ở trong Thiên
Chúa.
6 x. Lm. Đaminh Nguyễn Đức Thông,
CSsR. Điểm hẹn Thần linh, tr. 102-103.
7 x. Bearbeitet von Gunter Koch, Bí
tích học qua các tác giả, tr. 105-106.
(emty.org Cập nhật: 19/11/2012 -
02:25:29)