TUẦN 02 MÙA CHAY
THỨ HAI
LOAN
BÁO TIN MỪNG BẰNG ĐỜI SỐNG
(Lc
6, 36-38)
Mahama
Gandhi, một nhà ái quốc của Ấn Độ, đã dành lại độc lập cho đất nước ông bằng
biện pháp bất bạo động. Nguyên nhân dẫn đến việc ông sử dụng đường lối không đổ
máu để dành tự do là vì nguồn cảm hứng đến từ chính Tin Mừng, nhất là “Tám Mối Phúc” và cuộc đời của Đức Giêsu
khi ông thường xuyên đọc Lời Chúa và có dịp tiếp xúc với người Anh tại Anh Quốc
lúc còn trai trẻ thời tu học tại đây.
Tuy
nhiên, khi tâm sự với bạn của ông, ông thốt lên: “Tôi rất yêu mến Đức Giêsu, nhưng tôi không thích người Công Giáo, vì
họ không giống như Đức Giêsu. Nếu họ giống như Ngài, thì dân tộc Ấn Độ chúng
tôi đã trở thành những Kitô hữu từ lâu rồi”. Chính vì lý do đó, ông đã
không thể trở thành Kitô hữu!
Ôi sự
thật xót xa! Tuy nhiên, chuyện tưởng chừng như xảy ra bên Ấn Độ hay Anh Quốc
thời Mahama Gandhi, nhưng thực ra, nó đang thường trực qua lời nói, hành động
và lối suy nghĩ của chúng ta nơi môi trường và cuộc sống hiện thời hôm nay.
Thật
thế, bởi vì trong đời sống đạo của chúng ta hiện nay, nhiều khi chỉ có bề ngoài
mà không có chiều sâu; chỉ có lượng mà không có phẩm; chỉ có nói mà không có
hành động; chỉ có hô hoán yêu thương, nhưng khi gặp những chuyện cần phải giúp
đỡ thì tìm cách lẩn tránh! Hay nhiều khi chúng ta ích kỷ và chia ô cuộc đời để
tách biệt những điều trong Tin Mừng với cuộc sống!
Tuy
nhiên, là Kitô hữu, chúng ta không được phép chia ô cuộc đời của mình như vậy.
Không ai cho phép chúng ta tách biệt nhà thờ, thánh lễ, kinh nguyện ra khỏi
cuộc sống nơi xóm làng, chợ búa, nhà ga, gia đình... Nhưng phải đưa Lời Chúa
vào mọi ngõ ngách, chiều kích của cuộc sống.
Tin
Mừng hôm nay, Đức Giêsu mời gọi chúng ta hãy sống những tâm tình của Chúa, đó
là: đừng xét đoán hay kết án. Hãy tha thứ, cho đi..., đây không chỉ là một
khuyến khích, nhưng nếu chúng ta sống như vậy, hẳn sẽ được Thiên Chúa đối xử
với chính mình như thế.
Mong
sao, chúng ta có Chúa trong tâm hồn và sống giới luật yêu thương, khi không kết
án, xét đoán, nhưng tha thứ và cho đi, để chính chúng ta được cứu độ và chia sẻ
niềm vui cứu độ ấy cho mọi người, ngõ hầu họ nhận ra tình yêu của Thiên Chúa.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho chúng con có lòng nhân từ, tha thứ như Chúa, để chúng con
thuộc về Chúa và đem Chúa đến giới thiệu cho người khác bằng chính cung cách sống
của chính mình. Amen.
THỨ BA
NGÔN HÀNH THỐNG NHẤT
(Mt 23,1-12)
Nói đến việc giữ chay, có lẽ bên Công Giáo giữ chay
tương đối ít! Các tôn giáo khác họ giữ chay nhiều khi cả tháng, hay có người
giữ chay cả cuộc đời!
Luật của chúng ta chỉ buộc giữ chay có hai ngày: Thứ
Tư Lễ Tro và Thứ Sáu Tuần Thánh. Nhưng biết bao người đã so đo, tính toán thiệt
hơn, coi việc giữ chay là chuyện nặng nề, mệt nhọc... Sống đạo như vậy là hình
thức, là cái vỏ, còn trong thực tế không có gì cả! Chúng ta trung thành từng chi
tiết nhỏ của luật, nhưng không hề có chút tâm tình hay có hồn trong đó!
Vì thế, nhiều người tham gia rất nhiều đoàn thể, lễ
hội, nhưng điều quan trọng là sống bác ái, yêu thương, nhân hậu và công bằng
thì họ lại không hề mảy may quan tâm!
Trong Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu vạch mặt chỉ tên
những người Pharisêu giả hình. Họ thuộc hạng phô trương, hình thức, khoe mẽ. Họ
giữ luật từng chi tiết, nhưng đời sống của họ thì không hề có chút tình thương
nào cả! Ngài nói: “Họ bó những gánh nặng mà chất lên vai
người ta, nhưng chính họ thì lại không buồn động ngón tay vào; họ làm mọi việc cốt để cho thiên hạ thấy. Họ
đeo những hộp kinh thật lớn, mang những tua áo thật dài. Họ ưa ngồi cỗ nhất
trong đám tiệc, chiếm hàng ghế đầu trong hội đường, ưa được người ta chào hỏi ở
những nơi công cộng và được thiên hạ gọi là "ráp-bi". Và
Đức Giêsu cảnh báo: “Trong anh em, người
làm lớn hơn cả, phải làm người phục vụ anh em. Ai tôn mình lên, sẽ bị hạ xuống;
còn ai hạ mình xuống, sẽ được tôn lên”.
Chúng ta đang sống trong những tuần đầu của Mùa
Chay, mỗi người Kitô hữu được mời gọi hãy hoán cải để nhận ra sự kiêu ngạo,
khoe khoang, hình thức bấy lâu nay. Từ đó, hãy lo sám hối và xin ơn tha thứ của
Thiên Chúa. Đồng thời biết khiêm tốn để Lời Chúa được thấm nhập vào trong tâm
hồn của mình, ngõ hầu chúng ta sẽ trở thành người có Chúa và loan truyền Chúa
cho anh chị em mình bằng chính đời sống khiêm tốn, phục vụ.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con
được ơn khiêm tốn trong việc sống đạo, nhất là trong các mối tương quan với mọi
người. Amen.
THỨ TƯ
ƠN CỨU CHỘC CỦA CHÚNG TA NƠI THÁNH GIÁ CHÚA
(Mt 20,17-28)
Có
nhiều người ngày nay, theo tâm lý tự nhiên, họ đều muốn có danh tiếng cá nhân,
phần thưởng cá nhân, địa vị cá nhân và sự thành công cá nhân, nhưng ít ai nghĩ
đến sự hi sinh cá nhân!
Thật
thế, đây là cám dỗ nguy hiểm cho con người thời nay, bởi vì ai cũng chỉ nghĩ
đến mình, họ luôn xây dựng cái tôi của mình thật lớn để rồi như một thành trì
bảo vệ uy lực cho cá nhân mà không hề nghĩ đến người khác và bổn phận trách
nhiệm của mình với cộng đồng.
Đây
cũng chính là mối nguy hại cho các Tông đồ thời Đức Giêsu! Các ông theo Ngài,
được Ngài mặc khải nhiều điều, và, nhất là hôm nay, Ngài loan báo cuộc khổ nạn,
đồng thời mời gọi họ đi theo trên con đường khổ giá để cùng Ngài cứu chuộc nhân
loại, thay vì ưng thuận, họ đã tỏ vẻ khó
chịu, bởi vì các ông đã phỏng chiếu một Đức Giêsu uy quyền, lẫm liệt khi thể
hiện quyền năng của mình để đánh đông dẹp bắc theo kiểu binh đao, nhưng đằng
này, Đức Giêsu đã lật đổ những mơ ước hão huyền của các môn đệ, làm cho giấc mộng công hầu khanh tướng mà các ông
đang theo đuổi tan thành mây khói khi loan báo cái chết sẽ đến với Ngài.
Cám dỗ về uy quyền, danh vọng, sung túc... mà các
môn đệ thời Đức Giêsu mắc phải cũng chính là cám dỗ triền miên của mỗi chúng ta
ngày nay!
Mùa Chay là mùa mời gọi chúng ta nhìn thẳng vào
Thánh Giá Chúa để thấy được tình thương của Đức Giêsu, thấy được sứ vụ của cuộc
đời chúng ta, khám phá ra ý nghĩa của ơn cứu độ ngang qua đau khổ, nhất là khám
phá ra sự vĩ đại, sức mạnh phi thường và ơn giải thoát ở sự
phục vụ trong yêu thương.
Lạy
Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho chúng con biết sống cho người khác như Chúa, luôn
mong được phục vụ hơn là tìm sự phục vụ nơi người khác cho mình. Amen.
THỨ
NĂM
DỬNG
DƯNG VÔ CẢM LÀ TỘI ÁC!
(Lc
16, 19 – 31)
Mẹ
Têrêxa Calcutta kể lại một câu chuyện thật ấn tượng rằng: có hai bạn trẻ nghe
biết các sơ trong dòng của mẹ hàng ngày nấu ăn cho 7 ngàn người, và cung cấp
thực thẩm cho khoảng 9 ngàn người. Vì thế, họ đã tặng cho mẹ một số tiền lớn để
giúp người nghèo. Khi được hỏi về nguồn gốc số tiền lớn mà các em dâng tặng,
các em trả lời:
“Chúng con vừa cưới nhau được hai ngày.
Trước ngày cưới, chúng con đã suy nghĩ nhiều. Sau cùng, chúng con quyết định
không may đồ cưới, cũng không tổ chức yến tiệc linh đình, và chúng con muốn
dùng khoản tiền chi phí cho đám cưới và mua tặng phẩm để cho những người không
được may mắn như chúng con". Khi thấy thế, mẹ phân vân!
Hai bạn nói tiếp:
“Vì chúng con yêu nhau, chúng con muốn có
cái gì đặc biệt, đẹp đẽ cho nhau. Vì thế, chúng con muốn tặng cho nhau một món
quà cưới thật đặc biệt. Chúng con muốn khởi đầu cuộc chung sống của mình bằng
một hy sinh mà cả hai đều dự phần vào”.
Ôi
một nghĩa cử anh hùng! Vì ở bên Ấn Độ, đám cưới mà không có quần áo cưới cũng
như tiệc cưới là một điều nhục nhã và gây tủi hổ cho cả hai gia đình, đàng trai
cũng như đàng gái.
Câu
chuyện trên đây ngược hẳn với câu chuyện của nhà phú hộ giàu có và Lazarô nghèo
khổ!
Tin
Mừng hôm nay cho chúng ta thấy: giàu không phải là tội, nhưng nó chỉ là cạm bẫy
nguy hiểm dễ dẫn đến tội nếu không có lòng bác ái. Ông nhà giàu trong bài Tin
Mừng hôm nay đã rơi vào tình trạng tội khi ông vô cảm với người nghèo ngay ở
cổng nhà ông. Vì thế, ông đáng phải sa hỏa ngục vì tiền bạc và sự sung túc đã
làm cho mắt ông mù lòa, trái tim se thắt, tấm lòng trai cứng và sự dửng dưng đã
trở thành tội ác và mất hạnh phúc đời đời...
Sứ
điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy có trách nhiệm liên đới với nhau,
nhất là với người nghèo, người cô thế, cô thân, không nơi nương tựa... Không
bao giờ chúng ta được để cho chủ trương: “Sống chết mặc bay” thường trực trong tâm hồn của mình.
Có
thế, chúng ta mới xứng đáng được gọi là con Thiên Chúa và đáng được Người cứu
chuộc.
Lạy
Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con biết yêu thương những người nghèo khổ hơn
chúng con bằng tình yêu vô vị lợi như Chúa. Xin cho chúng con đừng bao giờ để
cho tư tưởng phân biệt giàu nghèo, giai cấp, địa vị ngự trị trong tâm hồn chúng
con. Amen.
THỨ SÁU
SÁM HỐI ĐỂ ĐƯỢC CỨU ĐỘ
(Mt 21, 33-46)
Trong Kinh Thánh Cựu Ước có kể câu chuyện của vua
thánh Đavít như sau: khi vua Đavít đã thỏa mãn nhục dục với Bathsêba, vợ của vị
tướng Uria. Không dừng lại ở đó, ông đã tìm cách để phủ lấp chuyện đồi bại của
mình bằng cách đẩy Uria ra mặt trận ác liệt, ở đó, vị tướng này chắc chắn sẽ tử
trận, và sự việc đúng như kế hoạch thâm độc mà nhà vua đã hoạch định.
Khi nghe biết sự tàn ác của vua Đavít như thế, tiên
tri Nathan đến kể cho vua một câu chuyện nhằm cảnh báo nhà vua, ngài kể: một
anh nhà giàu kia có rất nhiều chiên, nhưng khi có khách, thì lại truyền lệnh
cho quân lính sang nhà hàng xóm bắt con dê của họ để làm thịt ăn mừng. Điều
đáng nói là người hàng xóm này chỉ có duy nhất một con dê là tài sản của anh
ta. Nghe đến đây, Vua Đavít tức giận và tuyên bố một câu xanh rờn: thằng đó
phải chết! Nghe thấy thế, tiên tri Nathanel chỉ thẳng vào mặt vua và nói: “Thằng đó chính là vua!” Đến đây, nhà
vua mới giật mình nhận ra tội lỗi của ông và ăn năn sám hối.
Câu chuyện trên đây thật trùng khớp với câu chuyện
trong bài Tin Mừng hôm nay.
Đức Giêsu biết rõ những nhà lãnh đạo tôn giáo thời
bấy giờ có một cái tôi rất lớn được xây dựng bằng thành trì của sự kiêu ngạo,
tự phụ, tự tôn, luôn coi mình là đạo đức hơn người. Thế nên, bản thân họ rất
khó nhận ra con người thực chất của chính mình để sám hối. Vì thế, Đức Giêsu đã
kể cho họ nghe dụ ngôn: “Những tá điền
sát nhân”.
Ngài kể về những người làm công ác nhân, thất đức
khi đối xử bất nhân với những người nhà của chủ được sai đến, không những thế,
sự bất nhân của họ còn được sử dụng ngay với chính con của ông chủ, nên họ đã
giết luôn cả đứa con thừa tự và cướp luôn vườn nho.
Sau
đó, Đức Giêsu hỏi những người đang nghe: “Khi
ông chủ vườn nho đến, ông sẽ làm gì bọn tá điền kia?" Nghe đến đây, các Thượng Tế và Kỳ Mục lên
tiếng khí thế, họ nói: "Ác
giả ác báo, ông sẽ tru diệt bọn chúng, và cho các tá điền khác canh tác vườn
nho, để cứ đúng mùa, họ nộp hoa lợi cho ông”.
Cũng
như Đavít, họ vui vẻ và khẳng khái kết án cái ác, đúng lúc ấy, trong câu 43,
Đức Giêsu tuyên án với họ: “Nước Thiên
Chúa, Thiên Chúa sẽ lấy đi, không cho các ông nữa, mà ban cho dân biết làm cho
Nước ấy sinh hoa lợi”.
Đến
đây, Đức Giêsu đã làm cho các Thượng Tế
và Kỳ Mục nhận ra con người gian dối của họ khi dùng ngón đòn: “Gậy
ông đập lưng ông”, khi chính họ tuyên án cho thảm án nặng nề nơi mình.
Trong cuộc sống hôm nay, nhiều khi chúng ta không
nhận ra tội của mình mà cứ đi lôi tội của người khác một cách không thương
tiếc. Vì thế, có lúc chúng ta không khác gì những nhà lãnh đạo tôn giáo thời
Đức Giêsu, hay như Vua Đavít trong câu chuyện trên!
Tuy nhiên, Vua Đavít thì sám hối, còn những Thượng
Tế và Kỳ Mục thì không, nên họ vẫn tiếp tục sa lầy vào con đường tội lỗi...
Mùa Chay là mùa Chúa mời gọi chúng ta hãy sám hối để
được cứu độ, ngược lại, nếu không sám hối sẽ đời đời diệt vong.
Sám hối sẽ được ban nhiều hồng ân, mà hông ân lớn
lao nhất chính là ơn cứu độ. Nếu không, ngay cả cái đang có cũng sẽ bị lấy đi
và trao cho người khác.
Lạy Chúa Giêsu, xin ban cho chúng con
biết nhận ra con người thật của mình để biết sám hối, ăn năn. Amen.
THỨ
BẢY
TRỞ
NÊN GIỐNG THIÊN CHÚA TRONG TÌNH THƯƠNG
(Lc
15, 1 -32)
Có
một người mẹ đã suốt một đời hy sinh cho con cái. Tuy nhiên, ngay cả đến lúc
già nua tóc bạc, bà vẫn không nhận được một nghĩa cử đền ơn báo nghĩa nào của
người con. Nhưng mang trong mình tâm tư của người mẹ, với một tình mẫu tử, bà
vẫn hết mực thương con.
Câu
chuyện trên đây phản chiếu một phần nào hình ảnh của người cha nhân hậu trong
bài Tin Mừng hôm nay.
Ông
đã quá vất vả vì con cái! Tuy nhiên, thay vì tuổi già, ông được con cái phụng
dưỡng, đằng này, nó lại đòi chia gia tài để rồi đi ăn chơi trác táng với phường
tội lỗi gian dâm. Hết tiền, hết bạc, bị người ta coi thường, khinh miệt trong
thân phận nô lệ và bụng đói thì mò về với Cha của mình!
Tuy
nhiên, thay vì xua đuổi, ông lại tỏ ra nhân hậu khi đứa con tội lỗi trở về. Vì
thế, người cha này đã tìm mọi cách để phục hồi nhân phẩm và phục quyền cho đứa
con lêu lổng một thời đi hoang, và cuối cùng là mở tiệc ăn mừng...
Thế
nhưng, hành động của ông nhân từ bao nhiêu, thì hình ảnh, lời nói và thái độ
của người con cả lại ngược lại với ông bấy nhiêu.
Người
con cả trong bài Tin Mừng hôm nay đã không chấp nhận tha thứ cho người em của
anh. Anh ta trách móc cha mình rồi tỵ nạnh với em mình khi kể lể công trạng của
anh ta với cha của anh.
Trong
cuộc sống hôm nay, chúng ta vẫn thấy hình ảnh phóng đãng ăn chơi của người con
thứ, hay thái độ ích kỷ, kiêu ngạo như người con cả ngay trong con người của
chúng ta, mỗi lần chúng ta đi xa hay không chịu hiểu về tình thương của Thiên
Chúa và lời mời gọi của Ngài.
Sứ
điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy can đảm, đứng dạy và trở về để được
ơn tha thứ của Thiên Chúa. Đừng sợ tình thương của Thiên Chúa, vì tội lỗi của
chúng ta có đỏ như son thì Chúa cũng làm cho trắng như tuyết, có thẫm tựa vải
điều, Chúa cũng làm cho trắng như bông. Thiên Chúa luôn chờ đợi chúng ta từng
ngày, từng giờ như người cha trong bài Tin Mừng hôm nay để tha thứ, tẩy rửa tội
lỗi cho chúng ta.
Mặt
khác, Lời Chúa hôm nay cũng mời gọi chúng ta đừng vì ích kỷ mà ngăn cản tình
thương của Chúa xuống trên anh chị em mình như người con cả trong bài Tin Mừng
vừa nghe.
Lạy
Chúa Giêsu, xin Chúa ban cho chúng con biết quay trở về với Chúa trong Mùa Chay
này như người con thứ, biết từ bỏ thói kiêu ngạo, tự phụ như người con cả, và
biết mặc lấy tâm tình từ bi, nhân hậu nơi người Cha trong dụ ngôn hôm nay.
Amen.