TUẦN 04 PHỤC SINH
THỨ
HAI
“TA BIẾT
CHÚNG VÀ CHÚNG THEO TA”
(Ga
10, 1-10)
Xem lại CN 4 PS A.B.; hoặc Ga 10,11-18
năm A
Chuyện
kể rằng: một du khách đến Palestin, gặp được người mục tử đang làm việc tại
trại cừu. Người đó chỉ cho du khách thấy cảnh đồi núi và bày cừu đang tung tăng
trên cánh đồng cỏ.
Phóng
tầm nhìn, du khách hỏi: “Đó là trại cừu,
kia là bấy cừu, đây là lối vào. Vậy còn cửa đâu?” Người mục tử hỏi lại: “Cửa hả? Chính tôi là cửa. Ban đem tôi nằm
giữa lối đi này. Không một con cừu nào bước ra hay một con sói nào bước vào mà
không phải qua xác tôi”.
Trong cuộc đời của Đức Giêsu, một trong những phương
pháp sư phạm của Ngài khi rao giảng Tin Mừng chính là phương pháp ẩn dụ. Tức là
mượn hình ảnh của thiên nhiên, động vật... để nói lên một chân lý thuộc về Thiên
Chúa.
Tin Mừng hôm nay cho biết: Đức Giêsu dùng hình ảnh
mục tử, đàn chiên và cửa chuồng chiên để nói lên mối tương quan giữa Ngài và
dân Israel.
Mục tử là khái niệm rất quen thuộc của người Dothái;
đàn chiên chính là gia sản của họ, nên ai cũng biết. Mục tử và đàn chiên cả hai
đều sống du mục, nay đây mai đó, luôn tìm đến chỗ có đồng cỏ tươi, dòng suối
mát để hạ trại.
Hôm nay, Đức Giêsu khẳng định Ngài là Mục Tử Nhân
Lành, được Chúa Cha ban tặng cho nhân loại. Mục Tử Nhân Lành này sẵn lòng hy
sinh tất cả vì đàn chiên. Ngài tự ví mình là “Cửa Chuồng Chiên”, tức là người canh phòng, bảo vệ chiên khỏi sói
dữ tấn công. Vì thế, ai qua “Cửa” mà
vào thì sẽ được sống.
Người Mục Tử Nhân Lành này sẵn sàng dùng mọi cách để
giữ gìn chiên, ngay cả cái chết. Ngài yêu thương chiên bằng tình yêu mục tử,
nên Ngài “biết” từng con chiên và
từng con chiên “biết” Ngài. Vì thế,
sự sống của chiên là của Ngài và sự sống của Ngài luôn dành cho chiên.
Ngày chúng ta lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta
thuộc về Chúa và Chúa thuộc về ta. Chúa “biết”
chúng ta và Ngài “biết” cách thấu
đáo. Còn chúng ta, chúng ta có “biết”
Ngài không, hay có “biết” nhưng “biết” cách vu vơ, lúc
biết lúc không?
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy nghiêm
túc đặt lại câu hỏi ấy cho chính mình, ngõ hầu mỗi người làm mới lại mối tương
quan với Thiên Chúa để được đi trong đường lối của Ngài. Đồng thời luôn sẵn
sàng làm chứng về những gì mình “biết”
về Thiên Chúa cho con người và cuộc sống hôm nay, ngang qua hành vi được biểu
lộ nơi lòng mến và niềm tin.
Lạy Chúa Giêsu là Mục Tử Nhân Lành, xin
Chúa ban cho chúng con được “biết” Chúa như chính Chúa đã “biết” chúng con.
Amen.
THỨ BA
XIN ĐƯỢC
Ở TRONG ĐÀN CHIÊN CỦA CHÚA
(Ga10,22-30)
Cùng
một lời nói được phát ra, có người nghe thấy, có người chẳng nghe; có người
nghe đúng, có người nghe sai; có người nghe đủ, có người nghe thiếu...
Thực
trạng đó rất đúng với bài Tin Mừng hôm nay. Thật vậy, những người Dothái hỏi Đức
Giêsu: "Ông còn để lòng trí chúng
tôi phải thắc mắc cho đến bao giờ? Nếu ông là Đấng Kitô, thì xin nói công khai
cho chúng tôi biết".
Những
người Dothái không biết Đức Giêsu là bởi vì họ đã không nhận ra Ngài. Họ bị
thói kiêu ngạo che lấp tâm trí, nên đứng trước biết bao nhiêu phép lạ, lời
giảng dạy và nhiều mạc khải khác, họ vẫn bị mờ tối lương tâm nên không “biết” Đức Giêsu. Vì thế, khi được hỏi,
Đức Giêsu đã khẳng khái trả lời cho họ biết nguyên nhân tại sao, đó là: “Vì họ không thuộc về đàn chiên của Ngài”.
Bởi vì: “Chiên tôi thì nghe tiếng tôi,
tôi biết chúng và chúng theo tôi” Khi đã “biết” và nghe theo tiếng Chủ chiên là chính Đức Giêsu, thì sẽ được
sự sống đời đời, không bao giờ diệt vong. Nhất là được đảm bảo khỏi sói dữ, quỷ
thần ám hại, vì được ở trong vòng tay của Vị Mục Tử Nhân Lành.
Nếu
Đức Giêsu là Mục Tử Nhân Lành,
thì Giáo Hội là đàn chiên của Chúa. Nơi đàn chiên này, luôn được Vị Mục Tử Nhân
Lành chăm sóc, giữ gìn. Thế nên, dù sự dữ có mạnh đến đâu, quyền lực của ma quỷ
có lớn lao cỡ nào, thì Giáo Hội Chúa vẫn tồn tại nhờ vào sức mạnh, uy quyền của
Chủ Chăn.
Mong
sao, mỗi người chúng ta luôn tin tưởng tuyệt đối vào Đức Giêsu, Vị Mục Tử Nhân
Lành, đồng thời hãy biết lắng nghe Lời Chúa và đem ra thực hành, để xứng đáng
trở thành con chiên ngoan hiền trong đàn chiên của Chúa.
Lạy
Chúa Giêsu Mục Tử Nhân Lành, xin
Chúa ban cho chúng con luôn biết dõi theo Chúa dưới cây gậy mục tử là chính Lời
Chúa, để chúng con được sống trong đàn chiên của Chúa đến trọn đời. Amen.
THỨ TƯ
NHỜ ÁNH SÁNG, CON NGƯỜI ĐƯỢC SỐNG
(Ga 12,44-50)
Trong
cuộc sống, ánh sáng là thứ cần thiết đến độ không thể có gì thay thế. Ánh sáng
làm cho con người và vạn vật có được sự sống và triển nở. Vì thế, không có ánh
sáng, thì cho dù một sự sống sơ đẳng cũng không thể sống nổi như cỏ cây...thảo
mộc...
Đây
là sự cần thiết của ánh sáng dưới góc độ tự nhiên, còn với góc độ siêu nhiên,
ánh sáng còn cần hơn gấp bội. Nếu không có ánh sáng siêu nhiên, thì con người
sẽ lầm lũi bước đi trong đêm tối và có nguy cơ bị tận diệt sự sống đời đời. Tại
sao vậy? Thưa, bởi vì ánh sáng siêu nhiên chính là biểu tượng chỉ về Thiên Chúa (x. Xh 19,18). Đấng đã dùng cột lửa để soi
sáng và dẫn dân Dothái về Đất Hứa (x. Xh 13,21t). Như thế, khi dân thấy ánh
sáng là an tâm (x. Tv 4,7.31; Cn 16,15). Ánh sáng còn là dấu chỉ về giới luật của Thiên Chúa (x. Cn 6,23). Người
dẫn dân đi trong đường lối của Người (x. Tv 119,105). Người làm tội ác loạng
choạng trong tối tăm (x. Is
59,9).
Hôm
nay, chính Đức Giêsu mạc khải rõ nét chân tính của Thiên Chúa, và Ngài là Đấng Bởi Thiên Chúa mà đến, nên khẳng định: “Ta là ánh sáng đến trong thế gian” (Ga
12,46).
Như
vậy, Ánh Sáng là biểu trưng cho hạnh phúc viên mãn trong nguồn ơn cứu chuộc và được sự sống đời đời. Đi ngược lại
với Ánh Sáng chính là ở trong bóng tối và sẽ đi về chỗ diệt vong (x. Mt 22,13).
Cho nên có Ánh Sáng là có sự sống, có ơn cứu chuộc.
Sứ
điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy biết chạy đến với Đức Giêsu là Ánh
Sáng thật để được hạnh phúc như chính Ngài đã nói: “Ta là ánh sáng đến trong thế gian để ai tin Ta không đi trong tăm
tối”. Vì thế, ngay trong giây phút này, chúng ta hãy sống những điều thuộc
về Ánh Sáng như thánh Phaolô mời gọi: “Anh
em hãy ăn ở như con cái ánh sáng” (Ep 5,8).
Không
những chúng ta thuộc về Ánh Sáng, nhưng chúng ta còn phải trở nên ánh sáng cho
trần gian, để soi sáng cho người khác đến nguồn Ánh Sáng là chính Đức Giêsu, để
họ cũng được sự sống đời đời.
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho chúng con được đi trong đường lối của Chúa là Ánh Sáng. Xin
cho chúng con được tránh xa bóng tối là kẻ thù của Ánh Sáng. Và xin cho chúng
con được trở nên ánh sáng soi đường cho người khác bằng đời sống tốt lành của
chúng con. Amen.
THỨ NĂM
GIỚI THIỆU CHÚA CÁCH TRUNG THỰC
(Ga 13, 16 – 20)
Trong
nghề thuốc hay võ thuật, những thần y hay tổ sư thường lưu nghề bí truyền cho
một ai đó, để đến khi họ có khuất núi thì vẫn còn có người lưu danh hậu thế nhờ
lưu truyền lại gia bảo của cha ông.
Với
Đức Giêsu cũng vậy! Sau hành trình loan báo Tin Mừng, trước khi về trời, Ngài
cũng truyền cho các môn sinh của mình: “Hãy đi loan báo Tin Mừng khắp thế gian”. Đây chính là lệnh truyền, gia bảo cho Giáo Hội tới muôn đời.
Trong
bài Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu như muốn khẳng định rằng: nếu là người môn đệ
chân chính, sẽ nói lời của chính Thiên Chúa, và như thế thì: “A i đón
nhận kẻ Thầy sai là đón nhận Thầy, và ai đón nhận Thầy là đón nhận Đấng đã sai
Thầy".
Muốn
làm được điều đó để cho mọi người nhận ra
Đức Giêsu là Đấng Cứu Thế, chúng ta phải mặc lấy chính
tâm tình của Đức Giêsu, trở nên đồng hình đồng dạng với Ngài khi
phục vụ con người cách vô vị lợi trong sự khiêm tốn...
Có
thế chúng ta mới lưu lại cho người đương thời và hậu thế gia tài quý giá là chính Đức Giêsu, nhờ đó,
con người hôm nay và mai sau mới nhận ra Đức Giêsu là Đường, là Sự
Thật, là Sự Sống ngang qua đời sống và hành vi của chính chúng ta.
Mong
sao mỗi người chúng ta biết được điều đó để thi hành, ngõ hầu trở thành người có phúc như Đức Giêsu
đã nói: "Anh em đã biết những điều
đó, nếu anh em thực hành, thì thật phúc cho anh em!”. Ngược lại, chúng ta
đừng như Giuđa, kẻ phản thầy mà hôm nay, Đức Giêsu đã tiên báo một cách đau
đớn: “Kẻ đã cùng con chia cơm sẻ bánh lại
giơ gót đạp con”
Lạy
Chúa Giêsu, xin cho mỗi người chúng con biết sống trung thành với Chúa và sứ
điệp của Chúa. Xin cho chúng con biết loan báo Tin Mừng bằng chính đời sống của
chính mình, để cuộc đời và sứ vụ của chúng con chính là hiện thân cách sống
động như chính Chúa đang trực tiếp hành động. Amen.
THỨ SÁU
“ĐỪNG XAO
XUYẾN”
(Ga 14, 1-6)
Đứng trước cái chết của người thân, ai trong chúng
ta lại không khỏi xao xuyến và
lòng lại không quặn đau đến tột cùng vì sắp phải chứng kiến sự chia lìa vĩnh
viễn!
Tin Mừng hôm nay trong một văn mạch hết sức ấn
tượng, đó là sự đau buồn của các môn đệ trước sự ra đi của Đức Giêsu. Thật vậy,
ba năm tình nghĩa thày trò, không xao xuyến sao được khi sẽ mất
đi điểm tựa! Tuy nhiên, thấu hiểu được
tâm trạng của các ông, nên tình thầy trò thân tín, Đức Giêsu đã tâm huyết chia
sẻ với các môn đệ: “Anh em đừng xao
xuyến, hãy tin vào Thiên Chúa và tin vào Thầy. Thầy đi dọn chỗ cho anh em... để
Thầy ở đâu, anh em cũng sẽ ở đó”. Lời tâm huyết này được diễn ra
trong bữa Tiệc Ly, một bữa ăn cuối cùng của tình thầy trò. Khi nói những lời
ấy, Đức Giêsu trao cho các ông chìa khóa để thêm vững tin, đó là: để khỏi bị
xao xuyến, thì: “Hãy tin vào Thiên Chúa và
tin vào Thầy”. Tin vào Thiên Chúa, vì Người hằng thương yêu chúng ta. Tin
vào Đức Giêsu vì Ngài đi để chuẩn bị cho chúng ta như Ngài đã phán: “Thầy đi dọn chỗ cho anh em [...] và đem anh
em về với Thầy, để Thầy ở đâu, anh em cũng ở đó”.
Sứ
điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy vững tin vào Chúa trước mọi thử
thách trông gai. Không được ủ rũ khóc than. Nhưng là chuẩn bị cho ngày hội ngộ
với Đức Giêsu bằng việc sống những điều Ngài dạy. Hãy khước từ mọi sự bất
chính, thêm niềm tin tưởng tuyệt đối vào Đức Giêsu và trung thành đi trên chính
con đường của Ngài để được sự sống đời đời.
Lạy
Chúa Giêsu, Lời Chúa hôm nay dạy cho chúng con phải vững tin vào Chúa. Sống
những gì Chúa dạy để được sự sống đời đời. Xin Chúa ban cho chúng con được sống
xứng đáng với ơn gọi cao quý, đó là được làm con Chúa. Xin cho chúng con được
sống bên Chúa khi đã hoàn thành sứ vụ trên trần gian, nơi mà chính Chúa ra đi
trước để dọn chỗ cho chúng con. Amen.
THỨ
BẢY
KẾT HỢP VỚI CHÚA – LÀM ĐƯỢC MỌI SỰ
(Ga 14, 7-14)
Chúng ta nghe nói đây đó nhiều vị thánh đã làm phép
lạ cách phi thường. Có nhiều đấng làm phép lạ ngay khi còn sống, chẳng hạn như
thánh Giêrađô, Vinh Sơn, Mattinô...
Đứng trước những phép lạ đó, chúng ta không khỏi ngỡ
ngàng và ngạc nhiên! Tuy nhiên, chìa khóa để mở ra sự bất ngờ này, chính là sự
kết hiệp mật thiết sâu xa giữa các thánh và Đức Giêsu. Vì thế, việc phi thường
các thánh làm thực ra không phải, mà là Chúa đang hành động nơi các ngài.
Tin Mừng hôm nay, Đức Giêsu nói rất rõ về sự kết
hiệp này. Câu chuyện được khởi đi từ sự ngỡ ngàng và ngạc nhiên của Philípphê khi ông cất lên hỏi
Đức Giêsu về một sự kiện có tính siêu nhiên: "Thưa
Thầy, xin tỏ cho chúng con thấy Chúa Cha, như thế là chúng con mãn
nguyện". Đức Giêsu đã trách nhẹ ông, vì Ngài đã ở với các ông bấy lâu,
giảng dạy nhiều điều, đã làm những dấu lạ điềm thiêng, cũng như mạc khải cho
ông biết Ngài từ Chúa Cha mà đến, và làm những việc của Chúa Cha, vậy thì tại
sao ông và các môn đệ vẫn không tin??? Thật là đáng buồn! Vì thế, Đức Giêsu nói
với ông Philípphê rằng: “Thật, Thầy bảo
thật anh em, ai tin vào Thầy, thì người đó cũng sẽ làm được những việc Thầy
làm”.
Khi nói như thế, Đức Giêsu muốn dạy cho các Tông đồ
một bài học về sự kết hiệp. Không kết hiệp với Ngài thì không thể làm được việc
gì. Nhưng nếu kết hiệp với Ngài thì sẽ làm được mọi chuyện như chính Ngài đã
làm và có khi còn hơn thế nữa... Khuôn mẫu của sự kết hợp chính là giữa Đức
Giêsu và Thiên Chúa Cha. Người môn đệ khi ra đi loan báo Tin Mừng cũng vậy!
Phải kết hợp chặt chẽ với Chúa như cành liền cây. Có thế, chúng ta mới trở thành người mang Tin Mừng
cho anh chị em mình. Không có điều này, chúng ta sẽ chỉ làm những chuyện mà
chúng ta thích chứ không phải là Thiên Chúa muốn! Và theo lẽ
đương nhiên, chúng ta sẽ chẳng làm được việc gì vì chúng ta đã không nhân danh Đức Giêsu mà xin với Thiên Chúa. Chính vì điều này, mà chúng
ta thấy nhiều sứ giả của Chúa bị thất bại, gãy cánh...
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết sống sự hiệp thông chặt chẽ với Chúa để chúng con trở thành chứng nhân chân thật nhờ biết gắn bó với Ngài. Amen.