XÂY TỔ
ẤM
+++
I. VIỆC XÂY DỰNG GIA ĐÌNH
Trong
cuộc sống ở đời, mỗi người có một ơn gọi. Có người sống độc thân, có người lập
gia đình. Có người sống độc thân trong đời thánh hiến, có người sống độc thân ở
ngoài đời để phục vụ. Nhưng tuyệt đại đa số là sống trong đời sống hôn nhân gia
đình : “Vì thế người đàn ông sẽ lìa cha
mẹ mà gắn bó với vợ mình, và cả hai sẽ thành một xương một thịt. Như vậy, họ
không còn là hai, nhưng chỉ là một xương một thịt” (Mt 19, 5)/.
Ơn
gọi ở bậc nào cũng tốt, cũng được Chúa kêu gọi, tùy theo khả năng và hoàn cảnh
của mỗi người.
Hôn
nhân cũng là một việc cao quí và thánh thiện, hợp với ý định của Thiên Chúa.
Hôn nhân càng trở nên cao trọng vì đối với người Kitô hữu hôn nhân được nâng
lên hàng bí tích như Giáo hội dạy :
“Hôn ước mà nhờ đó người nam và người nữ tạo nên một cộng
đồng sự sống và tình yêu đã được Đấng Sáng Tạo thiết lập và phú cho những luật
riêng. Tự bản chất, hôn nhân hướng đến
thiện ích của đôi vợ chồng, việc sinh sản và giáo dục con cái. Hôn nhân giữa
những người đã chịu phép thánh tẩy được Chúa Kitô nâng lên hàng bí tích” (GLCG,
số 1660).
Trẻ con khi còn nhỏ
dại, thì sống hoàn toàn thảnh thơi, sống vô tư, chỉ biết yêu mến và phó thác
cho cha mẹ, không phải lo lắng gì. Cả ngày chỉ biết vui chơi cùng chúng bạn, ngày
này qua ngày khác .
Khi
đến tuổi dậy thì, người thiếu niên thấy có sự thay đổi cả về sinh lý lẫn tâm
lý. Thân xác triển nở đầy đặn, đầy sức lực; còn tâm lý cũng thay đổi rõ ràng :
người thiếu niên tự thấy có nỗi buồn vu vơ và tình yêu bắt đầu nảy nở, một tình
yêu lãng mạn, họ muốn có một người bạn để chia sẻ tâm tình, thấy mình hay cô
đơn :
Hôm nay trời lặng lên cao
Tôi buồn không hiểu
vì sao tôi buồn.
Nhưng
đến tuổi trưởng thành, người thanh niên không chỉ còn tình yêu lãng mạn vu vơ nữa,
họ phải tập sống thực tế, họ phải lo cho tương lai và họ phải tìm cho mình một
người bạn đời để xây dựng gia đình.
Trong thời gian này họ phải tìm hiểu đối tượng để có thể quyết định cho
tương lai : họ phải lựa chọn cho mình một người yêu lý tưởng để ký kết với nhau
một giao ước hôn nhân, hứa yêu thương và tôn trọng nhau suốt đời.
Khi
nói về hôn nhân gia đình, trong dân gian có câu :”Đàn ông dựng nhà, đàn bà
xây tổ ấm”. Đó là một trong
những hình ảnh gần gữi, dễ thương và nhiều ý nghĩa nhất. Đây là một bức họa đẹp và sinh động về khung
cảnh hòa hợp hòa điệu trong một gia đình hạnh phúc.
Hình
ảnh này vừa nói lên ý nghĩa sâu xa của sự hợp tác tương ứng và gắn bó giữa hai
vợ chồng trong trách nhiệm xây dựng hôn nhân gia đình, lại vừa khơi gợi sự sống
sinh động và linh hoạt trong cộng đồng gia đình, trong đó mỗi thành viên đều ra
sức tích cực hoạt động với lợi ích chung.
Khi
xây dựng gia đình là người ta có ý xây dựng một tổ ấm hay mái
ấm, một nơi êm ấm chan chứa tình yêu thương, mọi người cảm thấy hạnh
phúc.
Truyện : Mái ấm gia đình
Mới
đây một tờ báo ở Luân Đôn, thủ đô nước Anh, đã gửi câu hỏi :”Mái ấm gia đình là gì, theo
anh chị” tới 1000 người. Có 800
người đã trả lời, tập trung vào các ý lớn sau đây :
1.
Mái ấm : một thế giới xung đột khép lại, một thế giới tình thương mở ra.
2.
Mái âm : nơi chuyện nhỏ là quan trọng, chuyện quan trọng là chuyện nhỏ.
3.
Mái ấm : vương quốc của cha, thế giới của mẹ và thiên đàng của con cái.
4.
Mái ấm : nơi chúng ta cằn nhằn nhiều nhất nhưng được đối đãi tốt nhất.
5. Mái ấm : trung tâm
của tình thương mà mọi lời ước nguyện
của con tim quyện vào đấy.
6. Mái ấm : nơi dạ dầy chúng ta ăn 3 lần mỗi ngày và tâm
hồn ăn ngàn lần mỗi ngày.
7. Mái ấm : nơi duy
nhất ở trần gian mà mọi lỗi lầm và thất bại của con người được che đậy dưới lớp
áo bác ái êm dịu. (Gm Arthur Tonn, Góp nhặt, tr 125-126).
II. HỢP TÁC TRONG VIỆC XÂY DỰNG
1.
Những người thợ chính
Xây
dựng được một ngôi nhà là công việc của nhiều người chứ một người không thể làm
nổi. Xây dựng mái ấm gia đình cũng cần có nhiều người cộng tác chứ chỉ hai vợ chồng cũng không xây nổi. Tuy nhiên,
trong việc xây dựng này thì vợ chồng và con cái phải là những người thợ chính.
Chúng
ta đã từng nghe ba ca sĩ hát và biết nhạc sĩ Ngọc Lễ đã viết một bài hát rất dễ
thương về gia đình : “Cha là cây nến
vàng, mẹ là cây nến xanh, con là cây nến hồng, ba ngọn nên lung linh, thắp sáng
một gia đình”… Hình ảnh thật đẹp,
thật tuyệt diệu ! Cái đẹp huyền diệu và
quyến rũ từ ánh sáng lung linh của ba ngọn nến xanh – vàng – hồng : cha – mẹ -
con cái. Một bức tranh hấp dẫn tuyệt vời !
Những
người nông dân chân lấm tay bùn, tuy nghèo khó, không thể xây được nhà cao cửa
rộng nhưng cũng cố gắng cộng tác với nhau để làm nên một mái nhà tranh ấm
cúng. Hình ảnh hợp tác rất đẹp đã được
diễn tả trong câu ca dao :
Em
về cắt rạ đánh tranh
Chặt tre chẻ lạt
cho anh lợp nhà.
Sớm khuya hòa thuận đôi ta
Hơn ai gác tía, lầu
hoa một mình.
Sống
trong cảnh nghèo khó, không cần nhà cao cửa rộng với giường ấm chăn êm, nếu vợ chồng
thương yêu nhau thì chỉ cần cái ổ rạ cũng ấm êm, cũng thắm tình và làm nên hạnh phúc . Người con trai gạ hỏi
và người con gái trả lời :
Nhà
anh chẳng chiếu chẳng giường,
Chỉ ấm ổ ra , nàng thương chăng là ?
-
Yêu nhau chẳng quản cửa nhà
Chuồng chim cũng lấy, chuồng gà cũng theo.
2.
Nền tảng cho việc xây dựng
Phải
chăng nền tảng của tổ ấm là Tình thương
? Đúng thế, vì thành quả của tình yêu là hôn nhân và thành quả của hôn nhân là
mái ấm gia đình và con cái được sinh ra và lớn lên trong đó. Qui luật ngàn đời
của xã hội con người là vậy.
Engels đã nói :”Tình yêu chân chính là tình yêu dẫn đến hôn nhân”.
Còn
Polly Adler thì khẳng định :”Một mái nhà cộng với tình yêu thành mái ấm”
Và
thi hào người Anh, ông Lord Byron
thì quả quyết :”Nếu không có trái tim yêu
thương, thì không có mái ấm gia đình”.
Thế
nhưng ngày nay, nhiều người, nhất là giới trẻ, không đặt hôn nhân trên tình yêu
mà họ lại tôn vinh và chấp nhận những thứ hôn nhân “đặc biệt” như : hôn-nhân-không-cam-kết, hôn-nhân-không-mục-đích,
hôn-nhân-thử-nghiệm, hôn-nhân-liền-tay, hôn-nhân-tiền-hôn-hậu-thú… Tất cả những
“mác” hôn nhân ấy đang hấp dẫn nhiều bạn trẻ và đã gây không ít đau đớn, thất
vọng cho họ.
Những
kiểu hôn nhân như thế không có nền tảng nên sau một thời gian thì đổ vỡ và lúc
đó họ mới tỉnh ngộ. Đúng như lời ông Alexander Pope nói :”Họ nằm mơ với những ngày chưa cưới, nhưng
sau khi cưới rồi thì họ tỉnh giấc”.
Nói như vậy có nghĩa là “Họ mơ mộng khi yêu nhau và thức tỉnh khi đã lấy
nhau”.
Người
ta chỉ đạt tới hạnh phúc khi thực sự đã có một mái ấm gia đình. Đúng như lời một danh nhân nói :”Mái ấm gia đình là nơi bạn tìm được hạnh
phúc. Nếu bạn không tìm được hạnh phúc nơi đây, bạn không thể tìm được nó ở nơi
khác”.
3.
Thời gian xây dựng
Văn
hào André Maurois đã nói :”Hôn nhân là một công trình mà ta phải kiến
tạo suốt đời”. Công trình hôn nhân, vừa khó khăn vừa lâu dài
ấy, được thực hiện không do một người mà là nhiều thành viên trong gia đình như
là xây dựng một công trình thế kỷ vậy.
Đại
văn hào Pháp, ông Victor Hugo, đã
thi vị hóa như sau :”Ngôi nhà được xây
bằng gỗ đá, bằng ngói, bằng cột, bằng kèo. Còn gia đình thì được xây bằng những
việc làm yêu thương. Nó sẽ trụ vững một ngàn năm”.
Rõ
ràng là, để hôn nhân bền vững, để gia đình hạnh phúc bền lâu, người ta phải xây
dựng bằng những vật liệu không mối không
mọt, đó là chất liệu tinh thần : lòng nhân ái yêu thương đùm bọc và sự chung
thủy kiên vững. Gia đình là một kiến
trúc xây dựng thuộc về trách nhiệm của mọi thành viên.
Có
người nói :”Lập gia đinh chưa phải là đã
xây dựng được một ngôi nhà hoàn hảo, mà
chỉ là đặt nền móng cho một ngôi nhà hạnh phúc.
Như vậy ngôi nhà hôn nhân phải được xây dựng suốt đời”.
Tư
tưởng này đã được cố vấn hôn nhân Allan
Perterson nhắc nhở bằng một hình ảnh
khác :”Đa số người kết hôn vì tin vào một huyền thoại : cuộc hôn nhân là một
cái hộp đẹp chứa mọi vật mà người ta khao khát : đời sống lứa đôi, sự thỏa mãn
về tình dục, sự thân mật, tình ban.
“Sự
thật là cuộc hôn nhân ấy lúc bắt đầu là một cái hộp rỗng. Bạn phải bỏ vào một
cái gì đó trước khi bạn có thể lấy ra
một cái khác. Trong hôn nhân không có
tình yêu, tình yêu ở trong hai người và hai người đặt tình yêu vào hôn nhân.
Không có chuyện tình lãng mạn trong hôn nhân; người ta phải pha trộn sự thơ
mộng vào hôn nhân của họ.
“Một
đôi tân hôn phải học nghệ thuật ấy và hình thành thói quen cho nhau, yêu nhau,
phục vụ nhau, ngợi khen nhau để giữ cho cái hộp được đầy. Nếu bạn lấy ra nhiều
hơn cái bạn bỏ vào, cái hộp sẽ rỗng không” (Bel San Louis, Vui sống với nụ
cười, tr 88).
Trong
báo Tuổi trẻ Chủ nhật ngày 01/09/2002 tác giả
Chung Sa, sau khi đưa ra một câu chuyện thời sự về đời sống gia đình, đã
đi đến một kết luận :”Thật vậy, gia đình là nơi đầy ắp tiếng cười của trẻ thơ,
tiếng hát của người mẹ và sức mạnh của người cha. Nơi đó có hơi ấm của những con tim biết yêu,
là ánh sáng của đôi mắt tràn đầy hạnh phúc, là sự ân cần, là lòng chung thủy. Gia
đình là ngôi thánh đường đầu tiên cho trẻ thơ
học những điều hay lẽ phải, học niềm tin và lý tưởng sống. Đó là
: nơi chúng ta tìm về để được ủi an nâng đỡ - nơi những món ăn đơn sơ cũng
thành mỹ vị - nơi tiền bạc không quí bằng tình yêu – nơi ngay cả nước sôi cũng
reo lên niềm vui hạnh phúc”.
III. ĐỀ PHÒNG NHỮNG BẤT TRẮC
Có
người nói :”Mái ấm là vương quốc của cha,
thế giới của mẹ và thiên đàng của con
cái”. Không nơi nào trên trần gian
này có thể đem lại cho con người hạnh phúc
bằng mái ấm gia đình. Có gia đình là có tất cả. Sống trong gia đình êm
ấm người ta sẽ cảm nhận như sống trên thiên đàng.
Có
lẽ vì vậy mà nhà văn hào Pháp, ông Honoré
de Balzac, đã nói :”Hôn nhân là con
đường dẫn ta tới thiên đàng hay dẫn vào
địa ngục”
Vì
sao vậy ? Vì sao có hôn-nhân-hỏa-ngục ?
Đó
là vì , nói như ông Trần Cao Khải, nơi đó thiếu vắng tình yêu. Người ta không “xây dựng” mà lại “xây cất” ! Vì người ta xây dựng xong rồi đem “cất đi”
tất cả, không khác gì những di tích, kỷ
vật cũ kỹ, mốc meo, lạnh tanh giấu kín trong nhà bảo tàng vậy thôi ! Tình yêu trở nên nhạt thếch. Niềm tin biến
thành khô cứng. Hy vọng thui chột. Nụ cười tắt lịm. Hạnh phúc chỉ còn là chút
gì xa vắng… để ngàn năm đợi ngàn năm chờ.
Tuy
thế, người ta cũng có thể vượt qua hỏa ngục để lên thiên đàng, thay vì
hôn-nhân-địa-ngục thì người ta sẽ biến nó thành hôn-nhân-thiên-đàng nếu biết cố
gắng vượt qua bằng tình yêu, nghị lực và sự hợp tác chân thành.
James Thurber đã nêu ý kiến sau đây :”Trong hôn nhân, gặp nhau là bước đầu, sống
chung với nhau là bước kế tiếp, làm việc chung với nhau mới làm nên một gia
đình êm ấm”.
Nếu
có mồ hôi nước mắt trong hôn nhân thì đó là thường tình. Đó là mồ hôi của lao
động và hy sinh. Đó là nước mắt của cảm thông và thiện chí. Hôn nhân đích thực không bao giờ làm ta rơi
vào ảo tưởng của mộng mơ. Nhưng có một
điều chắc chắn là như ông David Sarnoff nói : Trong hôn nhân, nụ cười và nước mắt làm
nên khúc nhạc cuộc đời” .
Vì
thế có người nói : Nỗ lực của chúng ta là phải :
Rửa
tội cho tình yêu mỗi buổi sáng ,
Và
hãy cưới lại nhau mỗi ngày.
Mỗi
người phải nỗ lực xây dựng hạnh phúc gia đình, biến gia đình thành tổ ấm thân
thương. Việc xây dựng này đòi hỏi sự hợp tác chân thành và tinh thần trách
nhiệm cao. Bởi vậy, hôn nhân là con đường dẫn ta tới thiên đàng hay địa ngục là
tùy ở nơi mỗi người chúng ta.
Kinh
nghiệm dân gian vẫn có ý nghĩa và giá trị thực tiễn :”Thuận vợ thuận chồng, tát bể
đông cũng cạn”. Sự hòa thuận nơi vợ
chồng không làm cho đôi bạn mất đi cái “tôi” riêng của mình, trái lại, nó bổ
túc, hoàn thiện mỗi con người và làm cho mỗi người cảm thấy hạnh phúc.
Để
kết thúc, chúng ta hãy đọc lại lời khẳng định của công đồng Vatican II :
“Từ gia đình, Kitô giáo thấm nhập vào tất cả các tổ chức
cuộc sống và dần dần biến đổi các tổ chức ấy; nơi gia đình, vợ chồng tìm thấy
ơn gọi riêng của mình là làm chứng cho nhau và cho con cái lòng tin và tình yêu
Chúa Kitô. Gia đình Kitô giáo lớn tiếng
loan truyền sức mạnh của Nước Thiên Chúa và niềm cậy trông vào một đời sống
hạnh phúc. Như thế, bằng gương lành và
chứng tá, gia đình Kitô giáo thuyết phục thế gian dám nhận tội lỗi mình, đồng
thời sáng soi những kẻ đang tìm kiếm chân lý” (Hiến chế Tín lý về Giáo hội, số
35).
Lm Giuse Đinh lập Liễm
Giáo xứ
Kim phát
Đà lạt