Suy Niệm 2: "Chúng tôi đến thờ lạy Người."

 

Giờ Suy Niệm Ban Sáng
với Chủ Ðề của
Đại Hội Giới Trẻ 2005:


"Chúng tôi đến thờ lạy Người." (Mt 2,2)

 

Đức Ông Dr. Heiner Koch – TGP Köln
(được truyền thanh qua đài Radio WDR - Ðức quốc)

 

Suy Niệm 2:

Kính thưa quý thính giả,
xin gởi đến Quý Vị lời chào ban sáng!

Để thành công một dự định nào đó thì điều đáng quyết định thường là khởi điểm của công việc. Bắt đầu là điều không dễ cho mọi người, bởi vì vạn sự khởi đầu nan. Theo kinh nghiệm chúng ta cũng thừa biết rằng: cũng thật là khó nếu như cứ luôn bám lấy công việc. Và lắm khi chúng ta cũng cảm thức được rằng: định luật quán tính không chỉ là khía cạnh của vật lý nhưng ở nghĩa xa hơn, nó cũng nằm trong cơ thể, trong lý trí, trong tâm hồn và kể cả trong tâm linh của chúng ta nữa. Đã bao nhiêu lần, vì sự tiện nghi và mệt mỏi mà chúng ta đánh mất đi những nhiệt tình sôi động khi bắt đầu giải quyết một vấn đề hay khi ra tay thực hiện một công việc nào đó.

Vào thời điểm Giáo Hội Công Giáo Đức, và đặc biệt là Tổng Giáo Phận Koeln nhận tổ chức Đại Hội Giới Trẻ Công Giáo Thế Giới vào tháng 8 năm 2005 thì có nhiều những băn khoăn thoạt đến, nào là: Làm sao chúng ta có thể thực hiện nổi? Làm sao lo được chỗ ăn, chỗ ở cho hàng triệu thanh thiếu niên khắp nơi đổ về? Những thánh lễ cho số lượng người khổng lồ như thế thì phải làm như thế nào? Ai có thể chi phí được những việc này; rồi còn vấn đề di chuyển? Những ân nhân tài trợ? Tất cả là những điều không thể nào làm được! Tất cả những vấn nạn nêu ra dễ là mối nguy cơ đưa đến sự việc là, chúng ta không còn can đảm, chẳng dám cùng với các Bạn Trẻ khắp nơi và cùng với Đức Thánh Cha cất bước thực hiện cuộc hành hương này.

Nhưng rồi, trước mắt chúng ta, Ba Vua xưa kia, những khách hành hương tiên khởi đến với Chúa vẫn còn đó; và đặc biệt là lộ trình của các Ngài đến máng cỏ Bêlem. Trong tuần lễ này tôi muốn cùng với quý Thính Giả liên tưởng đến hình ảnh này. Phúc Âm thánh Mátthêu tường thuật lại rằng, các Ngài đã trông thấy một ngôi sao lạ. Điều quan trọng là: các Ngài không chỉ đứng đó nhìn Ngôi sao lạ và các tinh tú trên bầu trời một cách ngỡ ngàng hay lấy làm ngạc nhiên, nhưng các Ngài đã khởi hành lên đường; các Ngài cất những bước đầu tiên, bắt đầu cho một cuộc hành trình thật là dài; mặc dù không biết sẽ mất bao nhiêu thời gian, có thể gặp những bất trắc nguy cơ trên đường đi; và mặc dù các Ngài cũng không biết mình có tìm ra được đích điểm của cuộc hành trình này hay không và Ngôi sao này sẽ dẫn mình đi về phương trời nào? Dù vậy, các Ngài vẫn can đảm cất bước vì, dù sao đi nữa, một cuộc hành trình dài đều được bắt đầu bởi những bước chân đầu tiên. Can đảm cất bước là điều đáng nói tới. Ai chấm dứt trước khi bắt đầu; ai ngần ngại không sẵn sàng đón nhận những điều mới mẻ vào trong cuộc sống của mình thì kẻ ấy gần như đã chết hơn là đang sống. "Cuộc sống không phải là một cảnh tĩnh vật trong bức tranh" họa sĩ Oskar Kokoschka, người Áo đã thốt lên như vậy.

Ba Vua Phương Đông xưa kia đã can đảm lên đường và vì các Ngài dám ra đi nên các Ngài mới thu lượm được kinh nghiệm: Ngôi Sao Thiên Chúa đã dẫn họ đến cùng đích. Nếu chúng ta không có can đảm để bắt đầu hay không tin tưởng vào sự hướng dẫn của Thiên Chúa cho hành trình cuộc sống thì chúng ta sẽ không bao giờ tìm thấy được Hài Nhi Thiên Chúa trong máng cỏ và cũng không khám phá ra được Thiên Chúa trong cuộc đời mình. Điều cần đến là lòng can đảm phút ban đầu và lòng lạc quan tin tưởng vào khởi điểm, không riêng gì cho những tổ chức thật vĩ đại như Đại Hội Giới Trẻ Thế Giới vào năm 2005 tại Koeln.

Luôn cất bước và ra đi là một cơ hội lớn và cũng là hồng ân đặc biệt. Điều này chúng ta có thể cảm nghiệm được qua những tai ương bất ngờ cũng như những lần thất bại trong quá khứ cuộc đời. Đôi lúc những gánh nặng lỗi lầm đã đè nén trên đôi vai, tưởng chừng làm cho chúng ta không thể nào bắt đầu được một điều gì mới cả. Nhưng rồi vì lòng khoan dung và tình yêu vô biên của Thiên Chúa đã làm cho chúng ta được sống lại trong ân sủng của Ngài, và làm cho chúng ta được thêm lòng can đảm và nghị lực, để từ đó lại bắt đầu một hành trình mới. Ơn Chúa ban tặng cho chúng ta lòng can đảm để hân hoan cất bước ra đi và đem lại cho cuộc sống một sinh lực mới, bởi vì như văn hào Hermann Hesse đã nói: "bắt đầu nào cũng có một tiên ông ngự đó, đấng che chở, phù trì và giúp chúng ta sống."

Tôi xin cầu chúc Quý Vị thật nhiều can đảm và nghị lực để ngày hôm nay, trong công tác nào đó quan trọng, thì Quý Vị với ý thức mà hãy mạnh dạn bắt tay vào việc, hãy mạnh dạn lên đường. Amen.

 

(Chuyển ngữ: Lm. Phaolô Dũng)
Mục Vụ Công Giáo Việt Nam
miền Ðông Bắc Ðức
(www.DHGT-2005.net)

 


Về Trang Suy Niệm Chủ Nhật Năm A | Về Trang Nhà