Chúa Nhật
XXXIII Thường Niên A
Hãy Vào Trong
Hoan Lạc của Chủ Ngươi
Mt 25:14-30: 14 "Vì chưng cũng nhưng người kia trẩy
đi xa, gọi tôi tớ lại mà ký thác của cải mình cho họ. 15 Người thì được ông
trao cho năm nén vàng; người khác: hai; và người thứ ba: một nén; mỗi người tùy
theo tài lực của mình. Ðoạn ông trẩy đi. Ngay đó 16 người lĩnh năm nén ra đi
doanh lợi bằng vốn đó và gây lời được năm nén khác. 17 Cũng vậy, người có hai
nén đã gây lời được hai nén khác. 18 Còn người lĩnh một nén, thì đi đào đất giấu
bạc của chủ. 19 Ðằng đẵng mãi lâu sau, chủ các tôi tớ ấy đến mà tính sổ với họ.
20 Người đã lĩnh năm nén tiến lại nộp thêm năm nén khác, mà rằng: "Thưa
ngài, ngài đã trao tôi năm nén; này tôi đã gây lời được năm nén khác đây!"
21 Chủ nói với người ấy: "Tốt lắm! Tôi tớ lương hảo và trung trực! Ít, mà
ngươi đã trung trực thì ta sẽ đặt ngươi cai nhiều; hãy vào trong hoan lạc của
chủ ngươi". 22 Người đã lĩnh hai nén cũng tiến lại mà nói: "Thưa
ngài, ngài đã trao tôi hai nén; này tôi đã gây lời được hai nén khác đây".
23 Chủ nói với người ấy: "Tốt! tôi tớ lương hảo và trung trực! Ít, mà
ngươi đã trung trực thì ta sẽ đặt ngươi cai nhiều; hãy vào trong hoan lạc của
chủ ngươi". 24 Cả người lĩnh một nén cũng tiến lại mà nói: "Thưa
Ngài, tôi đã biết Ngài là một người hà khắc, không gieo mà gặt, không vãi mà
thu; 25 nên tôi sợ và tôi đã giấu dưới đất nén vàng của ngài: Này đây, xin ngài
nhìn lấy của ngài". 26 Ðáp lại, chủ nói với nó: "Tôi tớ bất hảo và
lười biếng! Ngươi đã biết ta không gieo mà gặt, không vãi mà thu? 27 Vậy thì
phải đặt bạc của ta nơi ngân hàng và khi ta đến, ta thu hồi lại mà có lãi chứ! 28
Vậy hãy cất lấy nén vàng nó giữ mà ban cho người có mười nén. 29 Vì mọi kẻ có,
thì sẽ được cho thêm mà nên dư dật; còn kẻ không có, thì điều có cũng bị giựt
mất. 30 Còn tên đấy tớ vô dụng kia, thì hãy đuổi nó ra tối tăm bên ngoài: ở đó
sẽ phải khóc lóc và nghiến răng!".
Dụ ngôn được trình bày dưới hình thức
một chuyện kể. Về văn mạch của đoạn 25:14-30 xem bài chú giải phúc âm Chúa nhật
XXXII Thường Niên A. Dụ ngôn có thể phân chia thành ba màn: 1/ Ông chủ trao tài
sản cho các tôi tớ (25:14-15); 2/ Các tôi tớ hành động với những nén bạc được
giao (25:16-18); 3/ Ông chủ tính sổ sách (25:19-30).
1/ Dẫn nhập. Ông chủ trao tài
sản cho các tôi tớ (25:14-15)
Dụ ngôn nói đến một người giàu có
trước khi đi xa, giao cho các tôi tớ những nén bạc để sinh lợi. Với liên từ đầu
câu 1 “cũng thế”, hōsper, và gar liên kết dụ ngôn nầy với dụ ngôn
trước, và có chung chủ đề là một trách nhiệm được giao phó và phải hoàn thành.
Dụ ngôn nói đến sự vắng mặt của người chủ. Một người sắp sửa ra đi, apodēmōv, (c. 14) và ông đã ra đi, apedēmēsen (c. 15). Trước khi ra đi ông
giao cho các tôi tớ ông các nén bạc để sinh lợi trong thời gian ông vắng mặt. Talanton, theo nguyên ngữ là một đơn vị đo lường. Ở đây là một số lượng
tiền bạc đo bằng một talent (x. 18:24). Một talent có thể bằng 6.000 đồng bạc,
và một đồng bạc là lương một ngày công. Chủ đề người chủ giao cho người quản lý
trông coi tài sản của mình tìm thấy trong một số dụ ngôn. Tuy nhiên trong dụ
ngôn nầy, nhấn mạnh đến việc sinh lời tài sản ấy. Tài sản giao cho các tôi tớ
nầy không phải là nhỏ. Khi trao, paradidōmi
(c. 14), cho họ, không thấy nêu lên lý do của việc nầy. Sang phần hai, mới biết
mục đích của việc trao tài sản là để sinh lợi. Động từ “sinh lợi”, kerdainō, được dùng đến 4 lần khi nói đến hành động của hai người tôi
tớ đầu tiên (cc. 16.17.20.22). Kerdainō,
”kiếm được” do đầu từ công sức (x. 16:26; 18:15). Số tiền đã được giao tùy theo
khả năng riêng của từng người. Người chủ biết rõ khả năng của các tôi tớ mình.
2/ Các tôi tớ hành động với
những nén bạc được giao (25:16-18)
Nén bạc được giao
cho 3 người tôi tớ: người năm nén, người hai nén và người một nén. Trong đoạn
nầy các động từ đều ở thì bất định (aorist), diễn tả sự nhanh chóng của các
hành động. Dụ ngôn không nói họ làm gì với các nén mạc, mà chỉ nói cả hai người
tôi tớ đầu tiên ēpagasato en autois,
“làm việc với những nén bạc ấy”, và kiếm được những nén bạc gấp đôi. Người nhận
5 nén sinh lợi thêm 5 nén. Người nhận 2 nén sinh lợi thêm hai nén.
Người thứ ba có hành động nghịch lại (c.18). Liên từ “nhưng”, de, chỉ hành vi tiếp sau sẽ trái ngược. Việc
đào đất và chôn dấu nén bạc trong đó chỉ sự cất giấu an toàn (x. 21:33; 13:44).
Người nầy không muốn nén bạc của ông chủ không sinh lợi, mà chỉ lo giữ khỏi mất
đi.
3/ Ông chủ tính sổ sách
(25:19-30)
Sau một thời gian dài chủ trở lại. “Một người” ở câu dẫn nhập, bây giờ
được xác định là “kurios”, ông chủ/Chúa
(c. 19). Tương tự như trong dụ ngôn 10 trinh nữ (25:11[2x]), từ kurios thường được dùng trong phần hai
của dụ ngôn, lúc có tính cách quyết định.
Synairō logos, “tính sổ” cụm từ lấy từ ngôn ngữ thương mại, rất giống với
việc vua tính sổ (x. 18:23.24), và chỉ sự phán xét cánh chung.
Lời lẽ của hai người đầu tiên rất giống nhau (cc. 20-23), chỉ khác chữ
số nén bạc. Cả hai người tôi tớ đều được gọi là “ngay thẳng” và “trung tín”
(cc. 21.23) vì họ đã hoàn thành bổn phận được đòi hỏi. Lời khen ngợi nầy tương
tự với câu 24:46. “Phúc cho tôi tớ nầy đang làm như vậy khi chủ trở về”. “Hãy
vào hưởng vui mừng của chủ ngươi” (25:21.23).
Nhiều lần Tin Mừng nói đến việc “vào Nước Trời” (5:20; 7:21; 18:3) vào
sự sống (18:8-9; 19:16). Và ở đây nói đến niềm vui. “Niềm vui” liên quan rất
mật thiết với những điều thuộc về Thiên Chúa: thấy ánh sao dẫn đường (2:10),
tìm được kho tàng Nước Trời (13:44), thấy Chúa sống lại (28:8). Nói tóm, “vào
trong hoan lạc với chủ ngươi” là vào hưởng hạnh phúc Nước Trời.
Khác với hai người tôi tớ trước, người tôi tớ thứ ba bắt đầu bằng lời
phê phán ông chủ để biện minh cho việc mình đã làm (25:24-30). Sklēros, “cứng”, “cứng lòng (19:8),
nghĩa bóng là “khắt khe”, “ác nghiệt”, “không thương xót” (x. 1 Sam 25:3). Gặt
nơi không gieo. Thu nơi không vãi. Hai câu song song và đồng nghĩa (gặt = thu;
gieo = vãi). Như thế theo lời người tôi tớ nầy, ông chủ là người kiếm lợi nhuận
cách bất chính. Và người tôi tớ nầy sợ không thể sinh lợi được như đòi hỏi của ông
chủ, nên đã chôn giấu nén bạc nơi an toàn. Người nầy đã đưa lại nguyên vẹn cho
chủ một nén bạc, không thêm không bớt. Hành động như thế, người
nầy đã làm như người đã thắp đèn và để dưới đáy thùng (5:15).
Lời của ông
chủ tiếp theo rất dài (25:26-30). Đáp lại ông chủ lập lại lời không phản đối
lời người tôi tớ nói về ông, và ông không phải đối điều nầy. Ông còn chỉ cho
người tôi tớ cách làm lợi nén bạc mà không phải nhọc công
(c. 27). Ông gọi người tôi tớ nầy là ”bất
hảo” và “lười biếng” (c. 26). Từ “bất hảo” áp dụng cho con người (7:11; 12:34).
Người tôi tớ nầy bị gọi là “bất hảo”, ponēros, theo nghĩa là người nầy đã không suy nghĩ như người chủ
(x. 20:15) và không hành động như chủ muốn (x. 18:32). Oknēros, thông thường được dịch là “lười
biếng”, nhưng ở đây có thể có nghĩa là “ngần ngại”, “sợ hãi”. Do sợ sinh lợi
không thành, mà người nầy đã không dám kinh doanh với nén bạc của mình.
Vì người tôi tớ tỏ ra “vô dụng” với nén bạc được trao, chủ đã lấy lại
nén bạc ấy, và trao cho người thứ nhất (c. 28). Các động từ trong câu 29 ở thể
thụ động có Thiên Chúa là tác nhân. Người đã có lại được thêm và người không
sinh lợi được nén bạc được trao, mất
luôn cả điều họ đang có. Và người nầy chịu hình phạt nặng nề, vì đã không làm
theo ý chủ (ném vào nơi tối tăm 8:12; 22:13; khóc lóc và nghiến răng 8:12;
13:42.50; 22:13; 24:51; x. Lc 12:47).
Người tôi tớ không độc lập với chủ của mình, nhưng ở trong tương quan
phục vụ với chủ. Người tôi tớ không làm theo ý riêng, mà ý muốn của chủ. Con
người hoàn toàn lệ thuộc vào Thiên Chúa vì do Người tạo dựng. Mỗi người tùy
theo khả năng được ban cho mà phụng sự Thiên Chúa hết tâm hồn.
Lm. Luigi Gonzaga Đặng Quang Tiến