SỐNG YÊU THƯƠNG THEO KHUÔN MẪU CHÚA
BA NGÔI
(Lễ Chúa Ba Ngôi, năm A)
Jos. Vinc. Ngọc Biển
Mầu nhiệm Thiên Chúa
Ba Ngôi là một mầu nhiệm quan trọng nhất trong các mầu nhiệm của Đạo Công Giáo. Bởi vì mầu nhiệm này là mẹ sinh ra các
mầu nhiệm khác, nói cách khác, mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi chính là mầu nhiệm nguồn
của mọi mầu nhiệm.
Khi nói đến mầu nhiệm, người ta cảm thấy
không thể lý giải được theo sự hiểu biết tự nhiên, vì thế, nó đã trở nên rào cản
và cớ vấp ngã cho những ai mong thỏa mãn sự hiếu tri và đang cố gắng đi tìm cho
được lời giả đáp “Ba Ngôi Một Chúa”;
hay “Một Chúa Ba Ngôi”. Nhưng với những
người có niềm tin, qua ánh sáng mặc khải soi chiếu, và luôn khao khát đi tìm ý
nghĩa của nó, thì mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi không xa lạ, nhưng lại rất gần gũi, mặc
dù cao siêu và vượt quá sức tưởng của con người. Qua mầu nhiệm này, chúng ta
khám phá được sự hiệp nhất, yêu thương nơi Thiên Chúa, và mỗi lần Giáo Hội cử
hành mầu nhiệm này, Giáo Hội luôn mời gọi con cái mình yêu thương nhau theo
khuôn mẫu của Ba Ngôi Thiên Chúa để được cứu độ.
1.
Bản chất Thiên Chúa là “Tình Yêu”
Khi nhắc đến Thiên Chúa, hẳn mỗi chúng ta đều có một định nghĩa
riêng về Người, tuy nhiên, thánh Gioan đã cho chúng ta biết một mặc khải rất
quan trọng khi nói về Thiên Chúa, đó là: “Thiên
Chúa là tình yêu” (1Ga 4,8).
Khi nói đến tình yêu, chúng ta ai cũng hiểu rằng tình yêu thì không
“đơn phương độc mã”, không ích kỷ
cũng chẳng bon chen; không quy chiếu về mình mà luôn
hướng tha.
Muốn có được tình yêu, ắt phải đón nhận. Khi có cả hai chiều cho và nhận, thì tình yêu
mới thực sự triển nở và ý nghĩa. Như vậy, tình yêu phải có điểm xuất
phát, điểm hội tụ và mức độ lan tỏa.
Khi diễn tả ý tưởng trên, thánh Âutinh đã ví: “Nguồn mạch chính là Chúa Cha, Người chính là điểm xuất phát tình yêu;
Chúa Con chính là điểm hội tụ, là điểm quy chiếu của tình yêu; và Chúa Thánh
Thần là sự liên lạc hai chiều, là mối dây liên kết của tình yêu và làm cho tình
yêu được tỏa sáng”.
Trong lối diễn tả của thánh Âutinh cho thấy tình yêu được khởi đi
từ Thiên Chúa Cha, đến với Chúa Con và qua Chúa Thánh Thần. Thiên Chúa Cha vì
yêu nên đã trao ban tất cả, ngay cả Người Con duy nhất của mình cho nhân loại. Chúa Con đã hoàn toàn vâng phục Chúa Cha trọn vẹn đến nỗi bằng lòng
chết trên thập giá để thực hiện ý định yêu thương của Chúa Cha cho nhân loại.
Chúa Thánh Thần là mối dây liên lạc, thông hiệp giữa Chúa Cha
và Chúa Con nhờ tình yêu.
Như vậy, tình yêu của Thiên Chúa là một tình yêu hướng ra để làm
cho lan tỏa.
Thiên Chúa không để dành tình yêu cho chính mình, cho riêng Cha, Con
và Thánh Thần, nhưng chính là cho chúng ta, những tạo vật được dựng nên theo
hình ảnh của Người, bởi vì “Thiên Chúa là
tình yêu” (1Ga 4,8); "...
nhân hậu và từ bi, hay nén giận, giàu nhân nghĩa và thành tín” (Xh 34,6). Như vậy, Thiên Chúa là tình yêu.
2.
Thiên Chúa “yêu” đến cùng
Tình yêu của Thiên Chúa được thể hiện qua hành vi tự hiến của Thiên Chúa Cha: “Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một...” (Ga 3,16a). Từ “đến nỗi” ở đây cho thấy Thiên Chúa yêu
đến tột cùng, yêu “đến nỗi” không còn
gì để diễn tả, để trao ban hơn được nữa, vì thế chỉ còn cách duy nhất là trao
ban chính Con của mình đến để diễn tả tình yêu cho nhân loại bằng chính cái
chết mà thôi.
Tại sao Thiên Chúa lại trao ban Con Một? Thưa! “...để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải
chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3:16b). Như vậy, Tình
yêu chân chính là mong sao người mình yêu được hạnh phúc hơn cả bản thân mình.
Thật vậy, Thiên Chúa yêu thế gian cách tuyệt đối và mong sao
cho chúng ta được hưởng niềm hạnh phúc tuyệt đối là được vào ở trong tình yêu
của Thiên Chúa. Bởi vì: “Thiên
Chúa sai Con của Người đến thế gian, không phải để lên án thế gian, nhưng là để
thế gian, nhờ Con của Người, mà được cứu độ” Ga 3,17).
3.
Mầu nhiệm Chúa Ba Ngôi mời gọi ta sống yêu thương
Qua mầu nhiệm yêu
thương của Thiên Chúa Ba Ngôi, mỗi người chúng ta được mời gọi sống yêu thương,
hiệp nhất như Thiên Chúa là tình yêu. Không yêu thương nhau, chúng ta vẫn mãi là người xa lạ với mầu
nhiệm này, bởi vì mầu nhiệm này là mầu nhiệm tình yêu, muốn hiểu được thì phải
yêu. Nói như thánh Gioan: “Thiên
Chúa là tình yêu” (1Ga 4,8), nên “Ai
không yêu thương, thì không biết Thiên Chúa” (1Ga 4,8).
Vì
thế, trong đời sống gia đình, mỗi người hãy yêu thương nhau. Chồng phải yêu thương
vợ như Đức Kitô yêu thương Hội Thánh, và như Hội
Thánh phục tùng Đức Kitô thế nào, thì người vợ cũng phục tùng chồng mình trong
mọi sự như vậy. Sự xuất hiện của người con trong đời sống hôn nhân chính
là kết quả của tình yêu giữa vợ và chồng, vì thế, như một điều kiện cần để được
hạnh phúc, con cái hãy yêu mến cha mẹ mình và tỏ lòng thảo hiếu với cha mẹ để
đáng được hưởng sự chúc lành của Thiên Chúa.
Tình
yêu ấy lại không chỉ dừng lại với chính người thân của mình, mà còn phải hướng
ra xa, rộng lớn hơn tới hết mọi người, kể cả yêu kẻ thù của mình nữa.
Như
vậy, để tình yêu có giá trị, cần phải có sự hy sinh, quên mình và phục vụ lẫn
nhau. Yêu nhau mà không chấp nhận hy sinh, gian khổ vì
nhau và với nhau, thì chưa phải là tình yêu thật sự.
Khi
yêu như thế, tình yêu của vợ chồng và con cái cũng như với tha nhân đang phỏng
chiếu tình yêu của Thiên Chúa Ba Ngôi trong cuộc sống thực tại của mình.
Muốn giữ được tình yêu
của Ba Ngôi Thiên Chúa nơi mình, người kitô hữu phải luôn ý thức mình thuộc về
Thiên Chúa, khi thuộc về Người, thì ta cũng sẽ trở nên những người có: “... lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền
hòa và nhẫn nại. Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau” Cl 3,12-13).
Mong sao, mỗi khi chúng ta đặt tay lên trán, trên ngực và ngang vai, để
tuyên xưng mầu nhiệm Thiên Chúa Ba Ngôi, thì cũng là lúc chúng ta nhớ đến bản
chất của mầu nhiệm này là tình yêu; đồng thời, chúng ta cũng xin Chúa ban cho
chúng ta được sống trong tình yêu đó của Thiên Chúa để “... đầy tràn ân sủng của Chúa Giêsu Kitô, đầy tình thương
của Thiên Chúa, và ơn hiệp thông của Thánh Thần” (2 Cr 13,13), hầu
chúng ta cùng mạnh dạn tuyên xưng: “Sáng
danh Đức Chúa Cha, và Đức Chúa Con và Đức Chúa Thánh Thần, như đã có trước vô
cùng và bây giờ và hằng có và đời đời chẳng cùng. Amen”.