CHÚA NHẬT XXXIV THƯỜNG NIÊN- LỄ CHÚA KITÔ VUA

ĐỨC GIÊSU LÀ VUA

 

Trước quan tổng trấn Philatô, Chúa Giêsu khẳng định vị thế là vua của mình: “Tổng trấn hỏi Người: vậy ông là vua sao? Đức Giêsu trả lời: chính ngài nói rằng tôi là vua” (Ga 18, 37). Thánh Phaolô cũng đã nói lên ý hướng này: “Đức Kitô phải nắm vương quyền cho đến khi Thiên Chúa đặt mọi thù địch dưới chân Người” (1Cr 15, 26). Dĩ nhiên, Chúa Giêsu không xây dựng một vương quốc dựa trên sức mạnh, không củng cố địa vị bằng bạo lực. Ngài là vị vua khiêm nhường, yêu thương nhưng công minh, và vương quốc của Ngài là vương quốc của sự thật.

*  Đức Giêsu- Vị Vua Khiêm Nhường

Dầu được người đời tung hô: “Chúc tụng Đức Vua, Đấng ngự đến nhân danh Chúa” (Lc 19, 38), nhưng Đức Giêsu vẫn không màng đến ngọc miện ngai vàng. Ngài đã thực sự trở nên “tôi tớ” phục vụ mọi người và không ngần ngại đồng bàn với kẻ thu thuế và phường tội lỗi; bởi vì, “Con người đến không phải để được phục vụ, nhưng là để phục vụ và hiến dâng mạng sống làm giá chuộc muôn người” (Mc 10, 45). Trên hết, Chúa Giêsu muốn thiết lập một vương quốc tình yêu, trong đó mỗi người sống chiều kích khiêm nhường như chính Ngài mời gọi (x. Mt 11, 29), luôn sẵn sàng cho đi tất cả vì lợi ích và phần rỗi người khác.

* Đức Giêsu- Vua Tình Yêu

Thánh Gioan khẳng định: “Thiên Chúa là tình yêu” (1Ga 4, 16), và Ngài đã yêu ta bằng mối tình muôn thuở (x. Gr 31, 3). Tình yêu nói lên phẩm tính của Chúa Giêsu. Đàng khác, nó cũng là một mệnh lệnh cho những ai muốn trở thành môn đệ Ngài: “Ở điểm này, người ta sẽ nhận biết anh em là môn đệ Thầy, là anh em có lòng yêu thương nhau” (Ga 13, 35). Thánh Gioan mời gọi mỗi hãy yêu thương nhau, vì tình yêu bắt nguồn từ Thiên Chúa (1Ga 4, 7). Ở đây, không chỉ yêu mình, gia đình hay bạn bè, mà còn yêu thương cả người xa lạ, yêu thương kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi mình (x. Mt 6, 44). Chúa Giêsu là vua tình yêu, nên chỉ những ai sống trong yêu thương mới trở nên môn đệ và thần dân của Ngài.

*  Đức Giêsu- Vua Công Chính

Bài Tin Mừng nói về cánh chung (Mt 25, 31- 46) cho thấy trong ngày sau hết, mỗi người phải trả lẽ trước mặt Thiên Chúa về những việc mình làm. Chúng ta đong cho anh chị em bằng đấu nào, thì Thiên Chúa sẽ đong lại bằng đấu ấy (x. Mt 7, 1-3). Người sẽ chất vấn về những nén bạc đã được trao cho chúng ta: nó sinh lời, mang lại lợi ích cho bản thân và tha nhân hay đã cất dấu dưới lớp đất của lười biếng và ích kỷ. Chúng ta không mang gì vào trần gian thì cũng không thể đem được gì ra khỏi đời này, ngoại trừ phúc- tội mà mình đã gieo khi còn sống. Trong đó, tình yêu tha nhân là cán cân cho biết ai là kẻ bị vực thẳm cực hình chôn vùi, và ai là người đáng được hưởng cõi phúc vĩnh hằng. Bởi vì, Chúa Giêsu thường đồng hóa mình với những người nghèo đói, đau yếu, tù tội… Và ai làm như thế cho những kẻ bé nhỏ nhất là làm cho chính Ngài.

*  Thiết Lập Vương Quốc Sự Thật

Chúa Giêsu đã nói: “Tôi là sự thật” (Ga 14, 6). Ngài đã sinh ra và đến thế gian là để làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng Ngài (x. Ga 18, 37). Giữa một thế giới mà sự dối trá đã thành “cơm bữa”, thì sống và làm chứng cho sự thật không đơn giản chút nào. Tuy nhiên, đó lại là điều không thể thiếu cho ai muốn gia nhập vương quốc của Ngài. Nó đòi buộc mỗi người phải chết dần cho cái tôi ích kỷ, thấm nhập lời của Đức Kitô để nhận biết sự thật; sự thật có khả năng dẫn mỗi người tới sự giải thoát (x. Ga 8, 32).

Lạy Chúa Giêsu, Vua của lòng con, xin đổi mới con mỗi ngày để con trở nên khiêm nhường, yêu thương và chân thành hầu đáng được hưởng hạnh phúc Chúa hứa ban. 

 

 Montfort Nguyễn Xuân Pháp CT

 


Suy Niệm Lời Chúa Năm A