Ngày 6 tháng 8
Lễ Chúa Giêsu Biến Hình: Ðức Yêsu là Con Chí Ái của Thiên Chúa
(Dn 7,9-10.13-14; 2P 1,16-19;
Năm A: Mt 17,1-9; Năm B: Mc 9,2-10; Năm C: Lc 9,28b-36)
Phúc Âm: (Năm A) Mt 17, 1-9
"Mặt Người chiếu sáng như mặt trời".
Khi ấy, Chúa Giêsu gọi Phêrô, Giacôbê và Gioan
là em ông này, và Người đưa các ông tới chỗ riêng biệt trên núi cao. Người biến
hình trước mặt các ông: mặt Người chiếu sáng như mặt trời, áo Người trở nên
trắng như tuyết. Và đây ông Môsê và Êlia hiện ra và đàm đạo với Người.
Bấy giờ ông Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu
rằng: "Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; nếu Thầy ưng, chúng con
xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia". Lúc ông còn
đang nói, thì có một đám mây sáng bao phủ các Ngài, và có tiếng từ trong đám
mây phán rằng: "Ðây là Con Ta yêu dấu rất đẹp lòng Ta, các ngươi hãy nghe
lời Người". Nghe thấy vậy, các môn đệ ngã sấp xuống và hết sức sợ hãi. Bấy
giờ Chúa Giêsu đến gần, động đến các ông và bảo: "Các con hãy đứng dậy,
đừng sợ". Ngước mắt lên, các ông thấy chẳng còn ai, trừ ra một mình Chúa
Giêsu.
Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu
đã ra lệnh cho các ông rằng: "Các con không được nói với ai về việc đã
thấy, cho tới khi Con Người từ cõi chết sống lại".
Phúc Âm: (Năm B) Mc 9, 1-9
"Ðây là Con Ta yêu dấu".
Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê, và Gioan
đi riêng với Người lên núi cao, và Người biến hình trước mặt các ông, và áo
Người trở nên chói lọi trắng tinh như tuyết, không thợ giặt nào trên trần gian
có thể giặt trắng đến thế. Rồi Êlia cùng Môsê hiện ra và đàm đạo với Chúa Giêsu.
Bấy giờ Phêrô lên tiếng thưa Chúa Giêsu rằng:
"Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm, chúng con xin làm ba lều, một
cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia". Phêrô không rõ mình nói gì, vì
các ông đều hoảng sợ. Lúc đó một đám mây bao phủ các Ngài, và từ đám mây có
tiếng phán rằng: "Ðây là con Ta yêu dấu, các ngươi hãy nghe lời
Người". Bỗng nhìn chung quanh, các ông không còn thấy ai khác, chỉ còn một
mình Chúa Giêsu với các ông.
Và trong lúc từ trên núi đi xuống, Chúa Giêsu
đã ra lệnh cho các ông đừng thuật lại cho ai những điều vừa xem thấy, trước khi
Con Người từ cõi chết sống lại. Các ông tuân lời căn dặn đó, nhưng vẫn tự hỏi
nhau: "Từ trong cõi chết sống lại nghĩa là gì?"
Phúc Âm: (Năm C) Lc 9, 28b-36
"Ðang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến
đổi khác thường".
Khi ấy, Chúa Giêsu đưa Phêrô, Giacôbê và Gioan
lên núi cầu nguyện. Và đang khi cầu nguyện, diện mạo Người biến đổi khác thường
và áo Người trở nên trắng tinh sáng láng. Bỗng có hai vị đàm đạo với Người, đó
là Môsê và Êlia, hiện đến uy nghi, và nói về sự chết của Người sẽ thực hiện tại
Giêrusalem. Phêrô và hai bạn ông đang ngủ mê, chợt tỉnh dậy, thấy vinh quang
của Chúa và hai vị đang đứng với Người. Lúc hai vị từ biệt Chúa, Phêrô thưa
cùng Chúa Giêsu rằng: "Lạy Thầy, chúng con được ở đây thì tốt lắm; chúng
con xin làm ba lều, một cho Thầy, một cho Môsê, và một cho Êlia". Khi nói
thế, Phêrô không rõ mình nói gì. Lúc ông còn đang nói, thì một đám mây bao phủ
các Ngài và thấy các ngài biến vào trong đám mây, các môn đệ đều kinh hoàng.
Bấy giờ từ đám mây có tiếng phán rằng: "Ðây là Con Ta yêu dấu, các ngươi
hãy nghe lời Người". Và khi tiếng đang phán ra, thì chỉ thấy còn mình Chúa
Giêsu. Suốt thời gian đó, các môn đệ giữ kín không nói với ai những điều mình
đã chứng kiến.
Ðó là lời Chúa.
Suy Niệm:
Câu truyện Chúa Yêsu biến hình đã được phụng vụ
nhắc tới trong ngày Chúa Nhật II mùa Chay để hướng lòng tín hữu về mầu nhiệm
Phục sinh hầu biết đi con đường chay tịnh khổ giá của Người. Hôm nay phụng vụ
nhắc lại câu truyện ấy có lẽ vì ngày 6 tháng 8 kỷ niệm cung hiến Ðền thờ Chúa
biến hình trên núi Tabor. Dù sao đây cũng là câu truyện rất ý nghĩa, có khả
năng nuôi sống và phát triển niềm tin và lòng đạo đức của mọi người. Thế nên,
không những chúng ta phải biết rõ câu truyện ấy trong lịch sử, mà còn phải thấu
hiểu ý nghĩa sâu xa và nhất là phải rút ra mọi ơn ích do mầu nhiệm Chúa Yêsu
biến hình.
A. Câu Truyện Lịch Sử
Cả ba sách Tin Mừng Nhất lãm đều tường thuật
biến cố này. Sách Tin Mừng Yoan ám chỉ đến trong đoạn kể có một số người Hylạp
bấy giờ muốn được trông thấy Ðức Yêsu (12,20-32). Người liền nói: Giờ đã đến
cho Con Người được tôn vinh. Và lập tức có tiếng từ trời đến: "Ta đã tôn
vinh Danh Ta và Ta sẽ lại tôn vinh". Còn chính thánh Phêrô, một trong ba
môn đệ đã được chứng kiến cảnh biến hình, thì đã kể lại một cách vắn tắt như ta
đọc thấy trong bài thư hôm nay. Riêng các thư Phaolô không bao giờ trực tiếp
nói đến câu truyện này. Nhưng ánh sáng của Chúa Yêsu phủ xuống người trên đường
Ðama không phải là vinh quang của Ðấng đã có lần biến hình sao? Và chắc chắn
câu truyện Chúa biến hình đã giúp Phaolô nhiều lắm khi người nói với các tín
hữu về việc phải đổi mới và biến dạng sang Chúa Yêsu Kitô. Nói tóm lại, việc
Chúa Yêsu biến hình là một biến cố lịch sử trong cuộc đời của Người, đã được
nhiều nơi trong các sách Tân Ước hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp mô tả và gợi
lên, để chúng ta thấy rõ đây là một mầu nhiệm quan trọng.
Vậy biến cố ấy đã xảy ra như thế nào?
Bài Tin Mừng Matthêo bắt đầu bằng những chữ:
"6 ngày sau". Và đọc lên chúng ta thấy đó là 6 ngày sau hôm Ðức Yêsu
lần đầu tiên nói cho môn đệ biết Người sẽ bị nộp, bị bắt, bị đánh, bị xử, bị
giết, nhưng sẽ sống lại ngày thứ ba. Lời tuyên bố ấy khiến môn đệ ngỡ ngàng,
chẳng hiểu gì cả và nhất là quả quyết không thể xảy ra. Ðức Yêsu không những
khẳng định lại mà còn tuyên bố thêm: chính các môn đệ và những ai muốn đi theo
Người cũng phải vác thập giá mình mà đi theo.
Thật là một mạc khải lạ lùng làm cho nhiều
người suy nghĩ và có thể bắt đầu buồn phiền. Thấy họ chưa hiểu hết ý của Người
vì không phải Người chỉ nói thập giá mà còng khẳng định sẽ phục sinh. Và thấy họ
vì thế đâm buồn phiền, Ðức Yêsu đã hứa cho họ được xem thấy vinh quang và quyền
năng của Người. Nói đúng hơn, Người chỉ hứa như vậy cho một số người trong bọn
họ thôi. Và thế là 6 ngày sau, ba môn đệ được đưa lên núi để xem thấy vinh
quang của Người trong lúc biến hình.
Chúng ta hãy khoan quả quyết việc biến hình này
có ý thực hiện lời hứa cách đây 6 hôm. Chúng ta chỉ tạm ghi nhận việc ấy xảy ra
6 hôm sau ngày Ðức Kitô tuyên bố lần đầu tiên về cuộc khổ nạn của Người.
Vậy Người đã đưa Phêrô, Yacôbê và Yoan lên núi.
Không biết núi nào. Chỉ biết khi ở trên núi, Người đã biến hình trước mặt các
ông. Mặt Người chói như mặt trời và áo Người trắng như ánh sáng. Rồi có Êlya và
Môsê hiện ra đàm đạo với Người. Bấy giờ Phêrô lên tiếng xin làm ba lều. Nhưng
có tiếng từ một đám mây sáng vừa đến bọc lấy các ngài át đi. Tiếng ấy nghe rõ
mồn một: "Ngài là Con Chí Ái của Ta, kẻ Ta đã sủng mộ, các ngươi hãy nghe
Ngài". Ba môn đệ liền sấp mặt xuống đất. Nhưng Ðức Kitô đã cúi xuống nâng
họ dậy. Khi ngẩng lên, họ chỉ còn thấy Ðức Yêsu là một người y như mọi khi.
Câu truyện biến hình chỉ có như vậy. Lâu chừng
nào? Chẳng ai biết. Nhưng ý nghĩa của nó thật thâm sâu.
B. Ý Nghĩa Của Câu Truyện
Ý nghĩa đầu tiên, chúng ta đã đoán được. Ðức
Yêsu muốn phấn chấn lòng các môn đệ sau một tuần lễ sống nặng nề trong viễn
tượng Con Người sẽ bị nộp, bị giết và các môn đệ cũng phải vác thập giá. Chính
vì vậy mà Phụng vụ đã nhắc lại câu truyện Chúa biến hình ở đầu mùa Chay. Chúa
cho các môn đệ thấy vinh quang của Người để họ không mất niềm tin khi thấy
Người bị khổ nhục.
Nhưng theo cách tường thuật của các bản Tin
Mừng thì Chúa biến hình sẽ không giống lắm với Chúa phục sinh. Sau khi Người
sống lại, các môn đệ sẽ không thấy Người, mặt chói như mặt trời, áo trắng như
ánh sáng. Họ cũng sẽ không thấy ai tháp tùng Người khi hiện ra và sẽ chẳng nghe
thấy tiếng nào phát ra tự một đám mây sáng... Tức là khi thuật lại việc Chúa
biến hình, tác giả các sách Tin Mừng không tựa vào những điều đã xem thấy nơi
Chúa Yêsu Phục sinh. Thế nên có thể nói khi biến hình, Chúa Yêsu không phải chỉ
muốn cho môn đệ được phấn chấn; và có lẽ Người đã không muốn trực tiếp tiên báo
việc phục sinh. Có những ý nghĩa ấy, nhưng không phải là những ý nghĩa duy
nhất. Còn có thể có những ý nghĩa sâu xa hơn. Hay ít ra phải hiểu các ý nghĩa
kia sâu xa hơn nữa.
Chúng ta có thể nói được rằng Ðức Yêsu đã muốn
phấn chấn lòng các môn đệ thật, nhưng bằng cách mạc khải cho họ hiểu hơn về con
người của Ngài hơn là chỉ cho họ thấy trước một điều gì chưa xảy đến ở nơi Ngài
và cho Ngài. Cao điểm của câu truyện này là tiếng phán ra từ trong đám mây:
Ngài là Con Chí Ái của Ta, kẻ Ta đã sủng mộ, các ngươi hãy nghe Ngài! Rõ ràng
Chúa Cha muốn tuyên bố: Ðức Yêsu là Con Một, là Tôi tớ được sủng mộ và là một
Tiên tri của Người. Cách đây 6 ngày Ngài tuyên bố Ngài sẽ bị nộp, bị giết khiến
môn đệ sa sầm nét mặt, tưởng kết cục Ngài sẽ chỉ là người Tôi tớ bị treo trên
Thập giá. Nay chính Thiên Chúa công khai mạc khải Ngài là Con Chí Ái và người
ta phải nghe Ngài. Chúa Cha phán như vậy để công nhận việc tự hạ của Ðức Yêsu
và nâng Ngài lên; nhưng nhất là để môn đệ luôn luôn tin Ngài là Con Thiên Chúa.
Tiếp theo Chúa Cha còn nói: Ðức Yêsu là kẻ được
Người sủng mộ. Và điều này cũng rất quan trọng. Nó gợi lên hình ảnh Người Tôi
tớ trong sách Isaia, và là Người Tôi tớ làm thỏa mãn Thiên Chúa (Ys 42,1). Nó
nhấn mạnh đến việc "làm mãn nguyện lòng Thiên Chúa" hơn là đến tư
cách là Tôi tớ. Nghĩa là Chúa Cha tỏ ra hài lòng về lối làm việc của Ðức Yêsu,
về việc Ngài cứu thế bằng đau khổ, về thái độ khiêm cung nhẫn nhục của Ngài
trong mầu nhiệm thánh giá.
Thế nên Ðức Yêsu thật là Vị Tiên Tri của Thiên
Chúa, là Ðấng đem sứ điệp cứu độ của Thiên Chúa đến cho nhân loại. Sứ điệp này
nằm trong mầu nhiệm thánh giá như chúng ta vừa thấy. Mọi người phải nhận lấy,
kẻo bị gạt khỏi Nước Trời.
Trước những mạc khải như vậy, môn đệ không có
cách nào khác hơn là sấp mặt xuống đất vì kinh sợ. Nhưng đó chỉ là bước đầu.
Thiên Chúa không để con người ở trạng thái đó đâu; nếu không, mạc khải của
Người chỉ đè bẹp mà không thăng tiến người ta. Kính sợ Chúa chỉ là đầu sự khôn
ngoan. Ðó là điều kiện để nhận được chính sự khôn ngoan cũng là chính sự cứu độ
và hạnh phúc. Khi thấy các môn đệ đã có thái độ ấy, Ðức Yêsu, Ðấng cứu chuộc
con người, đã đến gần, động vào họ, cho họ ngẩng lên và được an thái.
Họ thật có phúc. Họ đã được mạc khải về Con
Người, được sống đầy đủ ơn lành của mạc khải đó, dù trong chốc lát. Thánh Phêrô
sau này có thể bỏ rơi mọi yếu tố kỳ diệu của quang cảnh hôm nay. Và trong đoạn
thư của người chúng ta vừa nghe đọc, người như không cần nhắc lại nhiều chi
tiết. Nhưng nội dung cốt yếu của sự việc thì người ta đã thuật lại cách rõ
ràng. Người nói chính chúng ta đã được phúc cung chiêm sự uy nghi lẫm liệt của
Ngài. Và đó mới thật là ý nghĩa sâu xa của câu truyện Biến hình, để chúng ta
thấy Ðức Yêsu là Con Thiên Chúa rất đẹp lòng Người, nên ai muốn đẹp lòng Thiên
Chúa, phải biết nghe lời Ngài, tức là sống theo Ngài.
Và đeê làm nổi bật lời mạc khải ấy, tác giả các
sách Tin Mừng còn bao bọc câu truyện biến hình bằng nhiều chi tiết ý nghĩa.
Như chúng ta đã nói, cuộc biến hình không được
mô tả theo khuôn mẫu của các lần Chúa sống lại hiện ra. Vì mục đích của những
hiện ra này không phải để cho môn đệ nhìn thấy vinh quang của Con Người, mà chỉ
cốt cho họ tin Ðấng đã chết bây giờ đang sống. Còn việc Ðức Yêsu biến hình có ý
nghĩa sâu xa như chúng ta đã trình bày, để môn đệ thấy Người uy nghi lẫm liệt.
Do đó tác giả các sách Tin Mừng đã dùng lối văn khải huyền, giống như đoạn sách
Ðaniel ở bài đọc I.
Nhà tiên tri nhìn thấy một con người được tham
dự vinh quang của Thiên Chúa. Ðó là Ðức Kitô trong ngày được tôn vinh khi thời
gian đã mãn, theo lời giải thích của thánh Yoan trong sách Khải huyền. Ðó cũng
là Ðức Yêsu trong mầu nhiệm biến hình vì Con Người mà ba môn đệ nhìn thấy uy
nghi lẫm liệt hôm nay, mọi người sẽ được cung chiêm khi lên Núi Thánh.
Các sách không nói Chúa Yêsu đã biến hình trên
núi nào. Không phải trên núi Sion. Nhưng trên một núi "rất cao". Và
như vậy để nói lên tính cách xuất thế của nơi cao vời chốn thiên cung mà Ðức
Yêsu sẽ đi vào.
Và cũng chính vì thế mà sắc diện của Chúa Yêsu
chói như mặt trời và áo Người trắng như ánh sáng. Ðó là những màu sắc vinh hiển
của các người công chính ở trong Nước Chúa, theo như các tiên tri thường nói
(Ðn 12,3). Và điều này làm chứng thêm mục đích của việc biến hình muốn mạc khải
thần tính của Ðức Yêsu và sự sống của Người nơi vinh quang Thiên Chúa, hơn là
muốn báo trước sự phục sinh của Người.
Hai nhân vật Môsê và Êlya có thể được coi như
hiện thân của Luật pháp và Tiên tri đến chứng tỏ cho uy thế của Ðức Yêsu. Nhưng
đúng hơn có lẽ nên coi Môsê là nhà tiên tri uy tín nhất đến nhường chỗ lại cho
Vị Tiên tri mới thành Nazarét; và Êlya theo truyền thống là con người phải trở
lại khi Ðấng Thiên sai đến. Cả hai nói lên địa vị ưu việt của Ðức Yêsu trong
chương trình cứu độ vào thời gian sung mãn.
Như vậy Phêrô có lý khi bày tỏ hạnh phúc được
tham dự mạc khải cao quý này. Ông chỉ hơi ngây ngô lúc muốn xin làm ba lều.
Chắc không phải vì đang sống trong tuần "Lễ Lều" của người Dothái nên
ông nghĩ đến điều đó. Ông chỉ muốn được ở mãi trong sự chiêm ngưỡng kia. Ông
quên mất rằng mới chỉ có ba môn đệ được thấy. Còn cả nhân loại nữa chứ! Thiên
Chúa muốn rằng tất cả chúng ta sẽ được đưa vào trong vinh quang của Người.
Kìa một áng mây sáng đến bao trùm lấy họ, và
giữa đám mây ấy là Ðức Yêsu Kitô đang được Chúa Cha tôn vinh bằng những lời cao
cả: "Ngài là Con Chí Ái của Ta, kẻ Ta đã sủng mộ; các ngươi hãy nghe
Ngài". Áng mây và tiếng nói cũng làm chứng Ðức Yêsu là Thiên Chúa đến dạy
bảo chúng ta. Phải, chúng ta hãy nghe lời Ðức Yêsu Kitô để có ngày được đưa vào
vinh hiển của Thiên Chúa, như các môn đệ trong cuộc biến hình hôm nay. Và cho
được như vậy, chúng ta hãy rút ra những bài học cụ thể của câu truyện này.
C. Những Bài Học Cụ Thể
Cho dù việc Chúa Yêsu biến hình không trực tiếp
muốn tiên báo việc Người phục sinh, nó vẫn muốn phấn chấn lòng các môn đệ để họ
tin vào Người hơn. Và điều này Chúa cũng muốn làm cho chúng ta, đặc biệt trong
các thánh lễ Chúa nhật. Ở đây cũng có mầu nhiệm biến hình. Hoa màu ruộng đất và
lao công vất vả của con người đã biến nên bánh rượu, để rồi qua Lời toàn năng
biến thành Thịt Máu Chúa. Không những Chúa nên lương thực nuôi chúng ta, mà lao
công vất vả cùng đời sống chúng ta, tuy nhạt như giọt nước, cũng sẽ được hòa
vào với rượu để trở nên Máu Thánh.
Chúng ta được đưa vào mầu nhiệm, sâu sắc hơn cả
ba môn đệ khi được đưa vào áng mây trên núi biến hình. Vậy nếu Phêrô đã phấn
khởi và suốt đời không thể nào quên được diễm phúc ở trên Núi thánh, thì vì sao
chúng ta lại không cảm thấy được phấn chấn và khích lệ khi tham dự thánh lễ?
Mầu nhiệm biến hình mạc khải cho môn đệ biết
nhìn Ðức Yêsu là Con Chí Ái của Thiên Chúa là đường lối cứu thế của Người đẹp
lòng Chúa Cha mọi đàng. Thánh lễ không cho chúng ta thấy danh tính đích thực
của chúng ta và của anh em hơn hay sao? Chúng ta và mọi người, bề ngoài cũng
chỉ như "con bác thợ mộc thành Nazarét", nhưng nhờ việc kết hợp với
Thiên Chúa, chúng ta cũng trở nên những người con yêu dấu, những Kitô hữu phản
ánh khuôn mặt Ðức Kitô.
Chúng ta đã nhắc đến truyện Saulô trên đường đi
Ðama. Ông đã được bọc trong ánh sáng của Ðức Kitô vinh hiển; và từ trong ánh
sáng ấy ông đã được nghe biết mọi Kitô hữu là con chí ái của Ngài. Và Phaolô đã
thay đổi hẳn thái độ đối với các tín hữu: thay vì bách hại, từ dó ông chỉ biết
phục vụ đến hy sinh cả mạng sống. Ðó là điều không đáng ao ước cho chúng ta hay
sao?
Rồi cũng trong thánh lễ, chúng ta được học biết
đường lối của Chúa cứu thế. Người phải đi qua gian khổ để đạt tới vinh quang.
Chúng ta muốn được đưa vào vinh quang của Người cũng phải sẵn sàng phấn đấu
chống dục vọng và ích kỷ để lột bỏ con người cũ và biến sang con người mới.
Nói tóm lại, ở đây khi cử hành thánh lễ, chúng
ta như được đem lên Núi thánh để tham dự vào mầu nhiệm biến hình của Chúa.
Người trở thành lương thực cho chúng ta để kết hiệp với chúng ta sâu xa hơn ở
trong "lều" như Phêrô đã xin. Và khi biến mình nên lương thực như
thế, Người muốn chúng ta đổi mới cái nhìn về anh em. Mọi người rước lấy Mình
Thánh Chúa được đưa vào Thân thể mầu nhiệm vinh hiển của Ðức Yêsu Kitô. Chúng
ta luôn phải nhìn anh em trong mầu nhiệm Nước Trời và phải có tinh thần phục vụ
mọi người. Chính trong viễn tượng ấy, chúng ta tự thấy cũng phải biến mình đi;
trở nên tốt hơn cho xứng đáng với vinh dự là con Thiên Chúa.
Cầu xin cho chúng ta được niềm tin sâu xa như
thế và hân hoan sống niềm tin ấy trong cuộc đời hiện nay.
(Trích dẫn từ tập sách Giải Nghĩa Lời Chúa
của Ðức cố Giám Mục Bartôlômêô Nguyễn Sơn Lâm)