CHÚA NHẬT III
MÙA CHAY B
Xh 20,1-17 ; 1
Cr 1,22-25 ; Ga 2,13-25
THANH TẨY TÂM
HỒN TRỞ NÊN ĐỀN THỜ CỦA THIÊN CHÚA
I.HỌC LỜI
CHÚA
1. TIN MỪNG:
Ga 2,13-25
(13) Gần đến
lễ Vượt Qua của người Do Thái, Đức Giê-su lên thành Giê-ru-sa-lem, (14)
Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên, bò, bồ câu, và
những người đang ngồi đổi tiền. (15) Người liền lấy dây làm roi mà
xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền Thờ. Còn tiền
của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật nhào bàn ghế của
họ. (16) Người nói với những kẻ bán bồ câu: “Đem tất cả những thứ
này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn bán”. (17) Các
môn đệ của Người nhớ lại lời đã chép trong Kinh Thánh: “Vì nhiệt tâm
lo việc nhà Chúa, mà tôi đây sẽ phải thiệt thân”. (18) Người Do Thái
hỏi Đức Giê-su: “Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng tôi thấy là
ông có quyền làm như thế?” (19) Đức Giê-su đáp: “Các ông cứ phá hủy
Đền Thờ này đi, nội ba ngày, tôi sẽ xây dựng lại” (20) Người Do Thái
nói: “Đền Thờ này phải mất bốn mươi sáu năm mới xây xong, thế mà
nội trong ba ngày ông xây lại được sao?” (21) Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su
muốn nói ở đây là chính thân thể Người. (22) Vậy, khi Người từ cõi
chết trỗi dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó. Họ tin
vào Kinh Thánh và lời Đức Giê-su đã nói. (23) Trong lúc Đức Giê-su ở
Giê-ru-sa-lem vào dịp lễ Vượt Qua, có nhiều kẻ tin vào danh Người bởi
đã chứng kiến các dấu lạ Người làm. (24) Nhưng chính Đức Giê-su không
tin họ, vì Người biết họ hết thảy (25) và không cần ai làm chứng về
con người. Quả thật, chính Người biết có gì trong lòng con người.
2. Ý CHÍNH:
Với lòng nhiệt thành yêu mến Thiên Chúa, Đức
Giê-su không thể chấp nhận được cảnh tượng bát nháo diễn ra nơi Đền
Thờ của Chúa Cha. Người đã biểu lộ uy quyền của Con Thiên Chúa bằng
việc dùng roi xua đuổi bọn con buôn cùng với tiền bạc, chiên bò, chim
câu của họ... ra khỏi Đền Thờ. Người tẩy uế Đền Thờ của Chúa Cha
và khẳng định rằng: Từ nay việc thờ phượng đẹp lòng Thiên Chúa sẽ
phải được cử hành mãi mãi trong Đền Thờ Mới là thân xác Phục Sinh
của Người và trong lòng các tín hữu, thay sự thờ phượng tạm thời trong
Đền Thờ Giê-ru-sa-lem được làm bằng gỗ đá.
3. CHÚ THÍCH:
- C 13-15: + Lễ Vượt Qua của dân Do Thái: Vào thời Đức Giê-su, lễ Vượt Qua là một trong ba
đại lễ, buộc người Do Thái ở khắp nơi phải hành hương về Đền thánh
Giê-ru-sa-lem để sát tế và ăn bữa tiệc chiên Vượt Qua, kỷ niệm biến
cố Xuất Hành, trong đó Đức Chúa đã dùng Mô-sê giải phóng con cháu
Gia-cóp là dân Do Thái khỏi ách nô lệ cho dân Ai Cập. +
Đền Thờ: Đền Thờ là dấu chỉ Đức Chúa hiện diện giữa dân
Người. Không kể Đền thờ tạm là Nhà Lều trong thời gian 40 năm dân Do
Thái đi qua sa mạc, còn có ba Đền Thờ đã lần lượt được xây dựng tại
Giê-ru-sa-lem là Đền Thờ Sa-lô-mon, Đền Thờ Sau Lưu Đầy và Đền Thờ
thời vua Hê-rô-đê. + Có những kẻ bán chiên bò, bồ câu và những người đang ngồi
đổi tiền: Tại sân lương dân, các Tư tế cho một số người vào
bán chiên, bò và chim câu... để dân chúng dễ dàng mua dâng vào Đền Thờ
làm lễ vật hiến tế (x. Ga 2,14 ; Lc 2,24). Cũng có cả những người
ngồi đổi tiền từ đồng tiền của Rô-ma sang đồng tiền riêng của Đền Thờ.
Lý do đổi tiền vì tiền Rô-ma lưu hành ngoài xã hội có đúc hình và ký
hiệu của hoàng đế Xê-da được coi như thần linh (x. Lc 20, 24-25), nên đã
bị cấm sử dụng trong Đền Thờ. Người Do Thái muốn đóng thuế tôn giáo hay
góp tiền trùng tu Đền Thờ (x. Lc 21,1-2) phải đổi từ đồng tiền Rô-ma lưu
hành ngoài xã hội thành đồng tiền Đền Thờ tại bàn đổi tiền này, rồi
mới được bỏ tiền Đền Thờ vào thùng quyên góp (x. Ga 2,14). +
Người liền lấy dây làm roi mà xua đuổi tất cả...: Sự bất
kính do bọn con buôn gây ra khiến Đức Giê-su rất đau lòng. Người nổi
cơn thịnh nộ và đã lấy các đoạn dây thừng cột chiên bò bỏ lại đó đây,
chắp lại làm thành dây roi, và dùng dây roi này mà đánh đuổi bọn con
buôn và các con vật ra khỏi Đền Thờ.
- C 16-19: + “Đừng biến nhà Cha tôi thành nơi buôn
bán”: Nói câu này, Đức Giê-su đã gián tiếp nhận
mình là Con Thiên Chúa ngang hàng với Thiên Chúa. “Nơi buôn bán” hay “hang
trộm cướp” là kiểu nói diễn tả tình trạng bất kính trong Đền Thờ,
một nơi tôn nghiêm được dành riêng thờ phượng Đức Chúa. Thế là ứng
nghiệm lời các ngôn sứ đã tuyên sấm để quở trách dân Do Thái (x. Gr
7,11). + “Vì nhiệt tâm lo việc nhà Chúa mà tôi đây sẽ phải thiệt
thân”: “Sẽ phải thiệt thân” nghĩa là “sẽ phải chết”. Như vậy
ý nghĩa lời Thánh Vịnh 69,10 như sau: Lòng nhiệt thành với Đền Thờ
sẽ khiến Đức Giê-su bị người đời bách hại (x. Ga 15,5). +
Người Do Thái hỏi Đức Giê-su: “Ông lấy dấu lạ nào chứng tỏ cho chúng
tôi thấy là ông có quyền làm như thế?”: “Người Do Thái” trong
câu này ám chỉ các đầu mục của Đền Thờ là các Tư tế và thầy Lê-vi đang
phục vụ Đền Thờ. Họ bực tức khi thấy Đức Giê-su đánh đuổi bọn con buôn
ra khỏi Đền Thờ mà chính họ đã cho phép. Do đó họ hạch hỏi Đức Giê-su đã
dựa vào dấu lạ nào để chứng minh Người có quyền làm như thế. Trước
đây họ cũng nhiều lần đòi Đức Giê-su phải làm phép lạ cho họ thấy để
tin Người đã được Thiên Chúa sai đến (x. Mt 12,38 ; Mc 8,11 ; Lc 11,16). +
“Các ông cứ phá Đền Thờ này đi, nội trong ba ngày Tôi sẽ xây dựng
lại”: Ở đây, Đức Giê-su cho họ một phép lạ làm chứng Người
được Thiên Chúa sai đến, là Người sẽ sống lại nội trong ba ngày sau
khi chết. Tuy nhiên Đức Giê-su sử dụng kiểu nói dụ ngôn mà các ngôn sứ
hay dùng là gọi thân thể Người là Đền Thờ. Câu này có nghĩa là: Dù
thân xác Người có bị giết chết thì cũng chỉ trong ba ngày sẽ sống lại.
- C 20-22: + Phải mất bốn mươi sáu năm mới xây
xong: Do các đầu mục Do Thái đã
hiểu lời Đức Giê-su theo nghĩa đen nên đã nói đến thời gian xây dựng Đền
Thờ vật chất phải mất 46 năm (Khởi công năm 20 trước Công Nguyên và đến
năm 26 sau Công nguyên mới tạm hoàn thành những công trình chính), đang
khi ý Đức Giê-su lại muốn nói Đền Thờ là Thân Thể của Người. Sau này
khi Thượng Hội Đồng Do Thái xét xử Đức Giê-su do Thượng Tế Cai-pha làm
chủ tọa, có hai kẻ đã đứng ra cáo gian Người rằng: “Tên này đã tuyên
bố: Tôi có thể phá Đền Thờ Thiên Chúa và nội trong ba ngày sẽ xây
cất lại” (Mt 26,61). Các đầu mục còn nhắc lại lời tố cáo này khi lăng
nhục Đức Giê-su trên thập giá (x. Mt 27,40). + Nhưng Đền Thờ Đức Giê-su
muốn nói ở đây là chính Thân Thể Người: Thân Thể Đức Giê-su
phục sinh là nơi Thiên Chúa hiện diện và tỏ mình ra cho loài người
(x. Ga 1,14). Thân thể ấy là Đền Thờ Mới, nơi thờ phượng Thiên Chúa
trong Thần khí và Sự thật (x. Ga 4,23-24). + Khi Người từ cõi chết trỗi
dậy, các môn đệ nhớ lại Người đã nói điều đó: Chỉ dưới ánh
sáng Phục Sinh và được Thánh Thần tác động, các môn đệ mới có thể hiểu
chính xác các lời nói việc làm của Đức Giê-su (x. Ga 12,16; 14,26).
- C 23-25: + Nhiều kẻ tin vào danh Người, nhưng
chính Đức Giê-su lại không tin họ:
Phép lạ chỉ có tác dụng kích thích tính tò mò khiến người ta đến xem
để biết thực hư ra sao, còn đức tin có được là do tai nghe (x. Rm 10,17)
chứ không do mắt thấy (x Ga 20,29). Một số khá đông dân chúng đã tin Đức
Giê-su vì thấy các phép lạ Người làm (x. Ga 12,17-18). Nhưng đức tin
dựa trên mắt thấy là thứ đức tin bất toàn và không bền vững. Do đó
Đức Giê-su không tín nhiệm hạng tín hữu này. Thực vậy, trong số đám
đông dân chúng đòi kết án tử hình thập giá cho Chúa trước tòa
Phi-la-tô, chắc không thiếu những kẻ đã từng tung hô khi đón rước Người
vào Thành trước đó mấy ngày (x. Lc 19,37-38; Ga 12,12-15). + Đàng khác, phép lạ không đương nhiên dẫn đến đức tin: Các
biệt phái và Kinh sư đã chứng kiến nhiều phép lạ Người làm, thế mà
họ đâu có tin Người, trái lại còn đòi quan Phi-la-tô kết án tử hình thập
giá cho Người (x. Ga 11,45-53). Ngòai ra, họ còn xuyên tạc phép lạ trừ
quỉ của Đức Giê-su như sau: “Ông ta nhờ tướng quỉ mà trừ quỉ” (Mc 3,22).
+
Người biết họ hết thảy: Đức Giê-su biết rõ ý đồ của dân
chúng theo Người là do vụ lợi, nên đã nói với họ rằng: “Các ông đi
tìm tôi không phải vì các ông đã thấy dấu lạ, nhưng vì các ông đã
được ăn bánh no nê” (Ga 6,26). Người đòi bệnh nhân phải có đức tin như
điều kiện để Người làm phép lạ chữa lành cho họ (x Mc 5,34). Người khen
đức tin mạnh mẽ của người đàn bà xứ Ca-na-an trước khi chính thức
chữa bệnh cho con gái bà (x Mt 15,28). Người đã không làm phép lạ ở
Na-da-rét do dân làng không tin Người là Đấng Thiên Sai (x Mt 13,58).
4. CÂU HỎI: 1)
Lễ Vượt Qua là đại lễ kỷ niệm biến cố nào trong lịch sử dân
Ít-ra-en? 2) Đền thờ là gì? Trong lịch sử có mấy Đền thờ đã được
xây dựng tại Giê-ru-sa-lem? Đền thờ thời Đức Giê-su là Đền Thờ thứ
mấy? 3) Tại sao trong Đền thờ Giê-ru-sa-lem lại có cảnh buôn bán chiên
bò, bồ câu và đổi tiền? 4) Đức Giê-su đã có thái độ nào trước hiện
tượng bát nháo bất kính nói trên? 5) Đức Giê-su đã trả lời thế nào
khi người Do thái hạch hỏi người về quyền xua đuổi con buôn ra khỏi
Đền thờ? 6) So sánh câu nói của Đức Giê-su về việc phá hủy Đền thờ
trong Tin Mừng hôm nay với lời hai nhân chứng cáo gian Người trước tòa Thượng
tế Cai-pha khác nhau thế nào? Họ còn nhắc lại điều cáo gian này vào
lúc nào? 7) Thực ra Đền thờ Đức Giê-su nói tới ở đây ám chỉ điều
gì? 8) Đức tin chân chính là do mắt thấy hay bởi tai nghe? Phép lạ có
đương nhiên khiến kẻ vô tín tin Chúa không? Tại sao? 9) Đức Giê-su làm
phép lạ nhằm mục đích gì? Người đòi bệnh nhân điều kiện gì trước khi
chữa lành cho họ?
II.SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA:
“Đem tất cả những thứ này ra khỏi đây. đừng biến nhà Cha Tôi thành
nơi buôn bán” (Ga 2,16):
2. CÂU CHUYỆN:
1) MỖI TÍN HỮU
ĐỀU LÀ ĐỀN THỜ CỦA THIÊN CHÚA:
Vua Trajano là hoàng đế cai trị nước Rôma từ năm 98 đến
năm 117. Nhà vua đã cấm đạo, và đã bắt thánh Ignatio giám mục thành Antiochia.
Tại tòa án, nhà vua đã chế nhạo đạo công giáo, rồi gọi thánh Ignatio là thằng
quỉ xấu xa, thánh Ignatio giám mục thưa lại rằng:
- Tâu đức vua, chẳng có ai gọi người mang Thiên Chúa
trong mình là thằng quỉ dữ được.
Nhà vua hỏi lại:
- Vậy ông mang Thiên Chúa trong mình ư?
Thánh Ignatio giám mục trả lời:
- Tâu đức vua, phải - tôi mang Thiên Chúa trong mình, vì
những người đã chịu phép rửa tội, sống đời sạch tội, đều là đền thờ của Thiên
Chúa. Bởi vậy, không hạnh phúc nào lớn lao cho bằng người công giáo, bằng được
trở nên đền thờ Thiên Chúa; và cũng chẳng có gì can hệ cho con người bằng phải
luôn là đền thờ cho Thiên Chúa ngự.
Nghe xong, hoàng đế Trajano đã lên án rằng:
- Ignatio thành Antiochia là người đã cậy mình vì mang
Thiên Chúa trong mình nên phải điệu đến Roma, để làm của ăn cho thú dữ.
Trong Mùa Chay, Hội Thánh muốn các tín hữu chúng ta thanh
tẩy đền thờ tâm hồn của mình như lời thánh Phaolô: "Nào anh em chẳng biết
rằng anh em là Đền Thờ của Thiên Chúa, và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh
em sao?" (1Cr 3,16).
2) PHẢI THỜ
CHÚA TRONG THẦN KHÍ VÀ SỰ THẬT:
Người ta kể rằng: một người kia nằm mơ, thấy thiên sứ dẫn
mình đến một ngôi nhà thờ trong một ngày chúa nhật. Tại đó người này thấy người
nhạc sĩ đang đàn phong cầm nhưng không nghe thấy tiếng âm nhạc, ca đoàn và cộng
đoàn hát nhưng không nghe có âm thanh nào cả. Rồi đến khi linh mục đứng lên
giảng, môi mấp máy, nhưng không ra tiếng nói nào cả. Người ấy rất đỗi ngạc
nhiên hỏi thiên sứ, thì thiên sứ nói: "Ông không nghe thấy gì, vì không có
gì để nghe cả. Những người trong nhà thờ không tham dự vào buổi thờ phượng, mà
chỉ dự phần vào hình thức thờ phượng mà thôi. Tâm hồn họ trống rỗng. Họ không
thờ phượng Chuá từ trong cõi lòng. Họ chỉ là những chiếc máy vô hồn phát ra. Họ
nếu không nói là giả hình thì cũng là những loại người thờ Chuá bằng môi bằng
miệng, còn lòng dạ họ đã xa Chuá lâu rồi.
Câu chuyện này dạy chúng ta một bài học quan trọng: khi
vào nhà thờ thờ phượng Chúa, chúng ta cần đọc kinh cầu nguyện với thái độ tin
tưởng và yêu mến. Hãy hát ngợi khen Chúa với lòng mến yêu tha thiết. Khi nào ta
làm được như thế thì việc thờ phượng mới có ý nghĩa. Và chỉ những lúc đó, lời ca
ngợi của chúng ta mới bay lên tới Chúa được.
3) TIẾNG CHIM
HÓT TRONG BỤI MẬN GAI.
Thỉnh thoảng đài truyền hình VN lại cho chiếu lại
bộ phim: “Tiếng chim hót trong bụi mận gai” mà tác giả là một nữ văn
sĩ người Úc đạo Tin Lành. Khi viết cuốn tiểu thuyết này, bà đã
đứng trên quan điểm của đạo Tin Lành để phê phán luật độc thân của
hàng giáo sĩ Công Giáo. Tuy nhiên, câu chuyện này cũng là dịp để
chúng ta suy nghĩ về sức mạnh của đồng tiền đã tác động không những
trên cuộc đời của một linh mục mà còn ảnh hưởng lớn lao đến uy tín của
Hội Thánh nữa.
Câu chuyện về một linh mục là Cha RÁP (Ralph): RÁP
là một linh mục trẻ nhiều tài năng nhưng cũng đầy tham vọng. Vị linh
mục này có nhiều ưu điểm, có sức cuốn hút mạnh mẽ khiến nhiều
người đến với mình, nhưng đồng thời ông cũng muốn được nổi danh và
ham mê tiền bạc vật chất. Trong số các người mến mộ cha Ráp, có một
bà già quí phái giàu có, bà quí mến Cha cách đặc biệt, nhưng tình
cảm của bà không được cha đáp lại, nên từ tình yêu biến thành thù
hận. Tuy nhiên, thay vì trả thù theo kiểu thường tình, bà già này đã
cố tình gài bẫy để bôi đen cuộc đời của vị linh mục trẻ bằng cách:
Trước khi chết, bà đã làm một bản di chúc dâng cúng toàn bộ tài sản
kếch sù của bà cho Hội Thánh Công Giáo, với điều kiện là Hội Thánh
phải bổ nhiệm Cha Ráp trực tiếp quản lý số tài sản đó. Do quản lý
nhiều tiền, Cha Ráp đã được bề trên cất nhắc lên địa vị cao trong Hội
Thánh, nhưng đồng thời những đồng tiền mà Cha quản lý kia cũng biến
đổi lòng đạo đức của Cha ngày càng xuống cấp, để rồi cuối cùng cha
đã bị sa ngã trong vòng tay của một thiếu nữ xinh đẹp tên là Mê-ghi.
Câu chuyện nhằm chỉ trích Giáo Hội Công giáo, nhưng cũng
nói lên một sự thực: Giáo Hội của Đức Kitô tuy bản chất tinh tuyền, nhưng lại
gồm những con người bằng xương bằng thịt và có thể bị ảnh hưởng xấu do tiền
của. Là con người, thì ai cũng phải cẩn thận khi sử dụng tiền của. Tiền của cần
thiết cho mọi người, cho mọi tổ chức và cho cả Giáo Hội. Nhưng nó dễ chiếm địa
vị độc tôn, khi nó trở thành chủ nhân như lời Chúa đã cảnh giác chúng ta: “Các
con không thể vừa làm tôi Thiên Chúa vừa làm tôi tiền của” (Mt 6,24).
4) PHẢI ĐỌC
KINH DỰ LỄ THẾ NÀO CHO ĐẸP LÒNG CHÚA?
Có một người nằm mơ, thấy mình được một thiên thần dẫn đi
quan sát sinh hoạt tại một nhà thờ vào ngày Chúa Nhật. Tại đó, khi dự lễ, ông
thấy nhạc công đang say mê đánh đàn phong cầm nhưng ông lại không nghe thấy có
tiếng đàn nào phát ra cả. Ca đoàn và cộng đoàn cũng ca hát và thưa kinh trong
thánh lễ, nhưng ông cũng không nghe thấy lời hát hay câu kinh nào. Rồi khi linh
mục chủ tế rao giảng Tin Mừng, tuy môi linh mục mấp máy nói, nhưng không lời
giảng nào lọt vào tai ông. Ông ta rất ngạc nhiên quay sang hỏi thiên thần lý do
tại sao không nghe được âm thanh, thì thiên thần trả lời như sau: "Sở dĩ
ông không nghe thấy âm thanh, vì đã không có tiếng đàn hát hay lời giảng nào
thực sự phát ra cả. Những người dự lễ trong nhà thờ nhưng tâm trí họ lại đang
nghĩ đến chuyện khác và các ca viên thì hát mà không quan tâm đến lời mình đang
hát. Họ là những người chỉ tôn thờ Thiên Chúa ngoài môi ngoài miệng, còn lòng
họ thì ở xa Chuá!
Đôi khi chúng ta cũng đến với Chúa chỉ bằng lễ nghi bề
ngoài mà thiếu tâm tình mến Chúa trong tâm hồn. Ðó chính là lối thờ phượng máy
móc, vụ hình thức của những người biệt phái và kinh sư Do thái ngày xưa, cũng
như của nhiều người tín hữu hôm nay. Họ chăm chỉ đọc kinh dự lễ nhưng chỉ làm
theo thói quen và để khỏi bị mắc tội, mà không kèm tâm tình mến Chúa khi cầu
nguyện dâng lễ.
3. SUY NIỆM:
1. Đức Giê-su
thanh tẩy Đền Thờ:
"Cứ mỗi dịp gần Tết kéo dài đến tháng ba (âm lịch)
hằng năm, cổng chùa lại léo xéo cảnh đổi tiền lẻ vào lễ chùa. Những tờ tiền
200, 500 đồng được đổi thành từng cục như viên gạch mộc, cứ "10 ăn 8 hoặc
10 ăn 7". Tức 100.000 đồng tiền chẵn thì đổi được 70.000 hoặc 80.000 đồng
loại chuyên dùng để "sắp lễ" (200, 500 đồng). Không biết bao nhiêu
triệu đồng tiền "bé" được quay vòng cả năm không chán: người đi lễ
đổi tiền, tiền ấy được ném vào xó xỉnh, cài vào chân tay, nách, đùi của các pho
tượng đẹp nổi tiếng của quốc gia; rồi nhà chùa xách túi hoặc rổ rá đi gom tiền
ấy lại đem ra đổi ngoài cổng chùa. Và vòng quay lại bắt đầu.
Đó là trích từ một bài viết trong Tuổi Trẻ Online diễn tả
về tệ nạn xảy ra thường xuyên tại nhiều ngôi chùa Việt Nam thời gian gần đây,
và đã bị dư luận lên án gay gắt. Câu chuyện người ta dùng tiền lẻ làm ô uế đình
chùa Việt Nam cũng tương tự như câu chuyện dân Do thái làm ô uế Đền Thờ
Giê-ru-sa-lem thời Đức Giê-su, đã được Người thanh tẩy như trong Tin Mừng
Gio-an sau đây:
“Người thấy trong Đền Thờ có những kẻ bán chiên,
bò, bồ câu, và những người đang ngồi đổi tiền. Người liền lấy dây
làm roi mà xua đuổi tất cả bọn họ cùng với chiên bò ra khỏi Đền
Thờ. Còn tiền của những người đổi bạc, Người đổ tung ra, và lật
nhào bàn ghế của họ. Người nói với những kẻ bán bồ câu: “Đem tất
cả những thứ này ra khỏi đây, đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn
bán” (Ga 2,14-16).
Hành động xua đuổi bọn con buôn ra khỏi Đền Thờ của Đức
Giê-su cho thấy: Việc lạm dụng Đền Thờ để tìm tư lợi là làm mất đi sự trang
nghiêm của nơi thờ phượng và làm ô uế Đền Thờ,… Đó là một trọng tội cần phải
được cấp thời chấn chỉnh. Đức Giê-su đòi người ta trả lại chức năng thực sự của
Đền thờ khi nói: “Đừng biến nhà Cha Tôi thành nơi buôn bán” (Ga 2,16b). Qua
hành động này, Đức Giê-su cũng gián tiếp bác bỏ lối thờ phượng Thiên Chúa hình
thức bề ngoài, đúng như ngôn sứ I-sai-a đã tuyên sấm lời Đức Chúa quở trách dân
Do thái xưa: “Dân này tôn kính Ta bằng môi bằng miệng, còn lòng chúng thì lại
xa Ta” (Mc 76b; Is 29,13).
2) Thân xác chúng ta cũng là Đền Thờ
của Chúa Thánh Thần:
- Để trả lời những kẻ chất vấn lấy quyền nào để ra tay
xua đuổi bọn con buôn ra khỏi Đền Thờ, Đức Giê-su đã trả lời như sau: “Các ông
cứ phá hủy Đền thờ này đi, nội ba ngày Tôi sẽ xây dựng lại” (Ga 2,19). Qua đó,
Người ám chỉ Người chính là Đấng Thiên Sai và thân thể của Người giống như Đền
Thờ, sẽ bị tàn phá do người đời, nhưng đến ngày thứ ba sẽ từ cõi chết trỗi dậy.
- Ngoài ra thân xác mỗi người chúng ta cũng là Đền Thờ
của Thiên Chúa như thánh Phao-lô dạy: “Nào anh em chẳng biết rằng anh em là Đền
Thờ của Thiên Chúa và Thánh Thần Thiên Chúa ngự trong anh em sao? (I Cor
3,16.19). Do đó, chúng ta phải tôn trọng Đền Thờ của Chúa Ba Ngôi là thân xác
chúng ta như lời Chúa Giê-su: “Ai yêu mến Thầy và tuân giữ lời Thầy, thì Cha
Thầy sẽ yêu mến người ấy và Chúng Ta (tức Ba Ngôi Thiên Chúa) sẽ đến ngự trong
người ấy” (Ga 14, 23).
3) Hình phạt dành cho những kẻ làm ô
uế Đền Thờ:
- Những ai làm cho Đền Thờ thân xác mình và Đền Thờ là
anh em khác ra ô uế thì Đức Giê-su lại càng đau lòng như Người đã lên án những
kẻ xúi giục phạm tội: “Khốn cho kẻ làm cớ cho người ta vấp ngã. Thà buộc cối đá
lớn vào cổ nó và xô xuống biển, còn lợi cho nó hơn là để nó làm cớ cho một
trong những kẻ bé nhỏ này vấp ngã” (Lc 17,1b-2). Thánh Phao-lô cũng quả quyết
về hình phạt dành cho những kẻ này: “Ai phá hủy Đền Thờ Thiên Chúa, thì Thiên
Chúa sẽ hủy diệt kẻ ấy. Vì Đền Thờ Thiên Chúa là nơi thánh, và Đền Thờ ấy chính
là anh em” (I Cr 3,17).
- Ngày nay Đức Giê-su cũng muốn các Nhà thờ phải
thật sự là nơi thờ phượng Thiên Chúa trong “Thần khí và sự thật” (x Ga
4,24). Người muốn nhà thờ là nơi để con người gặp gỡ Thiên Chúa. Tuy
nhiên, nhìn vào các nhà thờ hiện nay, chúng ta thấy nhiều khi Nhà thờ đã
đưa các sinh hoạt vui chơi văn nghệ như Tết Trung Thu trình diễn trong gian cung
thánh, làm mất đi bầu khí trang nghiêm lẽ ra phải có. Nên biết rằng: Khi ra
giảng đạo, Đức Giê-su muốn môn đệ cầu nguyện trong bầu khí thinh lặng, như
Người đã vào nơi hoang vắng ngay từ sáng sớm để cầu nguyện kết hiệp với Chúa
Cha (x Mc 1,35).
4) Cần thanh tẩy thể xác và tâm hồn
bằng cách nào trong Mùa Chay này? :
- Tin Mừng CN hôm nay ghi nhận việc Đức Giêsu thanh tẩy
đền thờ Giê-ru-sa-lem. Người cũng muốn chúng ta tiếp tục công việc của Người là
giữ gìn thân xác ta là đền thờ thiêng liêng của Chúa Thánh Thần. Chúng ta cần luôn
thanh tẩy tâm hồn và thân xác xứng đáng được Chúa ngự trị.
Hãy kính trọng thân xác của mình và của tha nhân.
Hãy tu sửa các đền thờ thân xác chúng ta và tha nhân bị xuống
cấp, đang bị xúc phạm.
Hãy sửa chữa đền thờ là thân xác ta đang bị bệnh tật, đói
khát và mang thương tích.
Cần thanh tẩy tâm hồn chúng ta khỏi tội thờ thần tài khi coi
trọng tiền bạc hơn Thiên Chúa.
Cần thanh tẩy tâm hồn chúng ta khỏi các đam mê dục vọng làm
ô uế Đền thờ tâm hồn chúng ta.
Cần thanh tẩy tâm hồn chúng ta khỏi thói gian tham và cư
xử bất công với người dưới.
Cần thanh tầy tâm hồn chúng ta khỏi các thói hư, đặc biệt
thói kiêu căng ganh ghét và tự ái cao.
- Trong những ngày Mùa Chay này, mỗi tín hữu hãy năng tự
kiểm điểm để tìm ra những điều làm cho Đền Thờ tâm hồn mình ra ô uế, rồi quyết
tâm tu sửa. Nguyên nhân làm cho người ta ra ô uế là: “Vì tự lòng phát xuất
những ý định gian tà, những tội giết người, ngoại tình, tà dâm, trộm cắp, làm
chứng gian và vu khống. Đó mới là những cái làm cho con người ra ô uế” (Mt
15,19-20). Trong Mùa Chay này, chúng ta cần tập luyện các nhân đức đối lập với
thói hư. Cụ thể cần tập hai nhân đức quan trọng này là hiền lành và khiêm
nhường để nên giống Đức Giê-su như Người đã dạy: “ Hãy học với Tôi, vì Tôi có
lòng hiền hậu và khiêm nhường” (Mt 11,29).
4. THẢO LUẬN:
1) Bạn sẽ làm gì để học tập nhân đức hiền lành và khiêm nhương của Chúa Giê-su?
2) Giả như được tin Đức Giê-su sắp đến thăm viếng nhà bạn, thì bạn sẽ
làm gì để thanh tẩy tâm hồn đón rước Chúa?
5. LỜI CẦU:
- LẠY CHÚA GIÊ-SU. Nếu Chúa sống trong thời đại
của chúng con hôm nay, chắc hẳn Chúa cũng phải ra tay tẩy uế Nhà Thờ,
khi nhiều ngôi Thánh Đường đã bị người ta coi thường. Ngoài ra thân xác
chúng con cũng chính là Đền Thờ của Chúa Thánh Thần, thế mà nhiều
lần chúng con cũng làm cho ra ô uế khi suy nghĩ, nói năng và hành động
theo thói thế gian, chiều theo các đam mê xác thịt để phạm tội, thay vì
lẽ ra phải luôn bỏ ý riêng để làm theo ý Chúa. Trong những ngày Mùa Chay
này, xin giúp chúng con thanh tẩy tâm hồn nhờ siêng năng đến nhà thờ dâng
lễ, tích cực tham dự các buổi tĩnh tâm, làm các việc hãm mình đền
tội, quyết tâm đổi mới đời sống để ngày một nên con thảo của Chúa
Cha, và ăn ở hòa thuận để nên anh chị em của mọi người.
- “Lạy Chúa Giêsu. Tình Yêu của con. Nếu Hội Thánh được
ví như một thân thể gồm nhiều chi thể khác nhau, thì hẳn Hội Thánh không thể
thiếu một chi thể cần thiết nhất và cao quý nhất. Đó là Trái Tim, một Trái Tim
bừng cháy tình yêu. Chính tình yêu làm cho Hội Thánh hoạt động. Nếu trái tim
Hội Thánh vắng bóng tình yêu, thì các tông đồ sẽ ngừng rao giảng, các vị tử đạo
sẽ chẳng chịu đổ máu mình...
Lạy Chúa Giêsu. Cuối cùng con đã tìm thấy ơn gọi của
con chính là tình yêu. Con đã tìm thấy chỗ đứng của con trong Hội
Thánh: nơi Trái Tim Hội Thánh, con sẽ là
tình yêu, và như thế con sẽ là tất cả. Vì tình yêu bao trùm mọi ơn gọi trong
Hội Thánh. Lạy Chúa, với chỗ đứng Chúa ban cho con, mọi ước mơ của con sẽ được
thực hiện.” (Theo lời cầu của thánh nữ Têrêxa)
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN
CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM
ĐAN VINH - HHTM