BÀI 1
LỄ CHÚA THĂNG THIÊN
“HÃY LÀ CHỨNG NHÂN CỦA THẦY”
Tu sĩ: jos. Vinc. Ngọc
Biển, S.S.P.
Hôm nay, Giáo Hội hân hoan mừng lễ Đức Giêsu
lên trời. Việc Đức Giêsu lên trời đã chấm dứt cuộc đời trần thế và sứ mạng của
Ngài trên trần gian theo ý muốn của Chúa Cha.
Tuy nhiên, sứ mạng ấy tiếp tục được chuyển
trao cho các Tông đồ là những chứng nhân của tất cả những gì đã thấy và đã cảm
nghiệm, để các ông ra đi làm chứng nhân cho Ngài.
Sứ mạng ấy cũng được trao phó cho mỗi người
chúng ta trong vai trò là người thuộc về Đức Kitô.
Sự kiện Đức Giêsu về trời cho chúng ta thấy:
Ngài đã hoàn toàn vâng phục Chúa Cha. Đã chu toàn sứ mạng cứu độ con người qua
cái chết trên thập giá. Ngài đã sống lại để làm chứng những lời Ngài đã loan báo.
Và, hôm nay, Ngài lên trời để đem lại cho chúng ta niềm hy vọng mai ngày cũng
được về trời với Ngài như lời Ngài đã nói: “Ai phục vụ Thầy, thì hãy
theo Thầy, và Thầy ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó” (Ga 12,26).
Việc Đức Giêsu lên trời cũng là lúc kết thúc
những cuộc gặp gỡ bằng xương bằng thịt và mở ra một cuộc gặp gỡ thiêng liêng,
vượt lên trên không gian và thời gian. Sự kiện này không chấm dứt mọi hoạt động
của Ngài trên trần thế. Nhưng qua đó, Đức Giêsu hiện diện cách phổ quát: “Thầy
ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế” (Mt 28,20). Ngài hiện diện nơi
Lời của Ngài và trong Bí tích Thánh Thể, qua Giáo Hội và nơi các chứng nhân. Vì
thế, Đức Giêsu trở về với Chúa Cha, nhưng Ngài lại khai mở ra cho các Tông đồ
và Giáo Hội một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên của việc cảm nghiệm, loan báo và làm
chứng về Đấng Phục Sinh.
Đức Giêsu về trời, Ngài trao ban sứ mạng
truyền giáo cho Giáo Hội, khởi đi từ các Tông đồ. Lệnh truyền của Đức Giêsu: “Anh
em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo” (Mc
16,15), để “muôn dân trở thành môn đệ” (Mt 28,19), phải là lời mời
gọi, một lệnh truyền cấp thiết hơn bao giờ hết! Bởi lẽ: “Như Cha đã sai
Thầy, Thầy cũng sai anh em” (x. Ga 17,18; 20,21).
Vì thế, khi Đức Giêsu đã lên trời, thì cũng là
lúc các Tông đồ phải xuống núi, phải ra đi để đến với muôn dân như lời Ngài đã
truyền. Các ông ra đi để tuyên xưng niềm tin của mình vào Đấng đã chết và đã
phục sinh; Đấng là đường, là sự thật và là sự sống; Đấng đã yêu thương con
người, đã chết và đã sống lại vì hạnh phúc và phần rỗi của con người. Đấng ấy
đã lên trời để đem lại niềm hy vọng cho những ai tin vào Ngài cũng được lên
trời như các ông đã thấy Ngài lên trời.
Chính trong giây phút này, các ông nhận lãnh
sứ mạng xây dựng Giáo Hội, một Giáo Hội có Thiên Chúa là Chủ và có nhau là anh
em; một Giáo Hội yêu thương, hiệp nhất; một Giáo Hội công bằng, nhân ái.
Lời của Đức Giêsu khi xưa nhắn gửi các Tông
đồ: “Anh em hãy là nhân chứng cho Thầy đến tận cùng trái đất” (x.
Cv 1,8) cũng là lời mời gọi cho mỗi người Kitô hữu hôm nay.
Ngày lãnh nhận Bí tích Rửa Tội, chúng ta thuộc
về và nhận lãnh sứ mạng ngôn sứ từ nơi Đức Giêsu. Công cuộc ấy chẳng mấy tốt
đẹp theo kiểu con người suy nghĩ. Vì thế, Đức Giêsu đã tiên báo: “Vì
danh Thầy, anh em sẽ bị mọi người thù ghét” (Lc 21,17). Và "hãy
nhớ lời Thầy đã nói với anh em: “Tôi tớ không hơn chủ nhà. Nếu họ đã bắt bớ
Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em" (Ga 15,29). Nhưng hãy học nơi các
Tông đồ: càng bị sỉ nhục, bắt bớ và tù đày, các ông lại càng “hân hoan
bởi được coi là xứng đáng chịu khổ nhục vì danh Đức Giêsu” (Cv 5,41).
Bởi xác tín rằng "... trong thế gian, anh em sẽ phải gian nan khốn
khó. Nhưng can đảm lên! Thầy đã thắng thế gian" (Ga 16, 33; x. Rm
8,35-37).
Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta hãy
can đảm chèo thuyền ra chỗ “nước sâu”
để thả lưới...; cũng như tiến ra những vùng “ngoại
biên” để đem Ánh Sáng Lời Chúa cho những người chưa nhận biết Chúa.
“Nước sâu” ở đây chính là những
nơi tội lỗi, gian tham, lọc lừa. Nó cũng là thái độ của những con người thù
ghét, cấm cách, bắt bớ những người tin vào Đức Giêsu hay là một thái độ thờ ơ,
lãnh đạm với niềm tin Kitô Giáo.
Còn “ngoại
biên” chính là những người vô gia cư; trẻ em mồ côi, những cụ già không nơi
nương tựa... những người đói khát bần cùng, những người không có tiếng nói...
Những nơi ấy, rất cần các Kitô hữu can đảm,
trung thành, bất chấp khó khăn, thử thách, để sẵn sàng làm chứng cho sự thật,
công bằng. Mặt khác, nơi tâm hồn người tông đồ phải luôn mang trong mình trái
tim của chính Thiên Chúa, để lòng thương xót của Ngài được lan tỏa đến những
con người kém may mắn đang sống ở bên lề xã hội.
Lạy Chúa Giêsu, hôm
nay Chúa về trời, Chúa đã trao phó cho các Tông đồ và Giáo Hội phải loan báo
Tin Mừng đến tận cùng trái đất. Xin Chúa cho mỗi chúng con ý thức được điều đó
và sẵn sàng ra đi làm chứng cho Tin Mừng của Chúa trong lòng xã hội hôm nay,
dầu có phải chịu đau khổ, thử thách. Amen.