Chúa Nhật Phục Sinh
(20-4-2003)
ĐỌC LỜI CHÚA
· Cv 10,34a.37-43: (40) Ngày thứ ba, Thiên Chúa đã làm cho
Người trỗi dậy, và cho Người xuất hiện tỏ tường, (41) không phải
trước mặt toàn dân, nhưng trước mặt những chứng nhân Thiên Chúa đã tuyển chọn
từ trước, là chúng tôi, những kẻ đã được cùng ăn cùng uống với Người, sau khi
Người từ cõi chết sống lại.
· Cl 3,14: (1) Anh em đã được trỗi dậy cùng với Đức Kitô, nên hãy
tìm kiếm những gì thuộc thượng giới, nơi Đức Kitô đang ngự bên hữu Thiên
Chúa, (2) (…) chứ
đừng chú tâm vào những gì thuộc hạ giới. (3) Thật vậy,
anh em đã chết, và sự sống mới của anh em hiện đang tiềm tàng với Đức Kitô nơi
Thiên Chúa.
· TIN MỪNG: Ga 20,1-9
Ngôi mộ trống (// Mt 28,1-8; Mc 16,1-8; Lc 24,1-11)
(1) Sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần, lúc
trời còn tối, bà Maria Mácđala đi đến mộ, thì thấy tảng đá đã lăn khỏi mộ. (2) Bà liền chạy về gặp ông Simon Phêrô và
người môn đệ Đức Giêsu thương mến. Bà nói: «Người ta đã đem Chúa đi khỏi mộ; và
chúng tôi chẳng biết họ để Người ở đâu».
(3) Ông Phêrô và môn đệ kia liền đi ra mộ. (4) Cả hai người cùng chạy. Nhưng môn đệ kia
chạy mau hơn ông Phêrô và đã tới mộ trước. (5) Ông cúi xuống và nhìn thấy những băng
vải còn ở đó, nhưng không vào. (6) Ông Simon Phêrô theo sau cũng đến nơi. Ông vào thẳng trong
mộ, thấy những băng vải để ở đó, (7) và khăn che đầu Đức Giêsu. Khăn này
không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại, xếp riêng ra một nơi. (8) Bấy giờ người môn đệ kia, kẻ đã tới mộ
trước, cũng đi vào. Ông đã thấy và đã tin. (9) Thật vậy, trước đó, hai ông chưa hiểu
rằng, theo Kinh Thánh, Đức Giêsu phải trỗi dậy từ cõi chết.
CHIA SẺ
Câu hỏi
gợi ý:
1. Việc Đức Giêsu sống lại có ảnh hưởng gì trên
đời sống của bạn không? Đã bao giờ làm cho bạn thật sự thay đổi con người bạn chưa?
2. Muốn được sống lại với Đức Giêsu trong tâm
hồn, nghĩa là trở nên con người mới, con người sống theo Thần Khí, điều cần
thiết và cụ thể là ta phải làm gì?
Suy tư
gợi ý:
1. Đức Giêsu
sống lại, một biến cố vĩ đại
Hôm nay, chúng ta hân hoan kỷ
niệm ngày Đức Giêsu phục sinh. Ngài phục sinh sau khi chịu khổ nạn, chết trên
thập tự và mai táng trong mồ. Đó quả là một biến cố vĩ đại, làm nền tảng cho
niềm tin của chúng ta. Thánh Phaolô nói: «Nếu Đức Kitô đã không sống lại, thì lời rao giảng của
chúng tôi trống rỗng, và cả đức tin của anh em cũng trống rỗng» (1Cr
15,14); «Nếu
Đức Kitô đã không sống lại, thì lòng tin của anh em thật hão huyền, và anh em
vẫn còn sống trong tội lỗi của anh em. Hơn nữa, cả những người đã an nghỉ trong
Đức Kitô cũng bị tiêu vong. Nếu chúng ta đặt hy vọng vào Đức Kitô chỉ vì đời
này mà thôi, thì chúng ta là những kẻ đáng thương hơn hết mọi người»
(1Cr 15,17-19).
2. Ngài sống
lại thì ích lợi gì cho cuộc sống hiện sinh của tôi?
Nhưng thử hỏi biến cố Đức Giêsu
sống lại có ảnh hưởng hay ích lợi gì cho đời sống hiện sinh của tôi, nghĩa là
đời sống thực tế bây giờ và tại đây của tôi? Biến cố này có ảnh hưởng trên đời
sống của tôi, hay nó chỉ là một kỷ niệm được lập lại hàng năm, chỉ để tưởng nhớ
một biến cố đã hoàn toàn qua đi? Vì biết bao năm phụng vụ trôi qua, năm nào
cũng có Tuần Thánh, cũng có lễ Phục Sinh, mà nào tôi có thay đổi gì đâu! Chuyện
Đức Giêsu sống lại với một đời sống mới, con người mới, cách hiện hữu mới, tất
cả đều đã trở thành quá khứ, chẳng có ảnh hưởng gì trên hiện tại của tôi, nên
tôi vẫn sống với con người cũ, cách sống cũ, chẳng có gì thay đổi! Phải vậy
chăng, hay việc Ngài sống lại vẫn là một biến cố hiện sinh, vẫn có khả năng
biến cải đời tôi?
Nếu Ngài chỉ sống lại trong lịch
sử, cách đây 2000 năm, mà không sống lại trong lòng tôi, thì việc sống lại ấy
ích lợi gì cho tôi? Vấn đề quan trọng là Ngài phải sống lại trong tâm hồn tôi.
Và vấn đề ấy tùy thuộc ở tôi rất nhiều, ở quan niệm và thái độ nội tâm của tôi
đối với việc sống lại của Ngài.
3. Ngài sống
lại để biến ta thành con người mới
Đức Giêsu sống lại là để đem lại
cho chúng ta sự sống mới, và trở nên những con người mới, ngay bây giờ và chính
tại đây, như thánh Phaolô nói: «Nếu Thần Khí ngự trong anh em, Thần Khí của Đấng đã
làm cho Đức Giêsu sống lại từ cõi chết, thì Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại
từ cõi chết, cũng sẽ dùng Thần Khí của Người đang ngự trong anh em, mà làm cho
thân xác của anh em được sự sống mới» (Rm 8,11). Điều quan trọng là
làm sao có được sự sống mới ấy? Câu Kinh Thánh vừa trưng dẫn cho biết: Thần Khí
làm cho Đức Giêsu sống lại, cũng chính Thần Khí ấy sẽ biến cải chúng ta nên con
người mới, với sức sống mới. Chỗ khác, thánh Phaolô nói: «Thiên Chúa đã làm cho Chúa Ki-tô sống
lại; chính Người cũng sẽ dùng quyền năng của mình mà làm cho chúng ta sống lại»
(1Cr 6,14). Nhưng vấn đề cụ thể là chúng ta phải làm gì để Thần Khí ấy biến cải
chúng ta nên con người mới?
4. Muốn nên
con người mới, con người cũ phải chết đi
Đức Giêsu chỉ sống lại sau khi
chết đi, nên ta chỉ có được sự sống mới sau khi chết đi con người cũ. Vì thế,
muốn có sự sống mới, muốn trở nên con người mới, ta phải cùng chết với Đức
Giêsu, chết với tất cả những thói hư tật xấu và tội lỗi của con người cũ: «Chúng ta
biết rằng, con người cũ nơi chúng ta đã bị đóng đinh vào thập giá với Đức Kitô,
như vậy, con người do tội lỗi thống trị đã bị huỷ diệt, để chúng ta không còn
làm nô lệ cho tội lỗi nữa» (Rm 6,6). Thánh Phaolô còn nói rõ hơn: «Anh em phải
cởi bỏ con người cũ với nếp sống xưa, là con người phải hư nát vì bị những ham
muốn lừa dối, anh em phải để Thần Khí đổi mới tâm trí anh em, và phải mặc lấy
con người mới, là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa để thật
sự sống công chính và thánh thiện» (Ep 4,22-24).
5. Con người
cũ là con người ích kỷ, cần được lột bỏ
Như vậy, để có được sự sống mới,
ta phải dứt khoát từ bỏ con người cũ, là con người ích kỷ, chỉ nghĩ tới mình,
lo cho mình, chỉ quan tâm tới hạnh phúc và đau khổ của chính mình, không quan
tâm gì tới ai, không lo cho ai. Nếu đã lấy mình làm trung tâm thì sẽ coi mọi
người chỉ là phương tiện. Có diệt trừ
thói ích kỷ, là nguyên nhân mọi tội lỗi, chúng ta mới có được sự sống mới: «Nếu sống nhờ
Thần Khí, anh em diệt trừ những hành vi của con người ích kỷ nơi anh em thì anh
em sẽ được sống» (Rm 8,13).
Sự sống mới là một sự sống phong
phú, nhưng lại đòi hỏi một sự lột xác, một tinh thần tự hủy: «Nếu hạt lúa
gieo vào lòng đất mà không chết đi, thì nó vẫn mãi là hạt lúa; còn nếu chết đi,
nó sẽ sinh nhiều hạt khác» (Ga 12,24). Tương tự, hạt nguyên tử, nếu
không bị phá hủy, nó sẽ mãi mãi là một nguyên tử nhỏ bé, im lìm, bất động,
không làm nên một công lực hữu ích nào; nhưng nếu bị phá hủy, nó sẽ phát sinh
một năng lượng khủng khiếp, có thể làm nên những thành tựu lớn lao. Cũng vậy,
khi ta phá hủy «cái tôi ích kỷ» của ta, thì «cái tôi» ấy không hề mất đi,
mà chuyển hóa thành một thực tại mới, con người mới, vĩ đại, cao quí, và sức
sống của con người mới ấy sẽ phong phú, mạnh mẽ và có ý nghĩa hơn lên ngàn lần.
6. Một
nghịch lý thực tế
Đừng tưởng cứ ôm khư khư lấy «cái tôi ích
kỷ» của mình, chăm chút lo cho nó, thì nó sẽ có một sức sống phong
phú, tốt đẹp và hạnh phúc. Trái lại, càng quá quan tâm đến nó, thì lại càng làm
cho sức sống của nó hạn hẹp lại, càng làm giảm bớt giá trị và hạnh phúc của nó.
Đức Giêsu nói: «Ai yêu quý mạng sống mình, thì sẽ mất; còn ai coi thường mạng sống mình
ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự sống đời đời» (Ga 12,25). Kinh
nghiệm cho ta thấy: những kẻ ích kỷ, chỉ lo lắng cho bản thân mình, không bao
giờ được hạnh phúc và cũng chẳng làm cho ai hạnh phúc. Họ không bao giờ hài
lòng với chính họ, với những gì họ đang có. Và càng tìm kiếm thêm cho mình,
càng lo cho bản thân mình nhiều hơn, thì họ càng lún sâu vào đau khổ hơn. Trái
lại, những vị thánh, những người sống quên mình, xả thân, lại là những người
cảm thấy hạnh phúc nhất, mặc dù xem ra họ có vẻ bị thiệt thòi nhất, phải chịu
khổ cực nhiều hơn ai hết.
7. Con người
mới là con người vị tha, biết yêu thương
Con người mới được thánh Phaolô
xác định: «Con
người mới là con người đã được sáng tạo theo hình ảnh Thiên Chúa»
(Ep 4,24); «con
người mới là con người đổi mới luôn luôn để nên giống như hình ảnh Đấng dựng
nên mình» (Cl 3,10). Như vậy, con người mới chính là con người hoàn
nguyên, nghĩa là trở về với tình trạng tốt đẹp nguyên thủy khi được Thiên Chúa
tạo dựng, trước khi con người phạm tội. Đó là con người phản ánh trung thực bản
chất của Thiên Chúa, là Tình Yêu. Vậy, để có một đời sống mới, một tinh thần
mới, để trở nên con người mới, với một sức mạnh mới, ta cần có một quyết tâm từ
bỏ con người cũ là con người ích kỷ, chỉ quan tâm lo cho bản thân mình, để mặc
lấy con người mới là con người sống vị tha, sống yêu thương, sống vì tha nhân.
Khi ta quyết tâm như thế, với một ý chí cương quyết, lập tức, Thánh Thần Thiên
Chúa, Đấng đã làm cho Đức Giêsu sống lại, sẽ tiếp sức với ta, biến đổi ta nên
con người mới. Điều quan trọng và tối cần thiết là ta phải quyết tâm từ bỏ nếp
sống vị kỷ để sống đời sống vị tha, sống yêu thương. Sau đó, «hãy để Thần
Khí canh tân đổi mới anh em thấu tận trí khôn» (Ep 4,23); «Hãy để cho
Thiên Chúa biến hóa anh em cho tâm trí anh em đổi mới» (Rm 12,2).
Nếu ta tiếp tục quảng đại, Ngài sẽ biến đổi ta một cách toàn diện, từ quan
niệm, cách suy nghĩ, đến cách ăn nói, hành động để trở thành con người mới thực
thụ. Có như thế, việc sống lại của Đức Giêsu mới thật sự ích lợi cho đời sống
Kitô hữu của ta.
CẦu nguyỆn
Lạy Cha,
đã bao năm qua, con mừng Đức Giêsu phục sinh chỉ như kỷ niệm một biến cố hoàn
toàn quá khứ, chẳng ăn nhập gì tới đời sống cụ thể của con. Vì thế, đã bao năm,
con chẳng có gì thay đổi. Nhưng năm nay, con quyết tâm trở nên một con người
mới, một con người sống vị tha, yêu thương mọi người. Xin Thánh Thần của Cha hãy
biến đổi con.
Joan Nguyễn Chính Kết
14-4-2003