CHÚA NHẬT 32 THƯỜNG NIÊN,
năm C
Lc 20, 27-38
CÓ SỐNG LẠI KHÔNG ? HÃY TÌM HIỂU…
Có sống lại không ? chết rồi con
người sẽ đi đâu ? Đây là những vấn nạn cần phải suy nghĩ, tìm hiểu và giải
quyết. Bởi vì, tự bản tính con người là loài hay chết : con người hợp thành bởi
xác và hồn, có hợp thì có tan. Nhưng khi tạo dựng con người nguyên tuyền, Thiên
Chúa ban cho con người đặc ân rất đặc biệt và cao quí: “ Con người không phải
chết”, mà sau cuộc sống trần gian sẽ được Chúa đưa lên trời cả hồn lẫn xác để
hưởng hạnh phúc đời đời cùng Chúa. Tuy nhiên, con người đã phản nghịch lại
Thiên Chúa, do đó, đặc ân không phải chết được Chúa cất đi. Vì tội, nên con
người tất cả đều phải chết. Nên, hữu sinh tất hữu tử !
CUỘC SỐNG HÔM NAY SẼ QUYẾT ĐỊNH CHO CUỘC SỐNG MAI SAU : Đáng lẽ con
người sẽ chẳng bao giờ phải chết, nếu ông bà tổ tiên không bất tuân lệnh truyền
của Chúa. Và Chúa tuyên phạt Adong khi phạm tội:” Vì ngươi theo vợ mà ăn trái
cây Ta đã truyền cho ngươi rằng ngươi không được ăn, thì đất đai hãy là đồ chúc
dữ vì cớ ngươi, có đau lkhổ ngươi mới nhờ được nó mà có ăn mọi ngày đời của
ngươi. Những gai cùng góc sẽ mọc lên cho ngươi, ngươi sẽ ăn cỏ bả ngoài đồng
nội. Ngươi phải đổ mồ hôi đẫm mặt mới có bánh mà ăn, cho đến lúc ngươi trở về
bụi đất.Bởi ngươi là bụi đất, ngươi sẽ trở về bụi đất “ (Stk 3, 17-19 ). Do tội nguyên tổ gây ra, nên
trong con cái loài người không ai tránh khỏi cái chết. Người công giáo tin cái
chết chỉ là ngưỡng cửa đưa vào chốn trường sinh. Con người mỗi người chỉ có một
cuộc sống, cuộc sống đời này sẽ quyết định cho cuộc sống đời sau. Những công
việc từ bi, bác ái, các việc thiện sẽ đảm bảo cho hạnh phúc ngày mai. Sống cái
hiện tại với tất cả con người thật của mình. Sống tử tế, bác ái và làm việc
phúc đức sẽ đảm bảo cho hạnh phúc mai sau. Chết là sự thực hiển nhiên vì có hợp
phải có tan. Có sinh có chết. Đó là định luật tất yếu của con người. Còn đối
với người Kitô hữu, vì có đức tin, nên tin rằng thân xác con người chắc chắn sẽ
sống lại, nhưng sống lại để sống như thiên thần hay sống như loài quỷ dữ thì
lại là một vấn đề. Chắc chắn thân xác con người sẽ sống lại, nhưng sống lại để
được thưởng hay chịu phạt đời đời lại là một vấn đề khác con người cần phải
quan tâm. Căn cứ vào đâu để Thiên Chúa thưởng phạt con người? Hôm nay, đời này
quyết định số phận ngày sau. Do đó, con người phải biết dùng thời giờ, cơ hội,
dịp để làm lành, tránh dữ. Đó cũng là đảm bảo con người được chết lành, là dấu
hiệu báo trước con người sẽ sống lại để hưởng trọn vẹn hạnh phúc trong Nước
Trời.
HÃY TÌM KIẾM NƯỚC TRỜI :Chuyện cô Bé quàng khăn đỏ đã bị mụ phù thủy bỏ thuốc độc, đã nằm yên như chết và cô Bé chỉ tỉnh dậy khi các chú lùn phát hiện ra cô và giúp cô tìm lại sự sống. Cô Bé quàng khăn đỏnằm chết là hình ảnh của người Kitô hữu an nghỉ trong ơn nghĩa Chúa.Sau một giấc ngủ dài, người Kitô hữu được chính Đức Giêsu cầm tay nâng dậy, đưa vào tiệc cưới Nước Trời. Thánh Công Đồng Vaticanô II trong hiến chế: Giáo Hội trong thế giới ngày nay đã viết :” Trước cái chết, óc tưởng tượng của con người đành bất lực, nhưng Giáo Hội được mạc khải của Thiên Chúa dạy bảo, quả quyết rằng con người được dựng nên để đạt tới cứu cánh hạnh phúc sau những khổ cực trần thế này…”.Để giải bầy và tiết lộ bí mật về sự sống lại cho các người Xa đốc vốn không tin có sự sống lại, Chúa Giêsu đã cho hay rằng : Đời sau khác hẳn đời này. Người ta không lấy vợ cũng chẳng lấy chồng vì con người đã trường sinh đâu cần gây nòi giống nữa. Con người lúc đó sống ngang hàng với các thiên thần ( Lc 20, 36 ). Thánh Phaolô đã viết:” Việc kẻ chết sống lại cũng vậy :…gieo xuống thì yếu đuối, mà chỗi dậy thì mạnh mẽ; gieo xuống là thân thể có sinh khí, mà chỗi dậy là thân thể có thần khí “ ( 1 Co 15, 43-44). Con người sẽ không mãi mãi bị giam hãm trong sự chết mà tìm lại được quyền bất tử của mình. Chính vì thế, con người phải sống tốt, phải lắng nghe và thực thi lời Chúa, phải làm lành lánh dữ. Lời Chúa mời gọi con người suy nghĩ về ngày sau cùng của mỗi người. Trước khi lìa đời, con người thường bị vây hãm bởi những lo âu, run sợ trước cái chết, bởi những tiếc nuối thời gian, của cải, vật chất, bởi những đớn đau của bệnh họan, bởi sức tấn công củasự dữ, của ma quỷ vv…Trong những giờ phút ấy, lời Chúa sẽ là sức mạnh cho con người:” Bấy giờ ai ở miền Giuđê hãy trốn lên núi; ai ở trong thành hãy bỏ đi nơi khác; ai ở vùng quê thì chớ vào thành “. Con người rồi cũng phải rời bỏ thân xác, đành rằng thân xác đã cho con người những ngày tháng tốt lành. Con người phải thoát ra khỏi thân xác để đi vào ơn cứu dộ của Thiên Chúa.
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết tìm
kiếm điều vĩnh cửu hơn là những sự tạm bợ mau qua của cuộc đời.
Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi
DCCT