ÔNG PHÚ HỘ KHỜ DẠI

Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi DCCT

CHÚA NHẬT XVIII THƯỜNG NIÊN, năm C

Lc 12,13-21

 

Sống ở trần gian này, ai cũng muốn cho mình có một cuộc đời sang trọng,sung túc.Do đó, nhiều người đã cắm cúi, đã nhắm mắt làm ăn dù cho có bất chính miễn họ có nhiều tiền lắm của.Nghệ thuật làm giầu chỉ nghĩ tới cuộc sống tạm bợ đời này là một điều vô nghĩa bởi vì giầu sang, phú quí mấy rồi con người cũng phải chết. Không ai có thể dùng tiền của để mua thuốc trường sinh cho cuộc sống của mình. Chúa Giêsu khuyên chúng ta rắng :” Hãy dùng tiền của ở trần gian này mà làm giầu trước mặt Thiên Chúa” ( Lc 12, 21 ).

 

Vâng, cuộc sống trần thế chỉ là cuộc đời tạm bợ, mau qua. Cuộc sống này nay còn mai mất. Nên, trước mặt Thiên Chúa con người chỉ là tạo vật, chỉ là con người khó nghèo. Dù rằng con người có giầu có, có nhiều nhà lầu xe hơi, có nhiều kho lẫm, có nhiều két sắt, có nhiều đô la, có nhiều tiền của, có nhiều tài khoản ở ngân hàng, nhưng con người vẫn chỉ là số không. Bởi vì, những của cải vật chất này rồi cũng qua, không ai có thể sống mãi ở trần gian để hưởng thụ của cải vật chất. Con người chỉ thực sự là giầu có khi họ bán hết gia sản, của cải để phân chia cho người nghèo, như chàng thanh niên giầu có mà Đức Giêsu đã gợi ý cho anh trong Tin Mừng, nhưng anh ta không mảy may làm được. Hôm nay, trong đoạn Tin Mừng này, Chúa Giêsu lại phán :” Hãy bán của cải mình đi mà bố thí. Hãy sắm lấy túi tiền chẳng bao giờ cũ rách, một kho tàng chẳng thể hao hụt ở trên trời, nơi trộm cắp không bén mảng, mối mọt cũng không đục phá “ ( Lc 12, 33 ). Thực tế, nhiều người ngày nay vẫn đang muốn hưởng thụ và không muốn chia sẻ như ông phú hộ mà đoạn Tin mừng của thánh Luca 12, 13-21 đề cập tới. Sở dĩ ông phú hộ bị coi là người ngu dại bởi vì ông vấp phải hai lầm lỗi. Lầm lỗi thứ nhất, ông phú hộ không nhìn xa hơn chính mình, không thoát ra khỏi chính mình.Chính vì thế, ông luôn dùng chữ mình, mình sẽ làm thế này, mình sẽ làm thế kia, và rồi mình sẽ bảo linh hồn mình rằng. Ông phú hộ là kẻ ích kỷ, coi mình là cái rốn, là trung tâm của vũ trụ, ông chỉ biết có mình mà không biết đến người khác. Lý do thứ hai ông phú hộ được gọi là ngu dại vì ông chỉ nghĩ tới đời sống tạm bợ, mau qua mà không nghĩ tới số phận, tới đời sống vĩnh cửu mai sau. Ông phú hộ chỉ biết làm giầu nhưng ông không biết của đời và ngay cuộc sống của mình cũng chỉ là tạm bợ, mau qua. Như hoa sớm nở chiều tàn. Như cây phù du, như hoa phù du xem đẹp nhưng thật mau úa, tàn phai. Thực tế, ông phú hộ không hiểu được rằng tất cả những gì ông đang có, ông không có thể đem chúng theo vào cuộc sống vĩnh cửu mai sau được. Ông phú họ tự nhủ :” cứ nghỉ ngơi, cứ ăn uống vui chơi cho đã “ (Lc 12, 19 ). Tự nhủ như thế, ông phú hộ cứ tưởng đời sống trần gian sẽ kéo dài, cái chết không bao giờ tới với ông. Ông đã lầm và không không thể lấy đem theo những của cải ông có vào đời sống vĩnh cửu. Ông đã lấy của người nghèo phần của họ như thánh Tôma Aquinô quả quyết :” Những người giầu đã đánh cắp của người nghèo khi họ tiêu xài phung phí những của cải dư thừa “ hoặc như thánh Basiliô đã nói :” Tấm bánh mà bạn giữ lại là của người đói khổ, chiếc áo mà bạn cất trong vali là của kẻ trần trụi “.

 

Tóm lại, người khôn là người biết xây nhà mình trên đá, người biết tỉnh thức và chờ đợi như năm cô trinh nữ khôn ngoan Tin Mừng đã thuật lại; “ Họ mang đèn mà lại mang dầu đi theo “. Người khôn là người biết chia sẻ, người khôn ngoan không xây nhà trên cát và trên cầu.

 

Marc Sevin viết :” …Thánh sử Luca mời gọi mỗi người chúng ta chiêm ngưỡng Chúa Giêsu để trở nên “ giàu có trong Thiên Chúa”, để không còn sợ hãi nào cho sự sống đời sau. Bởi vì những gì đang làm đầy những kho lẫm của bản thân chúng ta không bảo đảm được gì, mọi sự chỉ là phù vân. Tốt hơn hết là làm cho chúng trở nên trống rỗng. Thật vậy, khi so sánh với kho tàng trên Nước Thiên Chúa, của cải ở đời này chỉ là khổ đau.Các Tông đồ đã được hưởng gia nghiệp thần linh nhờ Chúa Giêsu Phục Sinh…Không chờ đợi gì nữa, họ tập trung của cải lại thành của chung, nhất là cho đi vì Nước Trời mọi điều họ đang có và mọi việc họ đang làm “.

 

Lạy Chúa Giêsu, xin ban thêm lòng tin cho chúng con, để chúng con luôn biết chia sẻ cho những người nghèo, để chúng con hiểu ra rằng của cải trên thế giới không được phân chia đồng đều. Xin cho những người giầu biết phân chia của cải cho những người nghèo.Xin cho những người giầu trên thế giới biết chia sẻ cho các nước nghèo, những người cùng cực, những người đang nằm chờ chết. Amen.

 

 

GỢI Ý ĐỂ CHIA SẺ :

 

1.Tại sao Ông phú hộ lại bị coi là ngu dại ?

2.Của cải trên thế giới có được chia sẻ đồng đều  không ?

3.Người khôn là người thế nào ?

4.Người ngu thì sao ?

5.Chúa đến với chúng ta làm sao ?  

 


Suy Niệm Lời Chúa Năm C