ĐỨC GIÊSU MẠC KHẢI LÒNG THƯƠNG XÓT QUA ƠN BAN BÌNH AN
CHÚA NHẬT II PHỤC SINH – KÍNH LÒNG THƯƠNG XÓT
(Cv 5,12-16; Kh 1,9-13.17-19; Ga 20,19-31)
Jos. Vinc. Ngọc Biển
Trong Đêm Vọng Phục Sinh
vừa qua, Giáo Hội công bố Tình yêu của Thiên Chúa trải dài trên nhân loại và
trong cuộc sống của con người ngang qua các bài đọc trong phần phụng vụ Lời
Chúa.
Hôm nay, Chúa Nhật II
Phục Sinh, Giáo Hội cử hành đại lễ kính Lòng Thương Xót của Thiên Chúa. Qua
thánh lễ này, Mẹ Giáo Hội muốn làm cho bản trường ca tình yêu của Thiên Chúa một
lần nữa rõ nét hơn nơi trái tim và lòng dạ thương xót của chính Chúa Giêsu, Đấng
hiện thân lòng Thương Xót của Thiên Chúa.
1.
Thiên Chúa có tên là
Tình Yêu
Nói đến Thiên Chúa, ấy
là chúng ta nói đến bản chất của Người là “Tình Yêu”. Chính thánh Gioan đã khẳn
định như thế trong thư của ngài: “Thiên Chúa là Tình Yêu”.
Vì yêu, Ngài đã tạo dựng
trời đất muôn vật; đã tuyển chọn Israel làm dân riêng; đã nghe thấy tiếng van
xin thống thiết của dân Người và đã ra tay giải thoát, dẫn đưa họ từ Ai cập trong
thân phận nô lệ trở về Đất Hứa, nơi tràn trề sữa và mật; đồng thời nuôi sống họ
bằng Manna và chim cút; vì yêu, Thiên Chúa đã không chấp nhất những tội vô ơn bạc
nghĩa của dân...
Bởi lẽ, ở đâu tội lỗi
tràn đầy, ở đó ân sủng chứa chan gấp bội, và lòng thương xót của Thiên Chúa luôn
phủ lấp muôn vàn tội lỗi, sẽ tẩy trắng như tuyết, sạch như bông..., nên Thiên
Chúa đã không bỏ rơi kẻ tội lỗi, không oán giận, không trả thù bằng sự giận dữ
hay chừng phạt, nhưng xót xa vì họ lầm đường lạc lối, đau đớn vì họ đang đi đến
hố diệt vong!
Vì thế, nhiều lần nhiều
cách, Người đã gửi các ngôn sứ, thẩm
phán, vua chúa ... để nhắc nhở và mời gọi dân đi trong đường lối thương xót của
Thiên Chúa. Cuối cùng, Thiên Chúa đã trao ban chính Con Một của Người là Đức
Giêsu, Ngài đã đến trần gian trong thân phận của con người, để dạy dỗ, yêu
thương, tha thứ, chữa lành bệnh tật... và
đồng hành với chúng ta trong mọi biến cố của cuộc đời. Đỉnh cao của lòng thương
xót ấy chính là cái chết đau thương trên thập giá vì con người... Và cũng chính
tình yêu, Ngài đã khai mở Giáo Hội ngang qua lưỡi đòng đâm thâm. Chính từ cạnh
sườn, Máu và Nước của lòng dạ xót thương đã chảy ra để lộ hiện dung mạo Lòng
Thương Xót của Thiên Chúa, nhằm khai sinh và nuôi dưỡng Giáo Hội bằng chính nguồn
sung mãn của lòng thương xót...
Không dừng lại ở đó,
lòng thương xót của Thiên Chúa đã làm cho Đức Giêsu sống lại để chứng minh con
đường cứu chuộc của Thiên Chúa nơi lịch sử cứu độ, trong cuộc đời, sứ vụ, sự chết
và sự sống lại của Đức Giêsu được móc nối chặt chẽ trên cùng một con đường tình
yêu, được khởi đi và kết thúc do lòng thương xót của Thiên Chúa.
Nên ngay sau khi sống
lại, Đức Giêsu đã trao chuyển lòng thương xót của Thiên Chúa cho các môn đệ qua
ơn ban bình an. Vì: tình yêu là bản chất của Thiên Chúa; thì lòng thương xót
chính là biểu hiện của tình yêu và nhân loại được mời gọi sáp nhập, dìm mình
vào trong đại dương lòng thương xót ấy ngang qua sự bình an sâu thẳm của tâm hồn.
Tin Mừng hôm nay trình
thuật việc Đức Giêsu hai lần hiện ra với các môn đệ. Cả hai lần, Ngài đều trao
ban bình an cho các ông.
Khi trao ban cho các
ông sự bình an, Đức Giêsu muốn cho các ông bình tâm để nhận ra lòng thương xót
của Thiên Chúa ngang qua lịch sử cứu độ, và nhất là trên chính cuộc đời của từng
người, để các ông đọc lại cuộc đời của mình và dân tộc mình trên nền tảng
thương xót cảu Thiên Chúa để các ông chan chứa niềm tin và hy vọng, ngõ hầu can
đảm làm chứng về lòng thương xót của Thiên Chúa, và nhất là nơi cuộc thương khó
và phục sinh của Thầy Giêsu.
Muốn có được điều đó,
các ông cần đón nhận sự bình an của Đức Giêsu trong tâm tình của những người có
đức tin và lòng mến, chứ không như theo quan niệm thói đời về sự bình an khi phỏng
chiếu nó theo kiểu may rủi...
Thật vậy, sự bình an mà
Đức Giêsu trao tặng, chính là một ơn cao trọng, biểu lộ tình yêu và lòng dạ
thương xót của Thiên Chúa, để nở hoa tình yêu và kết trái tha thứ. Thế nên, bản
chất của nó khác xa một lời chào hay một nghĩa cử xã giao. Điều này chính Đức
Giêsu đã nói: “Thầy ban bình an của Thầy
cho các con. Thầy ban cho các con không như kiểu thế gian ban” (Ga 14,27).
Khi bình an của Đức
Giêsu được trao ban và những ai được đón nhận, thì sự bình an ấy sẽ sinh hoa
trái và làm cho người đón nhận được biến đổi. Điều này ta thấy diễn biến của
tâm trạng Tôma, từ một người cứng lòng tin, đến nỗi ông thách thức luôn cả Đấng
Phục Sinh!!! Tuy nhiên, Đức Giêsu thấu hiểu nỗi yếu đuối của ông, bởi vì qua biến
cố Ngài chịu khổ nạn, tinh thần của Tôma đang hoảng loạn và hoài nghi mọi chuyện,
nên Đức Giêsu một lần nữa đem lòng quý mến ông, thương xót ông, nên đã hiện ra
và đáp ứng nhu cầu hiếu tri của người môn đệ cứng tin. Tôma đứng trước Đấng đầy
lòng thương xót và được nghe thấy Thầy của mình không trách móc, nhưng lại yêu
thương và mời gọi ông, cho ông được đặc ân sỏ ngón tay và lỗ đinh, thọc bàn tay
vào cạnh sườn... Đến lúc này, Tôma đã đụng chạm được vào tận căn của lòng
thương xót nơi Thầy mình, vì thế, ông đã thốt lên: “Lậy Chúa là Thiên Chúa của
con” (Ga 20,28).
Đây là một lời tuyên
xưng đức tin nơi tâm hồn bình an thực sự của Tôma. Cũng chính vì lời tuyên xưng
đầy tin tưởng này mà Đức Giêsu đã trao ban mối phúc lòng thương xót: “Vì con đã
thấy Thầy nên con đã tin; nhưng phúc cho những ai đã không thấy mà đã tin” (Ga
20,29).
Như vậy, hai lần hiện
ra, Đức Giêsu đều muốn các ông rồi mai đây sẽ trở thành chứng nhân của lòng
thương xót, ngang qua cuộc sống và hành động của chính mình, để Thầy và trò cùng
đi chung con đường thương xót, nhằm trải dài ơn cứu chuộc của Thiên Chúa cho
nhân loại.
Thánh Giáo Hoàng Gioan Phaolo
II đã nói: “Trong bất cứ thời kỳ lịch sử nào, và cách riêng trong thời hiện tại
chúng ta đang sống, Giáo Hội phải coi một trong những nhiệm vụ chính yếu của
mình là rao truyền và thể hiện Lòng Chúa Thương Xót đã được mạc khải một cách
tuyệt vời trong Đức Kitô.”
Khám phá ra sứ điệp thương
xót của Đức Giêsu ngang qua lời cầu chúc bình an cho các môn đệ, mỗi người chúng
ta cũng hãy xin ơn bình an đó cho chính mình, và loan truyền sự bình an sâu
thẳm ấy cho anh chị em chúng ta.
Đây là sứ mạng của mỗi chúng
ta! Chúng ta không được dửng dưng với lòng thương xót và cũng không được thờ ơ
khi thấy con người, nhân loại hôm nay vô tâm, quay lưng lại với lòng thương
thương xót của Thiên Chúa. Chính Đức Giêsu đã nói với thánh nữ Faustina: “Ta
khao khát lòng thương xót của Ta được tôn thờ (NK, 998) ; Hãy công bố sự tôn
kính lòng thương xót của Ta cho mọi tạo vật (NK 1572). Người nào tín thác nơi
lòng thương xót của Ta, thì sẽ không bị tàn lụi, vì tất cả những việc của người
đó đều là việc của Ta, và những kẻ thù của họ đều sẽ bị tan tác dưới bệ chân Ta
(NK,723). “Ta đòi hỏi con việc làm cho lòng thương xót phát xuất từ tình yêu đối
với Ta. Con sẽ tỏ bày lòng thương xót với những người chung quanh con, mọi nơi
mọi lúc. Con không được lùi bước hay biện hộ hoặc tự miễn trách nhiệm cho bản
thân việc đó. Ta ban cho con ba cách sử dụng lòng thương xót đối với người thân
cận: Thứ nhất – bằng việc làm; thứ hai – bằng lời nói; thứ ba – bằng lời cầu
nguyện. Trong cả ba cấp đó cần chứa đựng đầy lòng thương xót, và đó là bằng
chứng không thể nghi ngờ được của tình yêu dành cho Ta” (NK, 742).
Lạy Chúa Giêsu, Đấng hiện
thân của lòng thương xót Thiên Chúa, con xin tín thác nơi Ngài. Amen.