Chúa Muốn Cứu Độ Hết Mọi Người
(Lc 13, 22-30)
"Ta đến quy tụ mọi dân tộc và
mọi ngôn ngữ: chúng sẽ đến và nhìn thấy vinh quang của Ta". (Is 66,18). Những lời trên
của tiên tri Isaia, được vang lên trong phụng vụ, làm nổi bật chủ đề về ơn cứu
độ phổ quát. Quả thật, bước vào Chúa nhật thứ XXI thường niên C, Phụng vụ Lời
Chúa mời gọi chúng ta can đảm đi vào cửa hẹp là cửa dẫn tới ơn cứu độ phổ quát
đời đời, đúng như Tin Mừng Luca loan báo: "Và người ta sẽ từ đông chí tây, từ bắc chí nam đến dự tiệc trong
nước Thiên Chúa" ( Lc 13, 30)
Hiến
chế Ánh sáng muôn dân số 1-2 của Công Đồng
Vaticanô II khẳng định: Ánh sáng muôn dân chính là Chúa Kitô, nên Thánh Công
Ðồng đang nhóm họp trong Chúa Thánh Thần hết lòng mong ước soi dẫn mọi người
bằng ánh sáng của Chúa phản chiếu trên dung nhan Giáo Hội, bằng việc rao truyền
Phúc Âm cho mọi tạo vật (x. Mc 16,15). Vì Giáo hội
ở trong Chúa Kitô như bí tích hoặc dấu chỉ và khí cụ của sự kết hợp mật thiết
với Thiên Chúa và của sự hiệp nhất toàn thể nhân loại... Những hoàn cảnh hiện
tại làm cho nhiệm vụ của Giáo Hội thêm khẩn thiết hơn, để ngày nay mọi người
liên hệ chặt chẽ hơn bởi nhiều ràng buộc xã hội, kỹ thuật, văn hóa, cũng được
hiệp nhất trọn vẹn trong Chúa Kitô.
Bởi
ý định khôn ngoan nhân lành, hoàn toàn tự do và mầu nhiệm, Chúa Cha hằng hữu đã
tạo dựng vũ trụ; Ngài đã quyết định nâng loài người lên tham dự đời sống thần
linh, và Ngài đã không từ bỏ con người sa ngã trong Adam, nhưng luôn ban sự trợ
giúp để họ được cứu rỗi, nhờ Chúa Kitô, Ðấng Cứu Thế, "là hình ảnh Thiên Chúa vô
hình, Con đầu lòng của tạo vật" (Col
1,15). Thực vậy, từ muôn thuở tất cả mọi người được tuyển chọn, Chúa Cha "đó được trở nên Trưởng Tử
trong nhiều anh em" (Rm
8,29). Thế nên Chúa Cha muốn qui tụ những ai tin kính Chúa Kitô vào trong Giáo
Hội. Từ nguyên thủy, Giáo Hội được phác thảo bằng hình bóng, được chuẩn bị kỳ
diệu trong lịch sử dân Israel và trong giao ước cũ, được thành lập trong thời
cuối cùng, và được biểu hiện lúc Chúa Thánh Thần ngự xuống, rồi đến ngày tận thế
sẽ kết thúc trong vinh quang. Bấy giờ, như chúng ta đọc thấy nơi thánh Grêrôriô
I, mọi người công chính từ Adam, "từ
Abel công chính đến người được tuyển chọn cuối cùng"
sẽ được tập họp trong Giáo Hội phổ quát bên Chúa Cha. Hiến chế Giáo hội "Lumen Gentium", 1-2
Bài
đọc I, Isaia khuyến khích dân chúng lưu đầy trở về, đây là điều cần thiết. Trên
đường hồi hương, phải nhiệt thành không trễ nải, vì Đền thờ bị phá hủy, vua bị
truất ngôi, đất đai bị người ngoài chiếm đóng. Giữa lúc đó, dân ngoại sống trà
trộn với dân Do thái không đi đày,
và dân Do thai tự hỏi nhau : Thiên Chúa mà cha ông họ ở Giêrusalem tin có còn
không ? Isaia cho biết Thiên Chúa vẫn giữ với lời hứa: "Ta đến quy tụ mọi dân tộc…sẽ dẫn tất cả anh em các ngươi
từ mọi dân tộc đến như của lễ dâng cho Chúa, họ cưỡi ngựa, đi xe, đi võng, cưỡi
la, cưỡi lạc đà, đến núi thánh của Ta là Giêrusalem". (Is
66, 18-21)
Về
phần mình, Thiên Chúa sẽ hoàn tất lời hứa. Trên thực tế, kiểu nói, "sẽ dẫn tất cả anh em các
ngươi từ mọi dân tộc" dân ngoại, nhưng cũng
có thể hiểu theo nghĩa rộng là lời hứa tất cả mọi dân trên toàn cõi địa cầu. Ở
đây, lời hứa : ơn cứu độ phổ quát cho toàn dân. Từ nay, anh em sẽ được hiểu là
dân ở giữa dân ngoại. Quả thật, Thiên Chúa loan báo: "Ta đến quy tụ mọi dân tộc và
mọi ngôn ngữ", và Ngài kết luận: "Trong những dân đó, Ta sẽ
chọn các tư tế, các thầy Lêvi".
Vậy
là Thiên Chúa tự mạc khải mình là Đấng trung thành, giữ trọn điều đã loan báo. "Vì tình thương Chúa dành cho
chúng tôi thực là mãnh liệt, và lòng trung thành của Chúa tồn tại muôn đời"
(Tv 116,2).
Thư
gửi tín hữu Do thái nói với chúng ta rằng "Khi Thiên Chúa yêu ai, thì Ngài sửa dạy người ấy, vì Chúa sửa
dạy ai là kẻ Người yêu mến, và đánh đòn kẻ mà Người chọn làm con. Trong khi
được sửa dạy, anh em hãy bền chí. Thiên Chúa xử sự với anh em như con cái: vì
có người con nào mà cha không sửa phạt" (Dt 12, 5-7.11-13).
Thiên
Chúa không muốn cứu chúng ta mà không cần chúng ta! Và đây chính là lý do Đức
Giêsu mời gọi chúng ta đi vào cửa hẹp. Các bản văn Chúa nhật tuần này gợi lên
câu hỏi về tương quan giữa ta với Thiên Chúa. Nghe lời Đức Giêsu dạy mà thôi
chưa đủ, cần phải sẻ chia cùng tấm bánh là chính Đức Giêsu, để được cứu chuộc.
Chúng ta cam kết với nhau hoán cái, không ngừng đào sâu tương quan của chúng ta
với Thiên Chúa khi đổi mới cách nghĩ của chúng ta và từ bỏ gắn bó với những thứ
không cần thiết ở thế giới chóng qua này. Nói cách khác, chúng ta ngoảnh mặt
trước cái tôi vụ lợi, lôi kéo chúng ta xa rời Thiên Chúa. Chính Ngài là cửa hẹp
(x. Ga 10). Chỉ có nơi Thiên Chúa, chúng ta mới có thể được cứu độ và được phục
sinh, vượt qua cái chết với tất cả những quan niệm hạ giới để bước vào thượng
giới của Thiên Chúa.
Lạy
Chúa là Thiên Chúa trung thành, xin ban ơn sức mạnh cho chúng con, để với ơn
Chúa, chúng con có được Chúa là Đấng mang lại cho chúng con gia nghiệp muôn đời
Chúa hứa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ