Cho Kẻ Rách Rưới Ăn Mặc
Suy Niệm Tin Mừng Chúa nhật XXVI Năm – C
(Lc 16, 19-31)
Sự
phân hóa giàu nghèo trên thế giới nói chung và ở nước ta nó riêng ngày càng
nghiêm trọng và ai cũng nhận ra qua thực tế của cuộc sống hàng ngày. Qua các
phương tiện thông tin đại chúng, những hình ảnh kẻ giầu người nghèo đối chiếu
như giữa đô thị rực rỡ đèn màu về đêm, vẫn chen chúc những căn lều xiêu vẹo
trong con hẻm tối tăm, hay trong khi có các đại gia chi tiêu hàng chục triệu đồng
cho một buổi tiệc tiếp đãi các bạn bè thì vẫn có những gia đình không đủ ngày
hai bữa cơm.
Câu
chuyện Chúa Giêsu kể ngày xưa, hôm nay vẫn còn mang tính thời sự. Người đặt
chúng ta đối diện với tình trạng bất công xã hội phát sinh từ sự chênh lệch giữa
kẻ giàu, người nghèo. Phải chăng cái hố sâu giàu nghèo chưa khiến chúng ta đau
lòng hay sao mà phải làm đậm nét thêm phần bi thảm? Câu chuyện về anh chàng
Lagiarô nghèo làm chúng ta giày vò và thấy cần phải điều tiết công bằng xã hội,
một bên là : “Những con chó đến liếm ghẻ
chốc của người ấy”. Bên kia là người : “Vận toàn gấp vóc lụa là, ngày ngày yếu tiệc linh đình”. Rõ ràng là
phân hóa: người giàu có quần áo sang trọng mặc, trong khi người nghèo được bao
phủ với những vết loét ghé chốc (x. Lc 16,19-21).
Tình
thế cân bằng đã đến khi : cả hai cùng chết. Nhưng, chính lúc đó, sự khác
biệt càng gia tăng : vì người thì được đưa vào lòng Abraham, kẻ thì được
đem chôn. Nếu ai chưa bao giờ nghe đọc
câu chuyện của Chúa Giêsu, hẳn người ta sẽ phỏng đoán, người giành được phần
thưởng hẳn phải là người giàu, và người bị bỏ rơi nơi phần mộ, đương nhiên là
người nghèo rồi. Thật lôgích.
Nhưng
lời miệng Abraham, người cha trong đức tin, đã tiết lộ cho chúng ta thấy bản án
cuối cùng thật rõ nét : “Abraham nói
lại: Hỡi con, suốt đời con, con được toàn sự lành, còn Lagiarô gặp toàn sự khốn
khổ” (Lc 16,25). Sự công chính của Thiên Chúa đã thay đổi tình thế. Thiên
Chúa không thể để người nghèo cứ khổ đau, túng cực và nghèo hèn mãi.
Thật
không có câu chuyện nào thê thảm hơn người nhà giàu, ông chỉ mong muốn được giải
thoát khỏi sự khổ đau đời đời, sau khi đã sống một cuộc đời giàu sang, gấm vóc
lụa là, ngày ngày yến tiệc, nhưng lại chẳng biết xót thương người ngay trước cửa
nhà đói khổ, phơi trần những vết thương. Đây là thái độ vô cảm. Vô cảm đến độ
có mắt mà không thấy, sống mà không biết rung động tâm can, để rồi dù thật hối
hận ở đời sau, nhưng đã muộn. Phải chăng ông ta đã tự chọn cho mình số phận như
thế?
Bài học của người giầu có trên là một bài học đắt giá cho
mỗi người chúng ta, những người có niềm tin vào Chúa đang sống Năm Thánh Lòng
Thương Xót này. Lời Đức Thánh Cha Phanxicô vẫn còn vang lên như tiếng chuông
báo động.
Cởi mở tâm hồn đối
với những người đang sống trong tình trạng bấp bênh, đau khổ; những anh chị em
bị tước đoạt phẩm giá. Hãy phá vỡ hàng rào của sự dửng dưng lãnh đạm là thái độ
đang lan tràn, che đậy sự giả hình và ích kỷ.
Vui mừng thực
thi những công việc bác ái về thể lý và tinh thần, “để thức tỉnh lương tâm ngái ngủ của chúng ta trước thảm trạng nghèo
đói” và đừng quên rằng “vào cuối đời, chúng ta sẽ bị phán xét về đức bác ái” (lời
Thánh Gioan Thánh Giá).
Đức Thánh Cha
khuyên chúng ta thực hành Mười Bốn Mối Thương Xót, trong đó Tin Mừng hôm nay đề
cập đến : Thứ Ba cho kẻ rách rưới ăn mặc.
Chúa Giêsu hiện
diện trước cửa nhà giầu nơi Lagiarô nghèo khó, rách rưới, đang cần đến miếng
cơm của thương xót, chiếc áo của lòng từ bi, để
che phủ những vết ghẻ chốc, để vực dậy và gìn giữ phẩm giá cao quý của con người.
Phẩm giá này không bao giờ mất đi, dù con người có ghẻ chốc đi chăng nữa.
Trải qua lịch sử với thời gian, câu chuyện của Chúa
Giêsu đã đánh động hàng triệu con tim những người giàu và đã có biết bao người
hoán cải; Nhưng đâu là sứ điệp chúng ta cần ngày hôm nay, trong một xã hội phát
triển, đô thị hóa nông thôn, toàn cầu hóa khu vực? Chúng ta giải thích thế nào
về tình trạng bất công xã hội, chênh lệch giầu nghèo ngày càng gia tăng mà
chúng ta đang là tác nhân, ít hay nhiều, hoặc là đồng lõa ?
Tất
cả những ai nghe sứ điệp của Chúa Giêsu đều nghĩ rằng mình có thể vẫn ở trong
lòng Abraham, nhưng, trong thế giới ngày nay, có biết bao nhiêu người không
đành lòng sau khi chết được chôn cất, mà không nhận được sự an ủi của Chúa Cha
trời? Sự giàu có đích thực sẽ đến, chính là ngày được nhìn thấy Thiên Chúa, và
điều chúng ta thiếu chỉ là điều thánh Augustinô khẳng định: “Theo con người và
ta sẽ đến với Chúa”. Ước gì Lagiarô giúp
con người thời nay tìm thấy Chúa.
Lạy
Chúa xin mở mắt con, để con luôn nhân từ, và nhìn thấy anh chị em bên cạnh con,
trong lúc họ rơi vào tình trạng đói khát, rách rưới, bệnh tật mà ra tay giúp đỡ.
Xin
đánh động trái tim con, để con cảm nhận được những khổ đau của anh chị em bên cạnh,
và không từ chối giúp đỡ họ. Lạy Chúa, xin cho lòng thương xót của Chúa luôn hiện
diện trong con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ