SUY NIỆM CHÚA NHẬT 5 TN, C

Thường Niên 4-2-2001

Lời Chúa Chúa Nhật hôm nay muốn nói riêng với chúng ta, những người cộng tác vào việc Loan Báo và Làm Chứng Tá cho Tin Mừng.

Chúng ta có thể lắng nghe được một âm vang thâm tình Chúa dành riêng cho chúng ta. Thực vậy, với Isaia, với Phaolô, hay với các môn đệ dường như Chúa đã mở rộng trái tim Người khi nhìn thấy trước những khó khăn muôn hình vạn trạng của họ, và với sự tín nhiệm không giới hạn, Người đã trao cho họ công việc lớn lao của Người. Và lấy chính Người làm bảo chứng cho mọi thành qủa. Không còn sự tín nhiệm nào lớn lao hơn, và do đó không còn tình yêu nào mạnh mẽ hơn.

Nếu như chúng ta đều có thể thốt lên lời của Phêrô đứng trước mọi trách vụ và mỗi công việc "Nhưng vì Lời Thầy, con xin thả lưới", thì thành qủa tất nhiên sẽ vượt qúa mọi mong đợi. Đáng tiếc là, chúng ta trong chỗ đứng của mình đã không cảm nghiệm được sự tín nhiệm không bao giờ hối tiếc của Chúa.

Cũng có thể chúng ta nắm bắt được sự tín nhiệm yêu thương ấy, nhưng còn một điều quan trọng không kém, cũng xuất phát từ trái tim rộng mở của Chúa : Đích thân Người hoàn tất công trình của Người, thậm chí, như Isaia, chúng ta vốn chỉ là những môi miệng dơ bẩn, những lòng trí hoang đàng... nhưng chính Chúa đã lấy than hồng tẩy rửa, để chúng ta có thể cộng tác vào công việc của Chúa. Và như thánh Phaolô nói, không phải là than hồng từ một lò lửa bừng cháy nào, mà là chính ngọn lửa Thánh Thần trong cuộc tử nạn và Phục Sinh của Đức Giêsu Kitô, đã thánh hiến và sai chúng ta vào thế giới. Vấn đề là chúng ta có chấp nhận cuộc thanh tẩy ? Thánh Phêrô dường như đã có một thái độ khác thường khi qùy sụp dưới chân Chúa để thú nhận "vì tôi là người tội lỗi". Tất cả cái kinh nghiệm và khả năng của con người chỉ là thế ! Sự thành đạt trong sứ mạng không có chút nào phát xuất từ phía con người. Và như thánh Phaolô nói "Tôi có là gì cũng là nhờ ơn Thiên Chúa, và ơn Người đã ban cho tôi thì không vô hiệu".

Vượt qúa những cảm nghiệm của Phêrô, của Phaolô, Chúa Giêsu bày tỏ một tình yêu lạ lùng đối với chúng ta khi nói với Phêrô "Đừng sợ, từ nay con sẽ là kẻ chinh phục người ta", Phêrô sẽ trở thành con người khác, con người của công việc Thiên Chúa, chúng ta cũng là thế. Chính Chúa biến đổi chúng ta trong công việc của Người. Về điều này, chúng ta có thể cảm nghiệm được khi chúng ta tín thác và dấn thân cho công cuộc của Chúa.

Có một điều cũng cần chia sẻ là, bên cạnh giòng thác ân sủng và sự trung tín của Chúa để biến đổi con người chúng ta, thì cũng còn đó, như là một "cái gai, cái dằm" thật nhức nhối : chúng ta luôn để sự nghi ngờ tình yêu của Chúa len lỏi vào công việc chúng ta đang làm, và dường như muốn ngả theo cảm tình của nhân loại hơn. Cũng còn đó sự tự tin vào trí tuệ, tài năng của bản thân và quên đi tội lỗi đeo bám mình trong mọi cảnh vực. Và nhất là cái quán tính trì trệ không để mình được biến đổi theo ân sủng. Chính những điều ấy làm cho Tin Mừng thay vì được loan báo và làm chứng, lại trở thành xa lạ với cuộc sống con người. "Lạy Chúa, xin Thương Xót chúng con".

Lm. Giuse Nguyễn Hữu Duyên


Trở Về Mục Lục | Về Trang Nhà