LỄ LÁ, năm A

Mt 27, 11-54

 

ĐÓNG ĐINH CHÚA

 

Tuần thánh bắt đầu bằng Chúa nhật Lễ Lá, cuộc rước Chúa Giêsu đi vào thành Thánh Giêrusalem với lời tung hô của trẻ em và người lớn Do Thái cho thấy một cuộc vinh quang thường tình dưới con mắt trần gian. Cuộc vinh quang này, quả dạy mọi người bày học bất hủ ở đời này : vinh quang chỉ tạm bợ, chỉ chóng qua và điều còn lại là sự ê chề của kiếp sống. Chúa nhật Lễ Lá dạy chúng ta :” Đức Kitô đã sống giây phút vinh quang trần gian mau qua, nhưng cái cốt lõi của Ngài không giống bất cứ một Vị Vua Chúa trần gian nào, Ngài đi vào Giêrusalem trong tiếng tung hô : Hoan hô Con Vua Đavít nhưng để chấp nhận sự tự nguyện chết cứu độ trần gian theo ý Thiên Chúa Cha. Đây là vinh quang của Ngài, vinh quang chỉ có được nơi Thập Giá bởi “ Không có tình yêu nào cao vời cho bằng tình yêu của người chết vì người mình yêu “ ( Ga 15, 13 ).

 

Tôi vẫn còn nhớ như in trong đầu, ngày tôi đến phục vụ các anh chị em Dân tộc Kơho. Việc đến phục vụ họ chẳng có gì là ghê gớm và đó cũng chỉ là chuyện thường tình của một người được bề trên sai đi phuc vụ. Nhưng điều đáng nói là tôi và một Cha bạn được sai đi phục vụ khi mới lãnh nhận sứ vụ Linh mục được gần một tháng. Sứ vụ linh mục, chúng tôi lãnh nhận cũng là một sự tự nguyện và nói cách linh thiêng hơn là được Thiên Chúa tuyển chọn. Nhưng đến một vùng xa xôi trong hoàn cảnh tất cả đều mới, giữa một hoàn cảnh mới là một điều rất đáng ghi nhớ của tôi. Đến giữa người Dân tộc, sống giữa họ và phục vụ họ là một ơn huệ và một điều hết sức linh thánh giữa lúc tuổi đời của chúng tôi còn quá trẻ 28, 29 tuổi để lãnh đạo một giáo xứ, một vùng truyền giáo. Có thể nói một cách dân dã, chúng tôi đi tới vùng truyền giáo trong vinh quang của tuổi trẻ như Chúa Giêsu đi vào Giêrusalem trong tiếng tung hô của trẻ em Do Thái tay cầm lá cọ, lá vạn tuế và cưỡi trên mình lừa. Chúa đi vào Giêrusalem vinh quang tạm bợ để lãnh nhận cái chết cứu độ nhân loại. Anh em chúng tôi đến với người Dân tộc không phải trong vinh quang của tuổi trẻ để rồi được chết như Chúa, nhưng là để sống, phục vụ anh chị em mình, giúp anh chị em mình và mình sống đỡ bất xứng hơn để không đang tâm đóng đinh Chúa vào Thập Giá. Thật vậy, bài Tin Mừng Lễ Lá hôm nay trình bầy rất nhiều nhân vật và cho thấy cả đoàn lũ đám đông dân chúng. Thực tình mà nói, tất cả dù trẻ nhỏ, dù người lớn, dù là các vị lãnh đạo tôn giáo và thế quyền lúc đó, ai cũng một cách nào đó không ít thì nhiều đã tiếp tay đóng đinh Chúa vào Thập Giá. Những nhân vật chúng ta đọc thấy trong Tin Mừng ngày hôm nay như Giuđa, như Phêrô, như các tông đồ, hay như Philatô, các vị lãnh đạo Do Thái, Roma, các quân lính hay dân chúng lúc đó quả một cách nào đó diễn tả hình ảnh của mỗi người chúng ta.

 

Chúng ta có thể là một Giuđa đã đang tâm bán Chúa do thái độ vô tâm của chúng ta khi chúng ta theo Chúa nhưng lại không biết lắng nghe và thực thi lời Chúa mà lại sống hoàn toàn thờ ơ, lãnh đạm hơn một kẻ vô tín.

Chúng ta có thể là một Phêrô dù cương quyết theo Chúa, làm con cái Chúa qua Bí tích rửa tội và đã sống lâu trong Hội Thánh nhưng đức tin thì không sâu xa nên khi gặp khó khăn thử thách dễ chùn bước, tỏ ra như người không biết Chúa.

Chúng ta cũng có thể như Philatô biết Chúa là Đấng vô tội nhưng lại không dám bảo vệ Chúa, không dám tuyên xưng mình là người có đạo, khi gặp sóng gió dễ phủi tay để không phải chịu liên lụy vì mình là nguồi theo Chúa.

Chúng ta cũng có thể là những người lính chỉ biết làm theo người trên mà không dám bênh vực sự thật dẫu biết đó là sự thật vì con người quá hèn nhát, yếu đuối.

Chúng ta cũng có thể là người của đám đông, a dua, bị kích động, dẫu biết hùa theo là không đúng nhưng vẫn cứ nhẹ dạ hùa theo.

 

Đọc bài Tin Mừng tường thuật về sự thương khó của Chúa Giêsu với một bản án bất công và vô lý. Chúng ta cảm thấy thật xót xa, ê chề, chua cay và mệt mỏi. Chúng ta có lúc đã đấm ngực khóc lóc van xin vì một cách nào đó chính chúng ta cũng đã góp phần vào việc đóng đinh Chúa Giêsu.

 

Chúng ta xin cho mọi Kitô hữu luôn có một tình thương quả cảm, trung tín của thánh Gioan, luôn đi theo Chúa và ngay khi Chúa bị treo trên Thập Giá, Ngài đã không sợ sệt, không hoang mang, Ngài đã đứng dưới chân Thập Giá để biểu lộ lòng trung tín với Thầy và nói lên tình thương không gì cản ngăn đối với Thầy.

 

Chúng ta cũng xin cho mọi Kitô hữu luôn có tấm lòng bao la dạt dào như Mẹ Maria, đứng dưới chân Thập Giá, cùng Con Mẹ là Đức Kitô  đồng công chịu đau khổ để góp phần cứu chuộc nhân loại với Ngài.

 

Thiên Chúa là Tình Yêu. Chúa Giêsu đã chết vì yêu :” Khi Ta bị treo lên cao, Ta sẽ kéo mọi người lên cùng Ta “ “ Ơn cứu độ chứa chan nơi Người “.

 

Lạy Chúa Giêsu, xin tha thứ tội lỗi cho chúng con vì chúng con đã nhiều lần xúc phạm và làm tổn thương Chúa. Amen.

 

Linh mục Giuse Nguyễn Hưng Lợi  DCCT