Chúa Nhật XXXII Thường Niên A
Chàng Rể Đến Trễ
Mt 25:1-13: 1 "Bấy giờ về Nước Trời, thì cũng in
như mười trinh nữ, ai nấy cầm đèn của mình đón lang quân. 2 Năm cô trong bọn
thì khờ, năm khác lại khôn: 3 Vì bọn khờ cầm đèn mà lại không lấy dầu đem theo
mình; 4 còn những người khôn thì đã lấy dầu trong chóe, them theo với đèn.
5 "Nhưng lang quân đến trễ, làm các cô thiếp đi mà ngủ
cả. 6 Nửa đêm, có tiếng kêu lên: "Kìa, vị lang quân! Ra mà đón!" 7
Bấy giờ các trinh nữ hết thảy chỗi dậy và soạn sửa lại đèn đóm của họ. 8 Các cô
khờ mới nói với các cô khôn: "Xin cho chúng tôi chút dầu của các chị, vì
đèn chúng em tắt rụi!" 9 Các cô khôn đáp lại rằng: "E không đủ cho
chúng em và các chị; chi bằng các chị hãy ra hàng buôn mà mua lấy". 10 Họ
đổ ra mua, thì vị lang quân đã đến. Những kẻ sẵn sàng, thì theo vị lang quân
vào tiệc, và cửa đóng lại. 11 Sau cùng, các trinh nữ kia cũng đến mà rằng:
"Lạy Ngài, lạy Ngài, xin mở cho chúng tôi với". 12 Ðáp lại, Ngài nói:
"Quả thật, Ta bảo các ngươi, Ta không biết các ngươi!". 13 Vậy các
ngươi hãy tỉnh thức, vì các ngươi không biết ngày nào, giờ nào".
Ngữ cảnh của đoạn
25:1-13 là Chúa Giêsu kêu gọi hãy luôn luôn tỉnh thức vì không ai biết ngày
Người đến (24:36-25:46). Ý tưởng nầy được lập lại nhiều lần dưới nhiều dạng
khác nhau (24:36.42.50; 25:13). Liên kết với hai dụ ngôn đi trước, đoạn 25:1-13
có chung một số từ ngữ như phronimos,
“khôn ngoan” (24:45; 25:2), kurios,
“Chúa”, “chủ” (24:42.45-50; 25:11), chronizō,
“đến trễ” (24:48; 25:5), hetoimos,
“sẵn sàng” (24:44; 25:10). Chủ đề của đoạn nầy tiếp tục là sự sẵn sàng để chờ
đón Chúa đến.
Về bố cục có thể phân
chia như sau: 1/ Dẫn nhập. Các trinh nữ và chàng rể (25:1-5); 2/ Hành động của
các trinh nữ (25:6-9); 3/ Số phận khác nhau của các trinh nữ và kết luận
(25:10-13). Cách phân chia nầy dựa trên sự xuất hiện và phân bố của động từ exerchomai (c. 1.6), aperchomai và eiserchomai (c. 10). Tất cả đều diễn tả hành động “đi” của các
trinh nữ. Hai lần đầu (c. 1 và 6) họ cùng chung một hướng là đi đón chàng rể. Lần
cuối cùng (c. 10) họ đã chia tay và đi hai hướng khác nhau. Năm cô khờ dại ra đi để mua dầu và sẽ đứng ngoài cửa,
còn năm cô khôn ngoan đi vào phòng
tiệc cưới với chàng rể.
Dẫn nhập. Các trinh nữ và hàng rể (cc. 1-5)
Matthêô lấy dụ ngôn sắp
được kể để so sánh với Nước Trời. Đặc biệt ở đây Matthêô dùng động từ homoioō ở thì tương lai thụ động (x.
18:23; 22:2), “Nước Trời sẽ được ví
như…”. Nước Trời không được so sánh như mười cô trinh nữ, nhưng như những gì sẽ
xảy ra cho các cô ấy vào kết thúc dụ ngôn. Nước Trời sẽ đến một thời điểm quyết
định: những ai sẵn sàng thì được vào, những ai không sẵn sàng thì phải đứng bên
ngoài cửa.
Theo phong tục, vào
ngày cưới chàng rể đi về nhà cha mẹ cô dâu để rước nàng. Rồi các trinh nữ rước
đôi tân hôn về tận nhà chàng rể và ở đó họ tổ chức lễ cưới và tiệc cưới. Các
trinh nữ phải mang theo đèn và dầu khi phải rước vào ban đêm. Mục đích của việc
mang đèn theo là “đi ra đón chàng rể”. Ngoài bản văn nầy, nymphios, “chàng rể”, chỉ xuất hiện thêm một lần khác ở 9:15, và ám
chỉ Chúa Giêsu.
Mười cô trinh nữ được
chia làm hai nhóm: năm cô khờ dại tương phản với năm cô khôn ngoan (c. 3). Cặp
“khờ dại” (7:26) và “khôn ngoan” (7:24) gặp lần đầu tiên ở dụ ngôn xây nhà. Và
gần hơn Matthêô nói đến người đầy tớ khôn ngoan (24:45). “Khờ dại” hay “khôn ngoan”,
không quy chiếu về các khả năng trí tuệ, nhưng hệ tại sự thận trọng và quyết
định. Sự khôn ngoan hay khờ dại của các cô trinh nữ như là một tình trạng; động
từ “là” ở thì quá khứ chưa hoàn thành (imperfect). Câu chuyện trong dụ ngôn nầy
là một thí dụ điển hình: các cô khờ dại “không mang theo dầu”, trong khi các cô
khôn ngoan “mang theo dầu” (c. 4).
Chàng rể đến chậm, trái với sự mong đợi của các trinh nữ; “de”, “nhưng” mang tính cách trái ngược
(adversative). Không một lý do nào đưa ra giải thích sự chậm trễ nầy. Sự chậm
trễ của chủ/Chúa cũng được nói đến trong dụ ngôn trước (24:48). Trong khi chàng
rể chưa đến, các cô trinh nữ đều rơi vào tình trạng như nhau là buồn ngủ và ngủ
thiếp đi. Không giống với dụ ngôn trước, người đầy tớ khôn ngoan là người phải
thức tỉnh chờ đợi cho đến khi chủ về và mở cửa cho chủ. Vậy sự khác biệt giữa
các cô trinh nữ là mang theo dầu cho đèn của mình hay không.
Hành động khác biệt của các trinh nữ (25:6-9)
Phần thứ hai mở đầu bằng tiếng kêu báo chàng rể đến lúc nửa đêm (c.
6). Đến “nửa đêm” là đến bất ngờ lúc mà các trinh nữ đều ngủ say. Điều nầy liên
hệ đến câu kết là không ai biết “ngày và giờ” của Chúa đến (c. 13; x.
24:48.50.51). Bởi việc đến bất ngờ nầy mà sự khôn ngoan và khờ dại của các
trinh nữ sẽ được tỏ lộ.
Lần cuối cùng nhắc đến hành động chung của họ là tất cả các trinh
nữ đều “chỗi dậy và sửa soạn đèn của họ” (c. 7). Hai câu kế tiếp 8 và 9 là cuộc
đối thoại giữa hai nhóm, và nội dung liên quan đến đèn và dầu của họ. Lúc nầy
các động từ chuyển sang thì hiện tại diễn tả hành động đang diễn ra. Đèn của
các trinh nữ khờ dại đang bị tắt, và họ xin các trinh nữ khôn ngoan dầu bằng
một mệnh lệnh “Hãy cho chúng tôi dầu” (c. 8). Đáp lại các trinh nữ khôn ngoan
dùng hai mệnh lệnh: “hãy ra đi” và “hãy mua” (c. 9). Bên sau hình ảnh đèn ngún
tắt của các trinh nữ khờ dại là sách Châm ngôn 13:9; Gióp 18:5.
Số phận khác nhau của các trinh nữ và kết luận (25:10-13)
Sang phân đoạn cuối nầy
các trinh nữ không còn đi chung một hướng và làm chung một hành động nữa; họ đã
cùng đi ra, exerchomai, đón chàng rể
(c. 1.6). Trong câu 10, động từ “đi” được dùng đến 3 lần để diễn tả những gì
xảy ra cho các trinh nữ. Khi các trinh nữ khờ dại ra đi, aperchomai, chàng
rể đến, erchomai, và các trinh nữ khôn ngoan đi vào, eiserchomai, dự
tiệc cưới với chàng rể. Lúc nầy các trinh nữ khôn ngoan được gọi là những người
đã chuẩn bị/sẵn sàng, hetoimos. Từ
nầy được dùng trong dụ ngôn trước khi trong lời kêu gọi phải sẵn sàng vì không
biết giờ nào Con Người sẽ đến (24:44). Vậy “khôn ngoan” có thể hiểu là “sẵn
sàng/đã chuẩn bị” cho ngày giờ Chúa đến. Các trinh nữ khôn ngoan đã chuẩn bị
cho việc chàng rể đến trễ. Hình ảnh “cửa đóng lại” nhấn mạnh sự kiện là người
đứng ngoài không thể vào được hơn là những người đã vào dự tiệc cưới bên trong.
Câu 11 và 12 là cuộc
đối thoại giữa chàng rể bên trong cửa và các trinh nữ khờ dại đứng bên ngoài.
Một mẫu tương tự như thế tìm thấy trong Lc 13:25. Sự tương phản giữa các trinh
nữ ở đây vẫn còn: trong khi cửa đóng lại với các trinh nữ khôn ngoan ở bên
trong, còn các trinh nữ đứng bên ngoài thì xin mở cửa, “Hãy mở cửa cho chúng
tôi!”. Họ đã bị từ chối. Chàng rể bây giờ được gọi là “Chúa”. Tiếng kêu của các
trinh nữ khờ dại Kurie, kurie, “Lạy Chúa, lạy Chúa” lúc nầy là áp dụng cụ thể
cho lời Chúa Giêsu đã nói trước về những người không thực hành ý muốn của Chúa
(7:20-23). Những ai không thực hành ý Thiên Chúa thì không được Thiên Chúa nhận
biết. Cũng thế, các trinh nữ khờ dại bị chàng rể tuyên bố là không biết họ, vì họ
đã không quan tâm chuẩn bị cho mình để có thể đón rước chàng rể bất cứ tình
huống nào.
Dụ ngôn kết thúc bằng
một huấn dụ “Vậy hãy tỉnh thức…” (c. 13). Liên từ oun, “vậy”, chỉ huấn dụ nầy rút ra từ dụ ngôn trên. Động từ grēgoreō, “tỉnh thức”, Matthêô chỉ dùng
trong các dụ ngôn nói về việc Chúa đến vào ngày giờ không ai biết (24:42.43;
25:13) và trong đoạn Chúa Giêsu và các môn đệ trong vườn Cây Dầu (26:38.40.41).
Trong cả hai trường hợp, “tỉnh thức” có nghĩa là “sẵn sàng”, như chủ nhà phải chuẩn
bị nếu như biết kẻ trộm sẽ đào ngạch vào nhà, hay như các tông đồ phải sẵn sàng
để trợ lực Chúa Giêsu khi Người đang “buồn sầu cho đến chết” (26:38), và để
chống lại cám dỗ mà các ông rất dễ sa vào là bỏ rơi Chúa (c. 26:41). Vậy “tỉnh
thức” có nghĩa là chuẩn bị sẵn sàng những gì cần thiết cho chính mình để có thể
vào dự tiệc Nước Trời khi Chúa đến.
Khi viết dụ ngôn về các
cô trinh nữ, Matthêô nhắm đến những người Kitô hữu. Họ như các trinh nữ đang
cầm đèn đi đón Chúa Kitô. Họ có thể là những người khờ dại và khôn ngoan. Việc
vào Nước Thiên Chúa còn tùy vào mỗi người. Khởi đầu ai cũng giống nhau, nhưng
kết thúc có thể hoàn toàn khác. Sự khôn ngoan đích thực là chuẩn bị cho mình
những điều Thiên Chúa mong muốn để có thể đón tiếp Người.
Mặc dù Chúa Giêsu vẫn
mời gọi kiên trì trong việc cầu nguyện và gõ cửa, “ai gõ cửa sẽ được mở cho”
(7:7), cửa sẽ không mở ra cho những ai đã không sẵn sàng.
Lm. Luigi Gonzaga Đặng Quang Tiến