CHÚA NHẬT 3 THƯỜNG NIÊN A
Is 8,23b-9,3; 1 Cr 1,10-13.17; Mt 4,12-23
TÍCH CỰC GIÃI ÁNH SÁNG TIN
YÊU CHO THA NHÂN
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Mt 4,12-23
(12) Khi Đức Giê-su nghe tin
ông Gio-an đã bị nộp, Người lánh qua miền Ga-li-lê. (13) Rồi Người bỏ
Na-da-rét, đến ở Ca-phác-na-um, một thành ven biển hồ Ga-li-lê, thuộc
địa hạt Dơ-vu-lun và Náp-ta-li. (14) Để ứng nghiệm lời Ngôn sứ I-sai-a
nói: (15) “Này đất Dơ-vu-lun, và đất Náp-ta-li, hỡi con đường ven
biển, và vùng tả ngạn sông Gio-đan. Hỡi Ga-li-lê miền đất của dân
ngoại ! (15) Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm, đã thấy một ánh
sáng huy hoàng. Những kẻ đang ngồi trong vùng bóng tối của tử thần,
nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi !” (17) Từ lúc đó, Đức Giê-su
bắt đầu rao giảng và nói rằng: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời
đã đến gần”. (18) Người đang đi dọc theo biển hồ Ga-li-lê, thì thấy
hai anh em kia, là ông Si-mon cũng gọi là Phê-rô, và người anh là ông
An-rê, đang quăng chài xuống biển, vì các ông làm nghề đánh cá. (19)
Người bảo các ông: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành
những kẻ lưới người như lưới cá”. (20) Lập tức hai ông bỏ chài lưới
mà đi theo Người. (21) Đi một quãng nữa, Người thấy hai anh em khác con
ông Dê-bê-đê, là ông Gia-cô-bê và người em là ông Gio-an. Hai ông này đang
cùng với cha là ông Dê-bê-đê vá lưới ở trong thuyền. Người gọi các
ông. (22) Lập tức, các ông bỏ thuyền, bỏ cha lại mà theo Người. (23) Thế
rồi Đức Giê-su đi khắp miền Ga-li-lê, giảng dạy trong các hội đường
của họ, rao giảng Tin Mừng Nước Trời, và chữa hết các bệnh hoạn
tật nguyền của dân.
2. Ý CHÍNH:
Nghe tin Gio-an Tẩy Giả bị nộp, Đức Giê-su từ Giê-ru-sa-lem
lui về Ga-li-lê để tránh bị theo dõi, và hoạt động trong môi trường có
nhiều dân ngoại như Ngôn sứ I-sai-a đã tiên báo. Ngươi chọn thành
Ca-phác-na-um làm trung tâm truyền giáo và từ đây Người đi các nơi rao
gảng Tin Mừng Nước Trời. Nội dung các bài giảng được tóm lại như sau:
“Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã gần đến”. Đức Giê-su cũng chọn
4 môn đệ đầu tiên gồm 2 đôi anh em. Một là Si-mon Phê-rô và An-rê đang
thả lưới trên biển hồ. Hai là Gia-cô-bê và Gio-an đang vá lưới trong
thuyền cùng với cha và các người làm công. Vừa nghe Đức Giê-su kêu
gọi, các ông đã lập tức bỏ nghề lưới cá và từ giã người thân để cộng tác
trong sứ vụ loan báo Tin Mừng Nước Trời.
3. CHÚ THÍCH:
- C 12-13: + Nghe tin ông Gio-an đã bị nộp: Thánh Mát-thêu dùng từ “bị nộp” thay vì “bị bắt” khi nói
về Gio-an, giống như khi nói về Đức Giê-su (x. Mt 10,4; 17,22; 26,2). Qua
đó cho thấy số phận của Gio-an giống như Đức Giê-su. Dùng từ “bị
nộp” ở thể thụ động là có ý nói biến cố xảy ra là do ý của Thiên
Chúa. Đức Giê-su bắt đầu rao giảng khi Gio-an chấm dứt sứ mạng tiền hô
dọn đường. + Người lánh qua miền Ga-li-lê: Khác với Gio-an Tẩy Giả,
Đức Giê-su lui về Ga-li-lê là vùng đất có nhiều dân ngoại sinh sống,
để khởi sự rao giảng Tin Mừng. Cũng tại Ga-li-lê, Người sẽ quy tụ
các môn đệ lần cuối cùng để sai đi khắp thế gian, tiếp tục sứ mạng
mà Người khởi sự hôm nay. + Người bỏ Na-da-rét đến ở
Ca-phác-na-um: Đức Giê-su đã không chọn quê hương Na-da-rét, nhưng
chọn Ca-phác-na-um để bắt đầu sứ mạng rao giảng. + Một thành ven biển hồ Ga-li-lê: Thành Ca-phác-na-um nằm
trong vùng đất định cư của hai chi tộc Dơ-vu-lun và Náp-ta-li (x. Gs
19,10.32-39).
- C 14-16: + Để ứng nghiệm lời Ngôn sứ I-sai-a nói: I-sai-a tiên báo vùng Ga-li-lê thuộc hai chi tộc Dơ-vu-lun và
Náp-ta-li, không những được thoát ách thống trị của quân Át-sy-ri về
chính trị quân sự, mà còn được giải phóng khỏi cảnh “tối tăm sầu
khổ” do bị dân ngoại chiếm cứ. + Hỡi Ga-li-lê miền đất của dân ngoại:
Ga-li-lê là nơi bị khinh dể vì là vùng đất có nhiều dân ngoại sống
chung với dân Do thái, và chưa có vị ngôn sứ nào xuất thân ở đó (x.
Ga 1,46). Điều này nằm trong chương trình hành động của Đấng Thiên Sai
đã được Ngôn sứ I-sai-a báo trước. + Đoàn dân đang ngồi trong cảnh tối tăm:
Mát-thêu ứng dụng việc Đức Giê-su đến làm cho miền đất này khỏi bóng
tối sự chết bằng việc rao giảng Tin Mừng Nước Trời. “Ánh sáng huy hoàng”
là chính Đức Giê-su biểu lộ khi Người hiển dung trên núi cao (x. Mt
17,2), và tiếp tục chiếu rọi khi Chúa Phục Sinh hẹn gặp các môn đệ để sai
họ đi truyền giáo (x Mt 28,16-20).
- C 17-18: + Từ lúc đó, Đức Giê-su bắt đầu rao giảng và nói: Đối với Mát-thêu thì đây là thời điểm Đức Giê-su bắt đầu
thi hành sứ mạng cứu thế tại Ga-li-lê. Lời giảng được Mát-thêu tóm
gọn trong câu: “Anh em hãy sám hối vì Nước Trời đã đến gần”. Đây
cũng là nội dung mà Đức Giê-su truyền cho các môn đệ khi sai các ông đi
truyền giáo (x. Mt 10,7). + “Anh em hãy sám hối”: Câu này giống
như lời rao giảng của Gio-an Tẩy Giả trước đó (x. Mt 3,2). + Vì
Nước Trời đã đến gần: Nước Trời, hay cũng gọi là Nước Thiên
Chúa. Vì Mát-thêu viết Tin Mừng cho người Do thái, nên tránh gọi tên
Thiên Chúa để biểu lộ lòng kính trọng Thánh Danh của Người như điều
răn thứ hai dạy: “Chớ kêu tên Đức Chúa Trời vô cớ”. Nước Thiên Chúa là
một cộng đoàn do Thiên Chúa cai quản. Nước này đã tới gần trong con
người và sứ vụ của Đức Giê-su. + Biển hồ Ga-li-lê: Là một biển
hồ hình quả trám dài 21 cây số, rộng 12 cây số, cũng có tên là hồ
Giê-nê-sa-rét hay Ti-bê-ri-a. + Si-mon cũng gọi là Phê-rô: Si-mon
là tên của ông Phê-rô trước khi theo Đức Giê-su. Đức Giê-su đã đổi tên
Si-mon thành Phê-rô nghĩa là “Tảng Đá” (x. Mt 16,18).
- C 19-20: + Kẻ lưới người như lưới cá: Đức Giê-su
sẽ trao sứ mạng đánh lưới các linh hồn của người ta, giống như việc chài
lưới bắt cá trên biển. + Lập tức bỏ chài lưới: Đây là
thái độ dứt khoát và mau mắn đáp lại lời mời gọi của Đức Giê-su:
bỏ nghề cũ để theo nghề mới.
- C 21-23: + Gia-cô-bê: Có hai Tông đò tên Gia-cô-bê.
Đây là Gia-cô-bê theo Chúa trước nên được người ta gọi là Gia-cô-bê Tiền,
phân biệt với Gia-cô-bê Hậu theo Chúa sau. Gia-cô-bê và em là Gio-an cùng Si-mon
Phê-rô làm thành nhóm ba người thân tín của Đức Giê-su. Nhóm này được
luôn theo sát Đức Giê-su và được chứng kiến Người hiển dung trên núi cao (x.
Mt 17,1). Trong cuộc khổ nạn, ba người này cũng được đi theo Người vào
vườn Ghết-sê-ma-ni chứng kiến Người cầu nguyện trước khi bị bắt đang
khi các ông khác phải ở ngoài vườn (x. Mt 26,37-46). + Lập tức các ông bỏ thuyền
bỏ cha…: Cũng như Si-mon và An-rê đã bỏ ngay nghề cũ, Gia-cô-bê
và Gio-an cũng dứt khoát từ bỏ tài sản là thuyền, và từ giã người
thân là cha già mà đi theo làm môn đệ Đức Giê-su. + Đức Giê-su đi khắp miền
Ga-li-lê: Việc truyền giáo cần phải năng động. Đức Giê-su và các
môn đệ phải đi khắp miền Ga-li-lê rao giảng Tin Mừng Nước Trời. +
Chữa hết các bệnh hoạn tật nguyền của dân: Viêc chữa bệnh kèm
theo việc rao giảng Tin Mừng vì là dấu chỉ thời đại Thiên Sai đã bắt
đầu (x. Mt 10,8; 11,4-5).
4. CÂU HỎI:
1) Tại sao Mát-thêu dùng
kiểu nói “Sau khi Gio-an bị nộp” thay vì “bị bắt” ? 2) Gio-an Tẩy Giả
rao giảng phép rửa sám hối tại miền nào, và Đức Giê-su khởi sự rao
giảng Tin Mừng Nước Trời tại miền nào ? 3) Đức Giê-su đã làm gì để
chiếu soi ánh sáng huy hoàng của Người vào miền Ga-li-lê đang ở trong
bóng tối sự chết ? 4) Lời giảng của Đức Giê-su được tóm lại trong
câu nào ? 5) Tại sao Mát-thêu dùng từ “Nước Trời đã đến gần” thay vì
“Nước Thiên Chúa đã đến gần” như Lu-ca ? 6) Bạn biết gì về biển hồ
Ga-li-lê ? 7) Phê-rô là ai ? Tên Phê-rô nghĩa là gì và ông được Đức
Giê-su đổi tên khi nào ? 8) Trong Nhóm 12 có mấy ông tên Gia-cô-bê ? Hai
ông Gia-cô-bê được phân biệt theo Chúa trước và sau thế nào ? 9) Noi gương bốn
môn đệ đầu tiên, ngày nay chúng ta nên làm gì khi được Chúa mời gọi đi
theo Chúa ? 10) Đức Giê-su nêu gương nhiệt tình đi loan báo Tin Mừng ra
sao ? Người thi hành sứ mạng bằng những công việc gì ?
II. SỐNG LỜI CHÚA:
1. LỜI CHÚA: “Ánh sáng của
anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy việc tốt đẹp
anh em làm, mà tôn vinh Cha anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).
2. CÂU CHUYỆN: ĐỨC GIÁO HOÀNG
PHAN-XI-CÔ ''NHÂN VẬT CỦA NĂM'' 2013
Gần đây vào ngày 11 tháng 12 năm 2013, tạp chí Time, một tờ tuần
báo Mỹ có uy tín hàng đầu thế giới, đã bình chọn Đức giáo hoàng Phan-xi-cô là
nhân vật của năm 2013 với lời ca ngợi rằng chỉ trong 9 tháng đứng đầu Giáo hội
Công giáo, ngài đã đem đến một tiếng nói và một nhận thức mới. Nhờ lối sống khiêm
tốn giản dị và tầm ảnh hưởng tinh thần lớn lao ngài đã làm bừng lên một mùa
xuân mới trong Giáo Hội Công giáo hoàn cầu, đặc biệt tại các nước Âu Mỹ. Giới truyền
thông thế giới đã đặt cho ngài những danh hiệu cao quý như: “Giáo Hoàng Của
Người Nghèo”; "Giáo Hoàng Của Quần Chúng"...
Theo Telegraph, Đức giáo hoàng Phan-xi-cô đã đánh bại các nhà lãnh
đạo thế giới và người làm rò rỉ các bí mật động trời là Edward Snowden, để giành
giải “Nhân vật của Năm” do tờ tạp chí danh tiếng Time bình chọn. Dù mới chỉ đảm
nhiệm vai trò năm đầu tiên, cựu hồng y người Ác-hen-ti-na đã được ban biên tập
của tạp chí Time chọn là người có ảnh hưởng nhất thế giới năm 2013.
Bà Nacy Gibbs, thư ký tòa soạn của tờ Time giải thích: "Hiếm
khi nào một người mới xuất hiện trên thế giới đã lập tức thu hút được sự chú ý
từ người già lẫn người trẻ, người sùng đạo lẫn người ngoại đạo, như Giáo hoàng Phan-xi-cô",
Giáo hoàng năm nay 76 tuổi, tên thật là Jorge Mario Bergoglio, sinh tại Bunenos
Aires nước Ác-hen-ti-na. Ngài được tấn phong làm Tổng giám mục vào năm 1998, rồi
trở thành Hồng y năm 2001 và đắc cử chức vụ Giáo hoàng trong cuộc mật
nghị tại Vatican vào ngày 13 tháng 3 năm 2013, thay cho Giáo hoàng Bê-nê-đích-tô
16 xin về hưu. Giáo hoàng Phan-xi-cô nổi tiếng vì sự khiêm nhường và cam kết vì
người nghèo từ rất lâu trước khi trở thành nhà lãnh đạo của Giáo hội Công
giáo.
Đầu tháng này, tạp chí Time đã thu hẹp danh sách chung
kết gồm 5 người, trong đó có Tổng thống Syria Bashar Assad, Thượng nghị sĩ bang
Texas Hoa Kỳ Ted Cruz và Nhà hoạt động vì quyền của người đồng tính Edith
Windsor. Người thứ hai trong danh sách Nhân vật của Năm là Edward Snowden,
cựu nhân viên Cơ quan An ninh Quốc gia Mỹ (NSA), người tiết lộ chương trình
theo dõi bí mật của chính phủ Mỹ, hiện đang xin tị nạn chính trị tại Nga. Tạp
chí Time bắt đầu bình chọn "Nhân vật của Năm" lần đầu vào năm
1927. Các biên tập viên tạp chí đã chọn ra người mà họ cho là có ảnh hưởng
nhiều nhất đến tin tức trong một năm, bất kể xấu hay tốt. Năm ngoái, Tổng thống
Mỹ Barack Obama đã được Time bình chọn là nhân vật của năm 2012.
Những tin tức hình ảnh về Đức giáo hoàng đã thể hiện tình thương đối
với người nghèo, người khuyết tật và tỏ ra gần gũi với người lớn trẻ em đều
được báo chí và các hãng thông tấn quốc tế loan truyền rộng rãi. Đây cũng là
niềm vinh dự cho Giáo hội Công giáo trong bối cảnh Giáo hội gần đây đang là tâm
điểm cho những lời phê phán chỉ trích của giới truyền thông trên thế giới liên
quan đến các vụ tai tiếng về các vấn đề ấu dâm, vấn đề tài chánh của ngân hàng
Vatican hay sự rò rỉ thông tin mật của Tòa thánh...
Sự quyết tâm canh tân bằng lối sống đơn sơ nghèo khó và đổi mới
nhân sự của Đức Phan-xi-cô bước đầu đã đem lại những thành quả nhất định cho
Hội thánh Công giáo. Sự thành công này trở thành động lực thúc đẩy các tín hữu chúng
ta cũng phải biết thanh luyện bản thân, đổi mới đời sống và cung cách phục vụ
tha nhân, hầu loan báo tin mừng hữu hiệu hơn cho đồng bào Việt
3. SUY NIỆM:
1. Đức Giê-su hoàn thiện
Luật Mô-sê:
Đạo Do Thái thời Đức Giê-su đã xuống cấp trầm trọng: Các đầu mục Do
thái là các kinh sư và người pha-ri-sêu quá câu nệ hình thức đạo đức, coi trọng
kinh kệ lễ nghi bề ngoài mà coi thường tâm tình mến Chúa bên trong nên đã bị Đức
Giê-su nặng lời khiển trách là bọn đạo đức giả như sau: “Khốn cho các ngươi,
hỡi các kinh sư và người Pha-ri-sêu giả hình”. Vì họ đã tỏ ra cố chấp không
những không gia nhập vào Nước Trời do Người rao giảng, mà còn ngăn cản người
khác không cho họ vào (x. Mt 23,13); Vì họ tìm cách thu gom tiền bạc bẵng các lễ
nghi kinh kệ dài dòng (x. Mt 23,14); Vì đã không lo dạy dỗ dân chúng (x. Mt
23,15), coi trọng những điều tùy phụ như nộp thuế thập phân hoa màu mà coi nhẹ điều
cốt yếu là sự công bình, lòng nhân và thành tín (Mt 23,23-24)…
Đức Giê-su đến không hủy bỏ Lề Luật Mô-sê nhưng để kiện toàn, để
canh tân bằng việc đưa vào Luật một tinh thần mới, tóm lại trong hai giới răn quan
trọng là “mến Chúa hết lòng và yêu người thân cận như yêu chính mình” (x. Mt
22,35-40); Người cũng bãi bỏ hy lễ và hiến lễ toàn thiêu bằng chiên cừu của đạo
cũ bằng việc thiết lập một lễ tế mới là Người dâng mình là Con Chiên Thiên Chúa
chịu sát tế trên bàn thờ thập giá để đền tội cho nhân loại (x. Dt 10,8-10).
2. Đức Giê-su tuyển chọn các
cộng tác viên:
Ðức Giê-su không thi hành sứ mạng cứu thế cách đơn độc, nhưng đã kêu
gọi nhiều người theo làm môn đệ để cộng tác với Người loan báo Tin Mừng Nước
Trời. Người không chọn những người có học vị cao, có tài ăn nói lưu loát, có kiến
thức sâu rộng… như các kinh sư và biệt phái làm môn đệ của Người, nhưng đã chọn những
người thuyền chài ít học (x. Cv 4,13). Ngay chính Người cũng không xuất
thân từ một trường danh tiếng như người Do-thái đã phải ngạc nhiên nói rằng: "Ông
này không học hành gì, mà sao lại thông thạo chữ nghĩa thế !" (Ga
7,15). Các môn đệ của Đức Giê-su cũng không mấy trổi vượt về đức độ biểu hiện
qua thái độ ganh tị nhỏ nhen, ham mê địa vị quyền hành đòi ngồi hai bên tả hữu
của Thầy (x. Mt 20,23-24), tính tình nóng nẩy đòi tiêu diệt làng Sa-ma-ri không
đón nhận Thầy trò (x. Lc 9,53-56) và hèn nhát chối Thầy ba lần (x. Ga 18,25-27)
hoắc bỏ Thầy thoát thân khi Thầy gặp nạn (x. Mt 26,56). Nhưng ưu điểm của các
ông là mau mắn dứt khoát đi theo Thầy, sẵn sàng bỏ nghề chài lưới bắt cá để học
nghề chài lưới đánh bắt các linh hồn (x. Mt 4,19-20), lập tức bỏ thuyền bỏ cha mà
đi theo Người (x. Mt 4,21-22), sẵn sàng đi con đường hẹp leo dốc là từ bỏ bản
thân và vác thập giá mình mà theo chân Chúa (x. Mt 16,24), sẵn sàng từ bỏ vợ
con, ruộng nương, nhà cửa... Sự mau mắn dứt khoát này đòi các ông phải liều
lĩnh, tin cậy phó thác tương lai cuộc đời trong tay Ðức Giê-su. Chính nhờ những
đức tính này mà khi được ơn Thánh Thần tác động, các ông đã được biến đổi nên
tốt với đủ các đức tính, tài năng ăn nói (x. Cv 2,4) và trở nên khôn ngoan mạnh
dạn nói lời Thiên Chúa (x. Cv 4,31).
3. Mau mắn đáp lại tiêng Chúa
mời gọi:
Ngày nay Đức Giê-su
tiếp tục mời gọi mọi tín hữu cộng tác với Người loan báo Tin Mừng. Vậy chúng ta
đã đáp lại ơn gọi của Chúa thế nào ? Chúng ta có lập tức và dứt khoát đi theo Người
hay nại đủ lý do đê trì hoãn như sợ không có đủ khả năng, không có thời giờ, thiếu
tài đức… Nên nhớ rằng: Nếu chúng ta mà
có đủ mọi điều kiện như các kinh sư Do Thái khi xưa, thì chắc Đức
Giê-su cũng không gọi chúng ta đi theo Người, vì khi ấy chúng ta sẽ cậy dựa vào
sức riêng của mình hơn cậy nhờ vào sức mạnh và ơn Chúa trợ giúp. Chính vì biết
rõ chúng ta thiếu khôn ngoan thông thái nên Đức Giê-su mới kêu gọi chúng ta như
Người đã cầu nguyện ngợi khen Chúa Cha: “Lạy Cha là Chúa Tể trời đất. Con xin ngợi
khen Cha, vì Cha đã giấu không cho bậc khôn ngoan thông thái biết những điều
này, nhưng lại mặc khải cho những người bé mọn. Vâng, lạy Cha, vì đó là điều
đẹp ý Cha” (Mt 11,25-26). Vì không có Chúa, chúng ta chẳng làm gì được (x. Ga
15,5b), như Tông đồ Phao-lô đã nói: “Với Đấng ban sức mạnh cho tôi, tôi chịu
được hết !” (Pl 4,13). “Vì khi tôi yếu chính là lúc tôi mạnh” (2 Cr
12,10), và như sứ thần Gáp-ri-en nói với Đức Ma-ri-a khi truyền tin: “vì đối với Thiên Chúa, không có gì là không
thể làm được” (Lc 1,37). Vậy, nếu nghe thấy tiếng Chúa mời
gọi, mỗi người chúng ta cần phải lmau mắn đáp lại như ngôn sứ Sa-mu-en xưa:
“Lay Chúa, xin cứ phán vì tôi tớ Chúa đang nghe” (1 Sm 3,9). Chính nhờ sự mau mắn này, mà cũng như các tông đồ xưa,
chúng ta sẽ được ơn biến đổi để chu toàn sứ vụ loan báo Tin Mừng Nước Trời.
4. Tích cực góp phần loan Tin
Mừng ngay trong môi trường mình đang sống:
Mặc dù Chúa Giê-su đã về trời, nhưng Người muốn chúng ta tiếp tục
sứ vụ của Người giữa trần gian hôm nay. Vậy chúng ta phải làm gì ? Trước
hết chúng ta ý thức Chúa gọi chúng ta như Người đã gọi những môn đệ đầu
tiên. Chúa bảo chúng ta hãy tiếp tay với Người để “lưới người” như lưới cá. Chúa
không đòi chúng ta phải đi đâu xa, nhưng thả lưới ngay nơi mình đang sống và làm
việc. Tấm lưới chúng ta thả có thể là lời nói, việc làm phản ánh lối sống của Đức
Giê-su và nói lên tình thương của Thiên Chúa. Nếu tấm lưới ấy lỡ bị
rách, chúng ta cần phải vá lại. Cũng vậy, nếu đời sống chúng ta trở nên xấu xa
tội lỗi, làm sao chúng ta có thể loan báo Tin Mừng và giúp chữa lành các thói
hư cho tha nhân được. Vậy mỗi ngày trước khi ngủ đêm, chúng ta phải
hồi tâm “vá lưới” bằng cách xét mình để nhận ra những lỗi lầm và sai sót để xin
Chúa giúp canh tân noi gương Chúa làm và lời Người dạy.
Theo
Chúa là chấp nhận ra khơi, chấp nhận cuộc sống nghèo khó nay đây mai
đó, không nhà cửa, là phải lên đường đến với mọi nhà và gặp gỡ hết mọi
người. Theo Chúa là sẵn sàng đón nhận những sự thù ghét bách hại
vì danh Chúa, chấp nhận đi con đường hẹp và ít người muốn đi, nhưng
lại là con đường chắc chắn dẫn đến hạnh phúc đời đời. Hôm nay các
tín hữu chúng ta cũng đang sống giữa những bà con đại đa số là người
lương, chúng ta sẽ làm gì để rao giảng Tin Mừng, để biến đổi vùng đất
này bừng lên ánh sáng tin yêu của Đức Giê-su ? (x. Mt 10,7-8). Hãy noi
gương Đức Thánh Cha Phan-xi-cô sống đơn giản gần gũi người nghèo khổ bệnh tật
và bị bỏ rơi để chiếu ánh sáng tin yêu của Chúa như Người đã dạy: “Ánh sáng
của anh em phải chiếu giãi trước mặt thiên hạ, để họ thấy việc tốt
đẹp anh em làm, mà tôn vinh Cha anh em, Đấng ngự trên trời” (Mt 5,16).
4. THẢO LUẬN:
1) Kèm theo lời giảng, Đức
Giê-su đã chữa bệnh và trừ quỷ. Theo bạn, người rao giảng Lời Chúa
hôm nay cần làm gì kèm theo việc rao giảng, để được người nghe dễ dàng
đón nhận ? 2) Hôm nay, bạn sẽ đáp trả tiếng Chúa thế nào khi được ai
đó mời bạn tham gia vào các sinh hoạt hội họp cầu nguyện và làm công
tác theo linh đạo của các hội đoan tông đồ giáo dân ?
5. NGUYỆN CẦU:
LẠY CHÚA GIÊ-SU. Hôm nay xin Chúa dạy chúng con luôn biết
chiếu ánh sáng của Chúa bằng việc tươi cười, ngay cả những lúc xem
ra cuộc đời không mỉm cười với chúng con. Xin cho chúng con biết yêu
mến cuộc sống, dù không phải lúc nào cuộc sống cũng màu hồng đáng
yêu. Thực ra, chúng con luôn có nhiều lý do để lo âu chán nản và buông
xuôi giữa chừng. Nhưng xin Chúa đừng để nụ cười bị tắt trên môi chúng
con. Xin cho chúng con ý thức rằng: “Một ông thánh buồn là một ông
thánh đáng buồn !”. Ước gì chúng con luôn thấy mình thật hạnh phúc
vì được Chúa yêu thương. Xin cho chúng con luôn mang niềm vui của Chúa,
để làm cho gia đình, khu xóm, xí nghiệp hay trường học của con được
tràn đầy niềm vui ơn cứu độ của Chúa.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH - HHTM