HIỆP SỐNG TIN MỪNG
CN LỄ CHÚA CHỊU PHÉP RỬA A
Is 42,1-4.6-7; Cv 10,34-38; Mt 3,13-17
SỐNG TÌNH CON THẢO CỦA THIÊN CHÚA
I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG:
Mt 3,13-17.
(13) Bấy giờ, Đức Giê-su từ
miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan, gặp ông Gio-an để xin ông làm phép rửa
cho mình. (14) Nhưng ông một mực can Người và nói: “Chính tôi mới cần
được Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi !”. (15) Nhưng
Đức Giê-su trả lời: “Bây giờ cứ thế đã. Vì chúng ta nên làm như vậy
để giữ trọn đức công chính. Bấy giờ ông Gio-an mới chiều theo ý
Người. (16) Khi Đức Giê-su chịu phép Rửa xong, vừa ở dưới nước lên,
thì các tầng trời mở ra. Người thấy Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống
như chim bồ câu và ngự trên Người. (17) Và kìa có tiếng từ trời phán:
“Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người”.
2. Ý CHÍNH:
Hôm
nay là ngày cuối cùng của Mùa Giáng Sinh, và cũng là ngày khởi đầu
Mùa Quanh Năm. Tin Mừng Mát-thêu cho thấy: Đức Giê-su khởi đầu cuộc
sống công khai bằng việc từ Ga-li-lê xuống miền Giu-đê và đến sông
Gio-đan để xin ông Gio-an làm phép rửa cho. Ngay từ ban đầu Gio-an đã
biết Đức Giê-su là Đấng Thiên Sai, nên không dám rửa cho Người. Nhưng
sau khi biết là thánh ý Chúa Cha, thì Gio-an đã vâng lời để làm phép
rửa cho Người. Khi Đức Giê-su vừa ở dưới nước lên, thì một cuộc Thần
hiện đã xảy ra: Thánh Thần lấy hình chim câu ngự xuống trên Người,
và có tiếng Chúa Cha xác nhận Người là Con yêu dấu luôn làm đẹp
lòng Cha.
3. CHÚ
THÍCH:
- C 13-14: + Từ miền Ga-li-lê đến sông Gio-đan: Từ miền Ga-li-lê cụ thể là Na-da-rét (x. Mt 2,23),
Đức Giê-su đến sông Gio-đan ở vùng Bê-ta-ni-a cách thành Giê-ri-cô không
bao xa, để xin Gio-an Tẩy Giả làm phép rửa cho. Người tự nguyện đến
chứ không phải do lương tâm thúc bách chịu để xin ơn tha tội như người Do
thái, vì Người là Đấng thánh thiện và vô tội. + Chính tôi mới cần được
Ngài làm phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi !: Nói câu
này, có lẽ Gio-an đã biết Đức Giê-su là Đấng Cứu Thế mà ông rao
giảng sắp đến (x Mt 3,11).
- C 15: + Bây giờ cứ thế đã: Bây giờ Gio-an hãy cứ làm phép rửa cho Người. + Vì
chúng ta nên làm như vậy: Đức Giê-su muốn chịu phép rửa của
Gio-an để được Thiên Chúa xác nhận sứ mệnh Thiên Sai (x. Lc 7,29-30). + Để
giữ trọn đức công chính: Giữ trọn hay chu toàn bổn phận. Có
thi hành ý muốn của Chúa Cha là chịu phép rửa, thì Đức Giê-su mới
thiết lập được nền công chính mới (x. Mt 5,20) và kiện toàn Luật
Mô-sê (x. Mt 5,17).
HỎI: Phép
rửa của Gio-an là một nghi lễ biểu lộ lòng thống hối của các tội
nhân. Vậy Đức Giê-su là Đấng thánh thiện và trong sạch vô cùng, thì
chịu phép rửa ấy làm chi ?
ĐÁP:
Qua
đoạn Tin Mừng này, chúng ta chỉ được trả lời một cách lờ mờ qua câu
nói của Đức Giê-su với Gio-an: Đó là thánh ý của Thiên Chúa. Nhưng
theo ý kiến của các nhà chú giải Kinh Thánh, thì có hai lý do khiến
Người chịu phép rửa của Gio-an như sau: Một là vì Đức Giê-su muốn tự liệt mình
vào hàng ngũ những tội nhân mà sau này Người sẽ chịu chết đền tội thay
cho họ (x. Mt 26,28). Hai là vì Đưc Giê-su muốn đồng hóa mình với
những tội nhân có lòng ăn năn hối cải, để qua phép rửa của Gio-an,
là hình bóng của phép rửa Tử Nạn và Phục Sinh và cũng là hình bóng bí
tích Rửa Tội mà Người sẽ thiết lập, Người sẽ biến đổi các tín
hữu chịu phép rửa tội được trở nên con Thiên Chúa.
- C 16-17: + Các tầng trời mở ra: Hiện tượng trời mở ra gợi nhớ câu: “Phải chi
Ngài xé trời mà ngự xuống, cho núi non rung chuyển trước Thánh Nhan”
(Is 63,19). Đây là lời cầu nguyện của vị Ngôn sứ dâng lên Thiên Chúa
xin Người nguôi giận với dân, và tỏ mình ra là người Cha, sau thời
gian lâu dài không đoái hoài đến dân. Lời cầu xin ấy hôm nay đã ứng
nghiệm nơi Đức Giê-su: đất trời được giao hòa với nhau (x. Cv 7,56),
Thiên Chúa sẽ tiếp tục mặc khải cho dân Người (x. Ed 1,1). +
Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người:
Câu này nhắc lại cuộc tạo dựng nguyên thủy (x. St 1,2). Ở đây báo
hiệu một cuộc tạo dựng mới đang được thực hiện. Trong Cựu Ước, chim
bồ câu không được coi là hình ảnh của Thần Khí. Thần Khí Chúa đã bay là
là trên nước nguyên thủy để ban sự sống cho nước như chim bồ câu mẹ
bay chập chờn trên bầy chim con (x. St 1,2). Thần Khí ngự trên Đức Giê-su
để xức dầu thiêng liêng (x. Cv 10,38), tấn phong Người làm Đấng Mê-si-a
(x. Is 11,2). + “Đây là Con yêu dấu của Ta, Ta hài lòng về Người”: Sau
khi Đức Giê-su đã vâng phục Chúa Cha đến chịu phép rửa của ông Gio-an,
thì Chúa Cha đã giới thiệu Người là Con yêu dấu trước mặt những
người hiện diện. Trong Cựu Ước, Thiên Chúa nhiều lần đã gọi Đấng Thiên
Sai và dân Ít-ra-en là Con yêu của Ngài: “Con là Con Ta, hôm nay Ta đã
sinh ra Con” (Tv 2,7). “Này là Tôi Tớ của Ta mà Ta nâng đỡ, tuyển nhân
mà Ta sủng mộ, Ta ban Thần Khí Ta trên Người” (Is 42,1). “Từ Ai-cập, Ta đã gọi Con Ta
về” (Hs 11,1). Qua câu này, Tin Mừng Mát-thêu cho thấy Đức Giê-su chính
là Đấng Thiên Sai và là Con của Thiên Chúa.
4. CÂU HỎI:
1) Tại sao
Đức Giê-su là Đấng thánh thiện mà đến chịu phép rửa sám hối của
Gio-an làm chi ? 2) Trong Do thái giáo chim bồ câu có phải là hình ảnh
của Thần Khí Thiên Chúa không ? Câu “Thần Khí Chúa đáp xuống như chim bồ
câu và ngự trên Người” có nghĩa như thế nào ? 3) Trong Cựu Ước, Thiên
Chúa thường gọi những ai là “con yêu” của Ngài ?
II. SỐNG LỜI CHÚA:
1. LỜI CHÚA: “Chính tôi mới cần được Ngài làm
phép rửa, thế mà Ngài lại đến với tôi !” (Mt 3,14).
2. CÂU CHUYỆN:
1) TÌNH PHỤ TỬ CỦA MỘT ÔNG VUA:
Có một cậu bé hoàng tử chẳng may bị bọn
cướp bắt cóc. Sau khi đã lấy hết những thứ quí giá trên mình, chúng trói câu
vào một gốc cây. Nhưng may thay có một bác tiều phi đi ngang qua, đã cởi trói
và đem cậu về nhà nuôi.
Nhiều năm sau, nhân một cuộc đi săn, vua
cha đã dừng chân trước căn nhà nhỏ bé của bác tiều phu. Bác tiều vui rất lấy
làm vinh dự được dẫn những đứa con của mình ra trình diện nhà vua. Khi đến cậu
hoàng tử, bỗng nhà vua xúc động mạnh. Ông thầm nghỉ:
- Phải chăng đây chính là hoàng tử, con ta
đã bị bắt cóc.
Ông hỏi bác tiều phu về gốc gác cậu bé và
nói:
- Nếu ở bên vai phải có dấu ấn ta đã ghi,
thì đúng là hoàng tử.
Với bàn tay run run, ông vạch chiếc áo và
mừng rỡ kêu lên:
- Trời ơi, con ta.
Và cậu bé cũng kêu lên:
- Ba ơi.
Làm sao chúng ta có thể hiểu được sự
đổi thay trong lòng cậu bé. Từ trước đến giờ, cậu cứ tưởng mình là con bác tiều
phu nghèo nàn với quần áo rách rưới và nhà cửa xiêu vẹo. Bỗng chốc cậu nhận ra
mình là hoàng tử, được sinh ra tại hoàng cung và thuộc hoàng tộc.
2) XIN CHỊU RỬA TỘI NHỜ CẢM PHỤC LỐI SỐNG BÁC ÁI CỦA CÁC
TÍN HỮU
Tại một xứ cùng quê nước Pháp, có một người
đàn ông khoảng 50 tuổi tên là Alix. Ông bị bại liệt. Mỗi buổi sáng bà vợ đặt
ông vào một ghế bành ngoài hiên nhà rồi đi làm. Ông bà không con, không cháu.
Ông Alix không phải là người công giáo,
nhưng thỉnh thoảng cha sở vẫn tới thăm, cha còn khuyên giáo dân tới giúp đỡ
ông. Các em nhỏ tới chơi quanh ông, đem sách cho ông đọc và giúp ông mở sách.
Mỗi tuần có một bác sĩ tình nguyện tới chăm sóc ông.
Giáng sinh năm đó, ông Alix đột ngột thưa
cha sở:
- Thưa cha, xin cha cho con rước lễ.
Cha sở ngạc nhiên vì ông chưa là tín hữu.
Nhưng ông thưa:
- Trước đây con không tin gì vào Thiên
Chúa, nhưng ít lâu nay cha và anh em giáo hữu quá tốt với con nên con thấy hạnh
phúc như mình được gặp Chúa vậy. Chỉ có Chúa mới làm cho cha, bác sĩ và anh chị
em bỏ công sức giúp đỡ một người xa lạ như thế này.
3) KHIÊM NHƯỜNG HÓA THÂN PHỤC VỤ NGƯỜI NGHÈO :
Cha Anthony de Mello có kể một câu chuyện
sau đây: Cả cộng đoàn đều thắc mắc khi thấy vị kinh sư của mình tuần nào cũng
biến đâu mất vào hôm trước ngày Sabat. Họ nghĩ rằng ông bí mật đi gặp Đấng Tối
Cao. Vì thế, họ cử một người theo dõi ông.
Và đây là điều người ấy chứng kiến.
Vị kinh sư hóa trang bằng cách ăn mặc như một dân quê, đến phục vụ một bà già
thuộc dân ngoại trong căn lều tồi tàn của bà. Ông quét dọn và nấu ăn cho bà
trong ngày Sabat.
Khi thám tử trở về, cộng đoàn hỏi:
- Kinh sư đi đâu? Ngài lên trời phải không?
Người kia đáp:
- Không, ngài còn lên cao hơn cả trời nữa.
Có ai ngờ vị kinh sư lại âm thầm đến với
người đàn bà ngoại đạo, nghèo nàn để chăm sóc bà trong ngày Sabat? Có ai
tin được Đức Giêsu, Đấng thánh thiện cao cả, lại xin Gioan làm phép rửa cho?
4) TAI HẠI CỦA THÓI KIÊU NGẠO : TRÈO CAO TÉ ĐAU
Trong kho tàng truyện thần thoại của
Hy-lạp, có một câu chuyện về hai cha con nhà kia. Người cha tên là
I-đam và đứa con là I-ka. I-đam là một kiến trúc sư kiêm nghề điêu
khắc. Chính ông đã được nhà vua ra lệnh xây dựng một bát quái đồ để
bắt giam vào đó một con quái vật đầu người mình thú rất hung dữ, để tránh
cho dân lành khỏi bị nó giết hại. Nhưng về sau, do hiểu lầm là hai cha
con I-đam và I-ka âm mưu làm loạn, nên vua Mi-nos đã hạ lệnh tống giam
cả hai cha con vào bát quái đồ đó. Nhưng rồi “cái khó ló cái khôn”:
Trong lúc bị giam cầm, hai cha con này đã tìm ra con đường trốn thoát
khỏi cảnh tù tội bằng cách bay lên trời cao. Họ dùng sáp ong nối
nhiều lông chim lại thành hai bộ cánh chim. Nhờ những chiếc cánh chim
tự tạo này mà hai cha con đã bay được lên cao và thoát ra khỏi nhà
tù qua lổ nhỏ trên mái. Quá phấn khởi trước thành công bất ngờ, anh con
trai càng lúc càng bay lên cao và bỏ ngoài tai những lời khuyên khẩn
thiết của cha mình. Khi bay cao gần đến mặt trời, thì sáp dính các
lông chim trên đôi cánh bay của anh bị nóng chảy ra và anh con trai đã
bị rơi từ trên độ cao xuống đất chết tan xác.
Chính thói kiêu hãnh về sự thành công
đã làm cho anh con trai không vâng lời cha dạy nữa, nên cuối cùng đã
bị rơi xuống đất chết thảm. Ngày nay, sự kiêu ngạo cũng làm cho người ta
coi thường và bỏ ngoài tai những lời khuyên can khôn ngoan kinh nghiệm
của cha bác, thầy cô và những bậc cao niên. Nếu mỗi người chúng ta chiều
theo những đam mê ích kỷ nhất thời của mình, thì chắc chắn chúng ta
sẽ chuốc lấy thất bại đau thương.
3. SUY NIỆM:
1) GIỮ TRỌN ĐỨC CÔNG CHÍNH:
Lúc đầu Gio-an ngại không dám làm phép
rửa cho Đức Giê-su, Đấng mà ông đã từng loan báo sắp đến mà ông không
đáng xách dép cho Người. Người là Vua Thẩm Phán quyền uy, sẽ làm
phép rửa trong Thánh Thần và lửa. Tuy nhiên, Đức Giê-su đã truyền cho
Gio-an cứ làm phép rửa cho Người theo thánh ý Thiên Chúa qua câu: “Bây giờ cứ thế đã. Vì
chúng ta nên làm như vậy để giữ trọn đức công chính”. Thánh Phao-lô đã
nói về sự hạ mình vâng phục của Đức Giê-su theo thánh ý Thiên Chúa như sau :
“Người lại còn hạ mình vâng lời cho đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây
thập tự” (Pl 2,8), được thể hiện khi Đức Giê-su chịu dìm mình trong dòng sông
Gio-đan để hòan tòan vâng theo thánh ý Chúa Cha. Nhờ đó, Người đã được Chúa Cha
tôn vinh như sau: “Chính vì thế, Thiên Chúa đã siêu tôn Người, và tặng ban danh
hiệu trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi vừa nghe danh thánh
Giê-su, cả trên trời dưới đất và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ. Và để
tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi lòai phải mở miệng tuyên xưng rằng: Đức Giê-su
Ki-tô là Chúa” (Pl 2,9-11).
2) ĐÂY LÀ CON YÊU DẤU CỦA TA:
Chính lúc Đức Giê-su tự hạ vâng theo
ý Chúa Cha, lại là lúc Người được Chúa Cha tôn vinh: Khi vừa từ dưới
nước lên, thì các tầng trời mở ra. Bấy giờ Người thấy Thần Khí
Thiên Chúa đáp xuống như chim bồ câu và ngự trên Người. Nếu Đức Giê-su
đã được thụ thai trong lòng Trinh Nữ Ma-ri-a nhờ quyền năng Thánh
Thần, thì nay Người cũng nhận được tác động của Thánh Thần để bắt
đầu sứ vụ Thiên Sai. Việc Chúa Cha tôn vinh Chúa Giê-su thể hiện qua sự
kiện: Khi Đức Giê-su trồi lên mặt nước thì Thần Khí Thiên Chúa đáp xuống như
chim bồ câu và có tiếng Chúa Cha từ trời phán: “Đây là Con yêu dấu của Ta,
Ta hài lòng về Người” (Mt 3,17). Với cuộc Thần Hiện này, Chúa Cha đã
xức dầu thiêng liêng tấn phong Đức Giê-su, người Tôi Trung của Thiên Chúa
làm Đấng Thiên Sai.
3) TA HÀI LÒNG VỀ NGƯỜI:
Đức Giê-su không những đứng xếp hàng
chung với các tội nhân có lòng sám hối, mà Người còn gần gũi để an
ủi, nâng các tội nhân mau trỗi dậy khỏi nếp sống cũ tội lỗi. Chính
Người đã mở ra con đường về trời cho loài người chúng ta. Trong suốt
cuộc hành trình truyền giáo kéo dài gần 3 năm, Đức Giê-su luôn tuân
theo sự hướng dẫn của Thánh Thần. Nhờ đó, Người đã chiến thắng ma
quỷ cám dỗ và luôn kết hiệp mật thiết với Chúa Cha, bằng một lối
sống hiếu thảo và làm đẹp lòng Cha. Cuối cùng Người đã vâng ý Cha,
chịu chết trên thập giá để đền tội thay cho nhân loại chúng ta. Phép
rửa của Gio-an Tẩy Giả là sự chuẩn bị cho phép rửa là mầu nhiệm
Tử Nạn và Phục Sinh mà Người sẽ phải trải qua và là hình bóng của bí
tích Rửa tội do Chúa Giê-su thiết lập trước khi lên trời (x Mt 28,19). Vì
thế Người đã được Chúa Cha xác nhận: “Ta hài lòng về Người” (Mt 3,17).
4. THẢO LUẬN:
1) Thế nào
là nhân đức khiêm nhường ? Đối lập với đức khiêm nhường là thói xấu
nào ? 2) Cuộc đời của Đức Giê-su là một chuỗi những hành động khiêm
nhường đối với Thiên Chúa và người đời: Vâng phục ý Cha và khiêm
nhường phục vụ tha nhân. Vậy bạn sẽ làm gì để thực hành khiêm
nhường trong cách cư xử với người chung quanh noi gương Đức Giê-su ?
5. NGUYỆN CẦU:
- LẠY CHÚA GIÊ-SU. Do thiếu khiêm
nhường nên chúng con ít khi nhận lỗi và thường hay đổ lỗi cho tha
nhân. Trong Tin Mừng hôm nay, chúng con thấy Chúa là Đấng thánh thiện
vô cùng, lại không quản ngại khi đứng xếp hàng chung với các tội nhân
để được ông Gio-an làm phép rửa cho. Qua đó, Chúa muốn dạy chúng con
bài học khiêm nhường khi cư xử với tha nhân.
- LẠY CHÚA. Hôm nay xin Chúa ban
cho chúng con luôn biết điều chỉnh cách suy nghĩ nói năng và hành
động, cho phù hợp với gương sáng và lời dạy của Chúa. Xin cho chúng
con biết khôn ngoan để tránh ảo tưởng về mình, biết thành thật để
khỏi tự dối lòng mình. Ước gì Chúa ban cho chúng con được ơn sám
hối và hoán cải, sám hối bằng hành động hơn là chỉ dừng lại trên
bờ môi. Xin cho chúng con biết chấp nhận được Lời Chúa cắt tỉa sạch
những thói hư tật xấu. Xin ban cho chúng con niềm vui của Gia-kêu sau
khi gặp Chúa, cho chúng con cũng biết coi thường của cải vật chất và
mở lòng chia sẻ cơm áo với những người nghèo đói bất hạnh.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN
CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON
LM ĐAN VINH - HHTM