CHÚA NHẬT 18 THƯỜNG NIÊN, NĂM A
HÃY CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT
(Is
55,1- 3; Rm 8,35.37- 39; Mt 14,13- 21)
Nếu lên mạng rồi vào
google.com và đánh típ: “Vị Tổng thống
nghèo nhất thế giới” chỉ trong 18 giây, chúng ta đã có ngay kết quả lên tới
1.210.000 chuyên mục liên quan đến vị tổng thống này. Ông là ai? Thưa ông
là Mujica, Tổng thống Uruguay.
“Dinh thự” của Tổng thống Uruguay là ngôi nhà cũ nát nằm ở ngoại ô thủ đô
Montevideo, Uruguay. Ông đã sống ở đó gần hết cuộc đời với người bạn thân thiết
là 1 chú chó 3 chân. Tài sản giá trị nhất của vị tổng thống này là
chiếc ô tô cũ kỹ có giá chưa đến 2 ngàn đô la Mỹ. Ông là vị Tổng thống không
thích sống trong nhung lụa.
Tuy nhiên, Mujica được
nhiều người trên thế giới ngưỡng mộ không hẳn vì ông sống giản dị và nghèo,
nhưng vì đã dành 90% tiền lương của mình, cho công tác từ thiện.
Chúng ta không cần biết
ông có theo đạo Công Giáo hay không! Nhưng chúng ta biết chắc rằng: “Ông là người biết ‘thương xót’ người
nghèo”.
Hôm nay, bài Tin Mừng
cũng cho chúng ta thấy Đức Giêsu đã “thương
xót” dân chúng. Ngài đã chữa lành bệnh tật và làm phép lạ hóa bánh ra nhiều
nuôi họ. Qua đó, Đức Giêsu cũng mời gọi các môn đệ và cả chúng ta hãy tiếp bước
trên con đường “thương xót” của Ngài,
để làm toát lên vẻ đẹp của Thiên Chúa là Tình Yêu nơi hành động của chúng ta.
1.
Đức Giêsu là Đấng “thương xót”
Trong suốt hành trình
loan báo Tin Mừng, Đức Giêsu luôn yêu thương, quan tâm đến con người, nhất là
những người ốm đau, bệnh tật, những người thấp cổ bé họng và đói khát.
Khởi đi từ việc rời bỏ vinh
quang Thiên Quốc để nhập thế và sinh ra trong cảnh nghèo, lớn lên trong sự
thiếu thốn, hẳn Đức Giêsu hiểu rõ hơn ai hết nỗi bần cùng của con người. Vì
thế, đã nhiều lần, Tin Mừng cho thấy: khi dân chúng đến với Ngài, mang theo
những bệnh tật trên thân xác, Ngài đã “thương
xót” và chữa lành họ.
Không chỉ chữa lành bệnh tật
thể lý, Ngài còn đi xa hơn để chữa trị tâm hồn cho những ai đang hoang mang,
bất hạnh và thất vọng.
Vẫn tình thương đó, hôm nay,
khi thấy dân theo mình nghe giảng, và khi trời đã xế bóng, Đức Giêsu không nỡ
để dân chúng bụng đói ra về, nên Ngài đã ra tay để làm phép lạ hóa bánh ra
nhiều nuôi dân chúng.
Tuy nhiên, điều mà Đức Giêsu
đã làm, đã nói và hành động, Ngài không muốn cho các môn đệ ngoài cuộc, bởi vì
mai đây chính các ông là những người sẽ thay Ngài để thi hành lòng “thương xót” của Thiên Chúa cho dân. Vì
thế, khi được hỏi: "Ðây là
nơi hoang địa, mà giờ đã chiều rồi, xin Thầy giải tán dân chúng, để họ vào các
làng mạc mà mua thức ăn". Nhưng Chúa Giêsu nói với các ông rằng: "Họ chẳng cần phải đi, các con hãy cho
họ ăn". Như thế, qua câu nói của Đức Giêsu, không phải vì vô lý, cũng
chẳng phải Ngài thách thức các ông, nhưng:
Trước hết, Đức Giêsu muốn các
ông hãy ra khỏi sự ích kỷ của bản thân, sự an phận của vật chất để biết chia sẻ
với những ai bất hạnh, nghèo đói, vì: “Vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo
lắng của con người ngày nay, nhất là của người nghèo và những ai đau khổ, cũng
là vui mừng và hy vọng, ưu sầu và lo lắng của các môn đệ Chúa Kitô, và không có
gì thực sự là của con người mà lại không gieo âm hưởng trong lòng họ”
(Gaudium et Spes, số 1).
Còn chúng ta, những người tin
và theo Đức Giêsu, hẳn mỗi người cũng được mời gọi để thi hành công việc mà
chính Ngài đã làm và muốn các môn đệ thi hành khi xưa. Vậy chúng ta phải làm
gì?
2.
Thực
trạng xã hội
Sứ điệp Lời Chúa hôn nay mời
gọi mỗi chúng ta hãy vươn xa tầm nhìn để thấy được trong xã hội loài người gồm
hơn 7 tỷ người, trong đó có hàng triệu triệu trẻ em mồ côi, bệnh tật, bị bóc
lột sức lao động và buộc làm nô lệ cho tình dục...
Số người chết vì đói, vì
thiếu thuốc chữa bệnh cũng lên cả triệu người trên năm. Hàng triệu người vô gia
cư, thất nghiệp, mù chữ... Rồi những người mắc phải những căn bệnh thế kỷ, nạn
buôn bán phụ nữ để làm gái bán dâm, buôn bán ma túy và tham nhũng cũng tăng lên
từng ngày.
Tình trạng loạn luân, phi đạo
đức nhan nhản trong xã hội hiện nay. Những chuyện như: cha giết con, con giết
cha; vợ giết chồng và ngược lại. Nhiều nạn nhân chết oan uổng chỉ vì một cái
nhìn bị cho là “nhìn đểu”, hay chỉ là
một câu nói vô tình nào đó...
Như vậy, ngày nay, người ta “bội thực” đủ thứ... nhưng lại “đói khát” đời sống đạo đức và tâm linh
hơn bao giờ hết.
Sự thật thà dường như vắng
bóng trong học đường, và ngoài xã hội. Niềm tin tưởng lẫn nhau có lẽ quá xa vời
đối với thương trường. Sự tương thân tương ái cũng không còn mấy ý nghĩa, mà
thực ra chỉ là lợi dụng. Đạo đức gia đình, nghề nghiệp là thứ gì đó xa xỉ phẩm
đối với giới trẻ, các ông chủ và ngay cả những người được coi là mang danh đạo
đức... Tình trạng thờ ơ, vô cảm và ngăn cấm tôn giáo là điểm “hot”; “nhạy cảm” tại nhiều nơi!
Tất cả những hiện tượng đó,
Đức Giêsu không ngừng mời gọi chúng ta phóng tầm nhìn để có một tấm lòng biết “thương xót”. Đồng thời, hãy ra khỏi sự
yên thân để cùng nhau lên đường nhằm góp chút men, chút muối và trở thành ánh
sáng để ướp đời và soi sáng thế gian.
3.
Sống
sứ điệp Lời Chúa
Thực ra, chúng ta không thể
nào làm thay đổi nổi màu đen trên thế giới!!! Thế nhưng, ngay thời điểm hiện
tại và nơi chúng ta sinh sống, không thiếu gì những con người tương tự.
Họ là những người đang đi lạc
hướng trong niềm tin, lệch lạc trong lối sống, cách nhìn và suy nghĩ; những
người sống trong tội; ham tiền, mê bạc và hám dục... sống dửng dưng, vô cảm với
anh chị em đồng loại. Vì thế, không thiếu những Lazarô nghèo ngay bên cạnh
người Phú hộ giàu có...
Những hình ảnh trên có thể là
chính chúng ta. Nếu quả là vậy, thì chúng ta hãy hối cải và trở về với Chúa.
Còn nếu hình ảnh đó là hình ảnh mà người anh chị em chúng ta đang vô tình hay
cố ý vấp phải, thì không phải ai, mà là chính chúng ta hãy làm một cái gì đó bé
nhỏ như:
-
Một cái nhìn thân thiện, cảm thông;
-
Một ly nước cho người đỡ khát, một chén cơm cho khách qua đường;
-
Một hành động khước từ sự bất chính như cờ bạc, rượu chè, trai
gái;
-
Một thái đội khẳng khái với sự bất công, tham nhũng;
-
Một lời cầu nguyện, hy sinh để xin Chúa “thương xót” và làm động lòng những người dư giả, để họ giúp cho
những người đói khát, bần cùng, để kẻ giàu không no và người nghèo không đói.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con có được “con mắt của Chúa” để chúng con có cái “nhìn giống Chúa”. Xin cho chúng con “con tim của Chúa” để chúng con cũng biết “chạnh lòng thương” như Chúa. Amen.