LỄ
ĐỨC MẸ SẦU BI
ĐAU
KHỔ CỦA CON LÀ SẦU BI CỦA MẸ
(Dt
5, 7-9; Ga 19, 25-27)
Trong những ngày
này, cả thế giới nín lặng trong sự bàng hoàng trước những tàn ác của Phiến quân Hồi
Giáo (IS). Những kẻ này đã chặt đầu và nã đạn hàng ngàn người vô tội
chỉ vì họ trung thành với đức tin Công Giáo và không chịu cải đạo sang Hồi
Giáo. Hàng triệu người phải bỏ quê hương, xứ sở để sơ tán, lánh nạn. Sự ngang
tàng, ác độc của Phiến quân Hồi Giáo cực đoan đã làm cho cả thế giới phải ghê
rợn. Vì thế, không thể ngồi yên, những nhà lãnh đạo từ mọi phía, đang tìm mọi
cách để ngăn chặn sự độc ác này. Đồng thời, nhiều tổ chức, tùy hoàn cảnh, khả
năng, đã ra tay giúp đỡ các nạn nhân.
Có lẽ qua sự kiện
này, đã để lại trong đầu chúng ta những câu hỏi: tại sao nhân loại lại phải
quan tâm đến chuyện của một đất nước khác? Những hình khổ, chết chóc của người
dân phải chịu có ảnh hưởng gì với chúng ta?
Câu trả lời hết sức đơn giản, bởi
lẽ chúng ta có một mối liên hệ trong tình yêu. Vì thế, nỗi đau của người dân Iraq
cũng là nỗi đau của
chúng ta. Chúng ta không bị đổ máu, nhưng trong mầu nhiệm hiệp thông, chúng ta
cũng có một phần trách nhiệm. Chúng ta không phải ly tán, nhưng trong sự liên
đới, chúng ta phải cảm thương.
Hôm nay, phụng vụ
mừng kính lễ Đức Mẹ Sầu Bi. Đây là cơ hội để chúng ta có dịp cảm nghiệm được sự
kết hiệp mật thiết giữa hai cuộc đời trong cùng một sứ vụ là cứu chuộc nhân
loại.
Khi thiết lập lễ
này, Giáo Hội muốn chúng ta cùng nhau chiêm ngắm hình ảnh Mẹ Maria trên các
chặng đường thương khó của Đức Giêsu. Bởi vì cả cuộc đời của Mẹ luôn theo sát
Đức Giêsu, con của Mẹ trên mọi nẻo đường.
Như vậy, niềm vui,
nỗi buồn, thành công hay thất bại của Con cũng là của Mẹ. Mọi đau thương của
Con, Mẹ đều ôm trọn vào tim, để rồi suy đi nghĩ lại trong lòng.
Cuộc đời của Mẹ
cũng có những lúc vinh quang chan hòa, nhưng cũng không thiếu cảnh đau thương,
xót xa.
Vì thế, lần dở lại
các chặng đường của Đức Giêsu từ thủa ấu thơ đến khi rao giảng, chịu chết, an
táng và lên trời, chúng ta đều thấy dấu ấn của Mẹ Rất Thánh ẩn hiện trong đó.
Những đau khổ ấy
được tô đậm qua những sự kiện quan trọng:
Khởi đi từ việc cùng thánh Giuse
lên đường trở về Belem để đăng ký nhân khẩu, đêm về, không thể tìm được quán
trọ chỉ vì nghèo và bụng mang dạ chửa; rồi sinh Đức Giêsu trong cảnh màn trời
chiếu đất nơi máng cỏ bò lừa; chưa hết khó khăn thì lại gặp cảnh khốn đốn khi
hay tin vị vua tàn ác là Hêrôđê tìm giết Hài Nhi, nên đã cùng với thánh Giuse
chạy trốn sang Ai Cập; chẳng bao lâu, lại long đong đưa Hài Nhi trở về Nazareth,
rồi bị lạc mất Đức Giêsu
trong đền thờ lúc 12 tuổi; đỉnh cao của cảnh bi thương trần lụy khi chứng kiến
người ta đả đảo con mình; thấy được kẻ ác đánh đập tàn bạo, dã man; đau điếng
khi thấy con bị những lằn roi chí tử giáng xuống trên mình; chứng kiến cảnh
quan tòa nhu nhược mà kết luận bản án bất công; chưa hết, buồn tê tái khi môn
đệ thân tín bán đứng Con Chí Ái, Phêrô chối không nhận Thầy; xót xa khi thấy
con vác thập giá và ngã gục trên đường; xé lòng khi nghe từng tiếng búa chát
chúa kèm theo tiếng kêu của con khi bị quân lính đóng đinh; nín thở nhìn con
thoi thóp từng hơi trên thập giá; buốt nhói khi đứng dưới chân thập giá chứng
kiến con chút hơi thở cuối cùng; ngất lịm khi nhìn quân lính đâm cạnh nương
long và tang thương khi ôm xác con vào lòng; tủi phận khi phải an táng con
trong ngôi mồ mượn...
Như
vậy, cuộc đời của Mẹ luôn gắn liền với Đức Giêsu. Sứ mạng của Đức Giêsu được Mẹ
ấp ủ trong lòng. Con đường thập giá mà Đức Giêsu mang trong sự vâng phục thánh
ý Thiên Chúa Cha, cũng được Đức Mẹ “xin
vâng” và mang trong trái tim.
Điểm
lại những đau thương mà Mẹ Maria phải chịu, chúng ta khám phá ra một người Mẹ
can đảm, hiên ngang và thi hành trọn vẹn thánh ý Thiên Chúa trong cuộc đời của
mình nơi các biến cố.
Thật vậy, cả cuộc
đời của Mẹ, Mẹ đã sống trọn vẹn lời “xin
vâng” với Thiên Chúa. Mẹ “xin vâng”
cả lúc vui lẫn khi buồn. “Xin vâng”
trong mọi hoàn cảnh. “Xin vâng” đến
trọn cuộc đời.
Nói khác đi: cuộc
đời của Đức Giêsu là một cuộc đời luôn vâng phục Thánh Ý Chúa Cha, thì cuộc đời
của Mẹ Maria là cuộc đời trọn tình vẹn nghĩa với lời “xin vâng”.
Bởi lẽ, nơi cuộc
đời và sứ mạng của Đức Giêsu cũng chính là cuộc sống của Mẹ, nên không lạ gì
nỗi đau của Con cũng là của Mẹ. Chỉ khác một điều là Đức Giêsu thì mang trên
thân xác, còn Mẹ thì mang trong tâm hồn.
Thật thế, lời của
tiên tri Simêon đã được ứng nghiệm cách trọn vẹn: “...chính bà, một lưỡi gươm sẽ đâm thâu tâm hồn bà” (Lc 2, 35).
Như vậy, cách nào
đó, Mẹ đã trở nên đồng hình đồng dạng với Con Chí Ái, vì thế Mẹ xứng đáng được
tặng ban tước hiệu là Đấng “Đồng Công Cứu Chuộc”.
Mừng lễ Đức Mẹ Sầu
Bi hôm nay, chúng ta được an ủi rất nhiều, vì trong cuộc sống của chúng ta, mọi
khía cạnh đều có Đức Giêsu đi qua và có Mẹ Maria cảm thông.
Mỗi khi gặp khó
khăn, mây mù giăng lối, chúng ta hãy biết ngước nhìn lên Mẹ như Mẹ đã ngước
nhìn lên Thánh Giá Chúa khi xưa và sẵn lòng đón nhận mọi nghịch cảnh xảy đến
trong đời, ngõ hầu mọi sự đều sinh ích cho người có lòng yêu mến Chúa.
Lạy Mẹ Sầu Bi, xin Mẹ ban
cho chúng con hiểu lòng Mẹ, an ủi Mẹ, và sẵn lòng chịu mọi sự khốn khó cho nên
vì lòng yêu mến Chúa như Mẹ, để sau cuộc đời này, chúng con được bên Mẹ trong
Nước của Con Chí Thánh là Đức Giêsu Kitô muôn đời. Amen.