TUẦN 11 THƯỜNG NIÊN
THỨ HAI
YÊU VÀ SỐNG
(Mt 5, 38-42)
Xem lại CN 7 TN A, CN
7 TN C, thứ Năm tuần 23 TN
Khi đạo Công Giáo mới
được loan báo trên quê hương Nước Việt, cha ông chúng ta đã mau mắn đón nhận
Tin Mừng và sống những giá trị Tin Mừng ấy rất sống động. Một trong những điểm
sáng mà tổ tiên chúng ta đã sống đó là “tình
yêu thương”. Khi sống như thế, nhiều người không phải là Kitô hữu, họ đã
không hiểu được các ngài theo đạo gì, vì thế, họ không ngần ngại đặt cho tôn
giáo mới này là: “Đạo Yêu Nhau”.
Hôm nay, Đức Giêsu dạy
cho các môn đệ bài học yêu thương. Yêu thương thì không oán hờn; không tính
toán thiệt hơn; yêu thương thì không có khái niệm trả thù mà sẽ tha thứ không
chỉ bẩy lần, mà bẩy mươi lần bẩy, tức là không có giới hạn.
Trong thực tế hôm nay,
nhiều người Công Giáo không dám sống căn tính của mình là yêu thương. Bởi vì
khi yêu thương như Chúa đòi hỏi, thì họ phải trả giá bằng chính sự thiệt thòi, ức
hiếp, bóc lột, coi thường, khinh khi..., vì thế, không thiếu gì hình ảnh những
người Công Giáo cũng “ga lăng” chẳng
kém gì ai! Đây đó vẫn có những người Công Giáo sống kiểu “đàn anh đàn chị!”.
Lời Chúa ngày hôm nay
mời gọi mỗi chúng ta hãy trở nên “thánh
thật” chứ không chỉ làm thánh “lâm thời”.
Muốn trở nên “thánh thật” thì phải mến
Chúa trên hết mọi sự và yêu thương nhau thật lòng, dầu có phải thiệt thòi đôi
chút. Chấp nhận đau khổ, hiểu lầm vì mối lợi lớn hơn là được biết Chúa và được
Chúa yêu thương. Sẵn sàng đi trên con đường tình yêu được chứng minh bằng việc
đón nhận thập giá trong cuộc sống vì lòng yêu mến Chúa, để qua đó, chúng ta có
sự sống đời đời làm gia nghiệp.
Lạy Chúa Giêsu, Lời
Chúa dạy khó quá đối với con người yếu đuối, ích kỷ của chúng con! Nhưng chúng
con tin Lời Chúa có sức mạnh biến đổi. Xin Chúa thánh hóa chúng con, để mỗi
ngày chúng con nên giống Chúa hơn khi biết quảng đại, bao dung và vô vị lợi như
Chúa. Amen.
THỨ BA
HÃY YÊU KẺ THÙ
( Mt 5, 43-48)
Xem lại CN 7 TN A.
“Yêu mến
anh em, là sống chu toàn giới luật. Yêu mến người lành và yêu thương kẻ gian
ác. Chính do tình yêu mà chúng ta được cứu độ, thành con Chúa Trời và thành bạn
hữu Chúa Kitô”. Đây là lời bài hát mà có lẽ ai cũng thuộc vì nó được lặp lại
nhiều lần trong Mùa Chay. Đây cũng chính là lệnh truyền của Đức Giêsu cho
các môn đệ, đồng thời cũng là lời mời gọi cho những ai đang bước theo Đức Giêsu
trên lộ trình cứu độ.
Thật vậy, cốt lõi Đạo
Công Giáo của chúng ta là tình yêu thương. Tại sao vậy? Thưa vì Đạo chúng ta bắt
nguồn từ Thiên Chúa, mà bản chất của Thiên Chúa là Tình Yêu. Vì thế: "Người làm cho mặt trời mọc lên trên
người lành cũng như kẻ dữ, làm cho mưa xuống trên kẻ lành cũng như người bất
lương...".
“Yêu thương kẻ thù" là một nghĩa cử anh hùng, một nỗ lực vượt
thắng tình cảm tự nhiên, vượt trên phản ứng thường tình của con người. "Yêu thương kẻ thù" là bước
vào thế giới siêu nhiên của con cái Chúa, sống nhân hậu và hoàn thiện như Cha
trên trời.
Khi dạy "hãy yêu kẻ thù", Đức
Giêsu không có ý cổ võ sự nhu nhược, nhát đảm, nhưng là đề nêu cao tinh thần
khoan dung, hiền từ, quảng đại, tha thứ.
"Hãy yêu kẻ thù", đó là lệnh truyền khó
thi hành nhất trong các lệnh truyền của Đức Giêsu. Tuy nhiên, chính Ngài đã nêu
gương khi sẵn sàng tha thứ cho kẻ hại mình và cầu xin Chúa Cha tha cho họ. Ý tưởng
ấy rất cao và rất khó nhưng nó tạo nên ý nghĩa.
Như vậy, Đức Giêsu mở
ra con đường mới cho nhân loại. Con đường lấy thiện thắng ác, lấy tình yêu vượt
thắng hận thù. Chỉ có yêu thương mới làm cho thù hận tiêu tan.
Là những Kitô hữu,
chúng ta được mời gọi đứng về phía bất bạo động. Tuy nhiên đó không phải là một
chọn lựa cho sự nhu nhược hay thụ động leo thang, nhưng chọn lựa bất bạo động
có nghĩa là tin tưởng mạnh mẽ vào sức mạnh của chân lý, của công bằng và tình
yêu hơn là sức mạnh của chiến tranh, vũ khí và hận thù… Chúng ta phải cố gắng
dùng điều tốt nhất để đáp lại điều xấu nhất.
Hãy nhớ rằng: “Viên đạn căm thù chỉ có thể làm thương tổn kẻ thù
sau khi đã xuyên qua thân xác chúng ta trước”. Khi nuôi trong mình sự
trả thù thì đồng nghĩa với việc ta đào thêm một cái hố nữa để chôn chính ta.
Người Hy Lạp cổ thường ví von như sau: “Người
khôn ngoan thà chịu đựng sự ác hơn là làm điều ác”.
Lạy Chúa Giêsu, xin
cho chúng con hiểu rằng đây là con đường nằm trong chương trình cứu độ của
Thiên Chúa, và chỉ khi nào chúng con đạt được điều đó, ấy là lúc chúng con trở
thành môn đệ đích thực của Chúa. Amen.
THỨ TƯ
KHIÊM NHƯỜNG THÌ MỚI
CÓ ÍCH
( Mt 6, 1-6.
16-18)
Xem lại Thứ Tư lễ Tro.
Ngày nọ, có một người
đến nói với cha xứ: “Con sẵn sàng dâng
cúng tiền để mua một quả chuông cho Giáo xứ, nhưng với điều kiện, phải khắc tên
con trên quả chuông ấy!”.
Đây là thực trạng của
rất nhiều người biểu lộ niềm tin của mình cách thực dụng như thế!
Sẵn sàng giúp đỡ,
nhưng không thể thành hiện thực khi không được nêu danh tánh và công trạng của
mình cách công khai!
Hôm nay, Đức Giêsu lên
tiếng khuyên răn các môn đệ của Ngài phải cẩn trọng trong việc thi hành đức bác
ái, kẻo lỡ trở thành “công dã tràng”
tức là tốn công vô ích. Ngài dạy cho các ông khi làm việc thiện, hãy làm vì
lòng mến và tinh thần vô vị lợi. Không cần phô trương để người đời biết mà ca tụng.
Nếu muốn được biểu dương thì hẳn đã được phần thưởng do người phàm tán tụng rồi,
và như một quy luật: đã được người đời thưởng công thì không được Thiên Chúa
chúc phúc nữa.
Vậy, cùng một việc bác
ái, khi thi hành, chúng ta muốn được phần thưởng muôn đời do Thiên Chúa ban tặng
hay chỉ muốn phần thưởng tạm bợ, nhất thời, mau qua chóng hết do con người trao tặng?
Lời Chúa hôm nay mời gọi
chúng ta cùng nhau làm một bài toán hầu tính ra sự hơn thiệt để mà tiến bước.
Tuy nhiên, đáp án chỉ có khi chúng ta kết thúc cuộc sống trần thế này, và lúc ấy,
phần thưởng được trao ban khi và chỉ khi chúng ta làm việc thiện với lòng tin,
cậy trông và lòng mến.
Lạy Chúa Giêsu, xin dạy
chúng con tinh thần của Chúa và giúp chúng con thi hành vì yêu mến Chúa và anh
chị em, để mọi hành động, mọi việc làm của chúng con đều xuất phát từ tấm lòng
khiêm cung và tràn đầy yêu thương. Amen.
THỨ NĂM
THIÊN CHÚA LÀ CHA YÊU
THƯƠNG
(Mt 6, 7-15)
Xem lại thứ Ba tuần 1
MC,
Thứ Tư tuần 27 TN
Đạo Công Giáo của
chúng ta thật hạnh phúc vì được gọi Thiên Chúa là Cha. Đây là đặc ân cao quý mà
nhờ Đức Giêsu mặc khải, chúng ta mới biết và dám thưa với Thiên Chúa “Ápba - Cha”.
Hôm nay, các môn đệ đã
xin Đức Giêsu dạy cầu nguyện, vì thế, Ngài đã lên tiếng dạy họ cầu nguyện:
Trước tiên, cần xác định
căn tính là con của các môn đệ với Cha trên trời: “Lạy Cha chúng con là Đấng ngự trên trời”. Khi có chung một Cha,
thì ắt sẽ có nhau là anh em.
Thứ hai, đã là con thì
luôn mong cho danh Cha mình được tỏ lộ và nhiều người tin nhận: “Xin làm cho Danh Cha được vinh hiển”; “Triều
đại Cha mau đến”.
Thứ ba là nguyện xin
cho: “Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như
trên trời”, tức là xin Cha thể hiện mục đích của Người trên nhân loại như
đã có trong chương trình yêu thương của Người.
Thứ tư, thể hiện lòng
trông cậy vào Cha, đồng thời phó thác đời sống xác hồn cho Cha để Người chăm
lo: “Xin Cha cho chúng con hôm nay lương
thực hằng ngày”.
Thứ năm, ý thức mình
là kẻ tội lỗi nên cần Cha tha tội: “Xin
tha tội cho chúng con, như chúng con cũng tha cho những người có lỗi với chúng
con”, tức là thành khẩn xin Cha tha mọi tội lỗi chúng ta xúc phạm đến Người,
cũng như cho ta biết tha thứ các lỗi lầm mà anh em xúc phạm đến ta.
Thứ sáu, ý thức sự
mong manh, yếu đuối của bản thân, nên cần Cha bảo vệ: “Xin đừng để chúng con sa chước cám dỗ”.
Cuối cùng, xin được
trao phó mọi sự trong tay Cha, để xin Cha cứu giúp khỏi bị rơi vào tình trạng mất
ơn nghĩa cùng Cha: “Nhưng cứu chúng con
cho khỏi sự dữ”.
Qua kinh lạy Cha, Đức
Giêsu dạy các môn đệ cầu nguyện, thì ngày hôm nay, Ngài cũng dạy mỗi người
chúng ta hãy cầu nguyện như thế để xứng đáng là con Cha trên trời và có nhau là
anh em trong cùng đại gia đình Hội Thánh.
Lạy Chúa Giêsu, xin
Chúa ban cho chúng con luôn sống xứng đáng là con cái Thiên Chúa và luôn tin tưởng,
phó thác cũng như biết cùng nhau làm sáng danh Chúa. Amen.
THỨ SÁU
HAI CUỘC SỐNG
(Mt 6, 19-23)
Sống trên đời ai cũng
phải làm lụng vật vả để kiếm kế sinh nhai. Đây là quy luật sinh tồn tất yếu của
con người trong đời sống.
Tuy nhiên, hôm nay, Đức
Giêsu cho các môn đệ thấy con người chúng ta có hai cuộc sống. Một là cuộc sống
thể xác; hai là cuộc sống thần linh. Cuộc sống thể xác luôn gắn liền với quy luật:
sinh, lão, bệnh , tử. Vì thế, cuộc sống này có giới hạn nhất định của nó. Tuy
nhiên, trong niềm tin, con người còn có cuộc sống vĩnh cửu, nơi cuộc sống này,
không có sinh, cũng chẳng có diệt, tức là cuộc sống thần linh.
Tuy nhiên, để có cuộc
sống hạnh phúc trong cuộc sống thần linh thì lại phải kết tố từ chính cuộc sống
trần gian này. Thế nên, những gì diễn ra trong cuộc sống vật chất thì đều có ảnh
hưởng tích cực hay tiêu cực trong cuộc sống mai hậu.
Lời Chúa hôm nay cho
thấy, Đức Giêsu đã khuyên các môn đệ hãy lo tích trữ những của cải trên trời,
nơi đó mối mọt không tài nào đục khoét được cũng như không ai lấy mất đi. Gia
tài đó được tích trữ qua hành động yêu thương, sự sẻ chia bác ái vô vị lợi.
Cùng một sứ điệp, Đức
Giêsu cũng mời gọi mỗi chúng ta hãy hướng về quê trời như là mục đích tối hậu của
mình. Muốn được như thế, ngay giây phút này, chúng ta hãy tích trữ những việc
lành phúc đức với lòng mến ngang qua những nghĩa cử bác ái, liên đới, cảm thông
và yêu thương anh chị em đồng loại. Đây chính là kho tàng không thể mối mọt nào
đục khoét được.
Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con trong
khi lo tìm kiếm của cải vật chất phần xác, thì cũng biết tìm kiếm của cái trên
trời. Xin cho chúng con làm mọi việc vì lòng mến Chúa và yêu người chân thành,
để những việc ấy thật sự có giá trị cứu chuộc linh hồn chúng con. Amen.
THỨ BẨY
TIN VÀO CHÚA QUAN PHÒNG
(Mt 6, 24-34)
Xem lại CN 8 TN A,
Lễ mùng một Tết.
Khi nói đến khái niệm “Thiên Chúa là Đấng Quan Phòng”, ấy là
lúc chúng ta nói đến sự can thiệp của Thiên Chúa cách nhiệm mầu, khiến con
người không thể ngờ cũng như không thể hiểu được.
Tuy nhiên, sự quan phòng của
Thiên Chúa không giống như kiểu quan niệm của những người không có niềm tin.
Những người đó thường hay coi đó như là một định mệnh, hay số mệnh đã được ấn
định trước cho mỗi người phải chịu một kiếp sống tốt hay xấu, sướng hay khổ,
thành công hay thất bại giống như kiểu rút thăm, rút số ghi sẵn cái gì thì phải
lãnh cái đó.
Nhưng quan phòng theo
mặc khải của Thánh Kinh có hai vế: về phía Thiên Chúa, Người là Đấng Khôn
Ngoan, đầy tình thương mến, hy sinh tận tụy lo
toan cho con cái, luôn tìm dịp để ban phát cho con của mình những điều tốt đẹp nhất,
đồng thời luôn bảo vệ để chúng được an lành; còn về phía con người, được mời gọi
tin tưởng tuyệt đối vào Thiên Chúa, vì không thể nào một người con xin cá, mà
cha hay mẹ của mình lại cho rắn hay bọ cạp, xin bánh lại cho đá...
Hôm nay, Đức Giêsu kêu
gọi các môn đệ và cũng là mời gọi mỗi người chúng ta: hãy tin tưởng vào một
mình Thiên Chúa, không được “bắt cá hai
tay”, tức là làm tôi hai chủ. Thiên Chúa, Đấng Yêu Thương luôn chăm sóc anh
em mọi lúc. Hãy xem chim trời, hoa huệ ngoài đồng thì sẽ thấy được tình yêu của
Thiên Chúa dành cho con người là dường nào!
Tuy nhiên, sự tin tưởng
vào Chúa không có tính cách thụ động, khoanh tay ngồi chờ theo kiểu: “Trời sinh voi, Trời sinh cỏ”, không phải
thái độ vô vi, yếm thế, buông trôi. “Đức
tin chân chính phải thể hiện bằng việc làm”, càng tin, càng phải đem “hết sức mình, hết lòng, hết trí khôn, hết
linh hồn” cộng tác vào công trình sáng tạo và cứu thế của Thiên Chúa.
Lạy Chúa Giêsu, ước gì tâm hồn chúng con
được như em bé nằm gọn trong vòng tay Chúa để được Chúa yêu thương. Xin cho
chúng con tin tưởng tuyệt đối vào tình thương của Chúa và biết cộng tác với
Chúa trong công trình cứu độ mà Chúa đang thực hiện trong trần thế hôm nay.
Amen.